Chương 13

Chọn cái chết —— lập tức rời khỏi Cảnh Linh Cung quỷ quái này, cho Thái Hậu tùy ý xử lý.

Chọn sống không bằng chết —— quay lại tìm bức họa cứu mạng kia.

"Vậy mới đúng chứ." Vạn Tất cười, bưng ly trà thơm lên uống một ngụm nhỏ, nàng nghe thấy tiếng lục lạc liền biết Diêu Hỉ đã đẩy cửa lớn chính điện ra. Tiểu Yêm Lư đáng thương, con đường hắn phải đi còn xa lắm!

"Nương nương. Hoàng Thượng tới." Nguyên Thiến bỗng nhiên khom lưng nói nhỏ bên tai Vạn Tất.

Sắc mặt của Vạn Tất thay đổi. Lúc này hoàng đế tới đây để làm gì? Nàng quay đầu nhìn lại, Minh Thành Đế đã bước vào đình.

"Hôm nay trẫm đến Ninh An Cung hai lần, Thái Hậu đều không có ở đó." Minh Thành Đế đi vào đình liền ngồi xuống cạnh Vạn Tất, phất tay ý bảo cung nhân của Ninh An Cung lui xuống. Thái giám tổng quản bên cạnh Minh Thành Đế - Đường Hoài Lễ biết rõ Thái Hậu nương nương không thích thái giám, liền thức thời đi ra chờ đợi bên ngoài màn lụa cùng đám thủ hạ.

"Có việc?" Vạn Tất liếc mắt nhìn Minh Thành Đế một cái. "Có việc thì ngày mai hãy nói, ai gia đang bận rộn, không có thời gian rảnh nói chuyện phiếm với Hoàng Thượng."

"Hôm nay hình như Hoàng Hậu đã vô tình mạo phạm tới Thái Hậu?" Minh Thành Đế đã quen với thái độ ngạo mạn của Vạn Tất, cho nên hắn cũng không giận.

"Vô tình? Vậy thì chưa chắc." Vạn Tất vừa nói chuyện với Minh Thành Đế, vừa lưu ý động tĩnh ở Cảnh Linh Cung, nàng sai người chuẩn bị nửa ngày chỉ vì muốn nghe một chút động tĩnh này thôi. Không biết bây giờ Diêu Hỉ kia đang làm cái gì, liên tiếp kêu thảm thiết vài tiếng xong lại không có tiếng gì nữa. Chẳng lẽ hắn đang sống sờ sờ liền bị hù chết rồi?

"Mặc kệ cố ý hay là vô tình, Thái Hậu hãy nể mặt trẫm, đừng so đo với nàng ấy nữa!" Minh Thành Đế không thật sự lo lắng Hoàng Hậu Chu thị sẽ gặp phải chuyện gì, tuy Vạn Tất có hơi điên, nhưng một chút chừng mực ấy vẫn có, sẽ không dễ dàng làm hại đến tính mạng của người khác. Chuyện hắn sợ là Vạn Tất vì muốn trả thù Chu thị, sẽ gây ra chuyện còn lớn hơn so với mạng người.

Vạn Tất cười nói: "Ai gia thật không biết Hoàng Thượng và Hoàng Hậu lại là một đôi phu thê tình thâm như vậy."

"Hoàng Hậu có không tốt đi nữa thì nàng ấy vẫn là mẫu hậu của Hãn nhi, hơn nữa, Hoàng Hậu vẫn luôn gọi Thái Hậu một tiếng mẫu hậu không phải sao?" Minh Thành Đế dùng lời ngon tiếng ngọt để khuyên nhủ. Hắn không gọi Vạn Tất là mẫu hậu, đối mặt với một tiểu nha đầu nhỏ tuổi hơn mình rất nhiều, hắn thật sự không gọi ra miệng được.

"Ngươi không nói đến Hãn nhi còn đỡ. Ai gia thấy đứa bé kia không giống ngươi chút nào." Vạn Tất nhẹ nhàng nói.

Minh Thành Đế rất tuấn tú, Nhị hoàng tử Phùng Hãn lại khoẻ mạnh kháu khỉnh, nhưng không giống Chu thị, càng không giống Minh Thành Đế. Trong cung không phải không có lời đồn Nhị hoàng tử không phải con ruột của Minh Thành Đế, nhưng chuyện này liên quan đến danh dự của Hoàng Hậu nương nương và mặt mũi của huyết thống hoàng gia, suy đoán chỉ là suy đoán, không ai dám dẫn đầu nói bậy.

Trong đình không có người khác, Vạn Tất mới không cố kỵ mà nói ra. Nàng thấy Phùng Hãn thật sự không giống Minh Thành Đế, Phùng Hãn cũng là một thiếu niên mười mấy tuổi rồi, càng lớn dung mạo càng khác biệt, không giống con vua, mà giống một tên thổ phỉ trên núi hơn.

"Vạn Tất!" Lúc này Minh Thành Đế mới nổi giận: "Không có bằng chứng lại dám tung tin vịt, bọn nô tài đồn đại linh tinh thì thôi, ngươi cũng nói bậy theo chúng hay sao? Hãn nhi không giống trẫm thì sao? Phàm là thiên tử đều có tam cung lục viện, nhi nữ thành đàn, có nhiều hoàng tử công chúa như vậy, chẳng lẽ tất cả đều lớn lên giống nhau hay sao? Hơn nữa dáng dấp trẫm cũng không giống Tiên Đế gia, chẳng lẽ trẫm cũng không phải con ruột của Tiên Đế gia?"

Đôi mày của Vạn Tất nhíu lên, nở một nụ cười tà ác: "Nếu Hoàng Thượng không yên tâm, có thể phái người đi điều tra thân thế, nói không chừng lại có kinh hỉ đấy?"

"Trẫm thấy ngươi thật sự điên rồi." Minh Thành Đế tức giận đến mức nói không nên lời. Chuyện này liên quan đến danh dự của thái phi, nếu là từ trong miệng người khác nói ra, tru di cửu tộc cũng khó giải được sự căm phẫn trong lòng Minh Thành Đế. Đáng tiếc người nói lời này lại là Vạn Tất, hắn đã quen với việc Vạn Tất nói không lựa lời. Tất cả mọi người đều cho rằng, hắn chịu đựng Vạn Tất là vì di chiếu của Tiên Đế gia, thật ra không phải, cho dù không có di chiếu, hắn cũng sẽ không tổn thương Vạn Tất.