Chương 44

"Vì sao lại chọn chúng tôi, nếu ngài muốn đi thành thị khác, hẳn là sẽ có rất nhiều người cùng đi theo ngài."

Ô Sương Tuyết lắc đầu, rốt cuộc hai mắt cũng để lộ ra một chút mỏi mệt dãi gió dầm mưa: "Nếu như có thể trẻ hơn mười tuổi, tôi có thể mang theo cháu gái của mình thử liều mạng một phen, nhưng năm nay tôi đã 76 tuổi rồi, các chức năng trong thân thể cũng đã xuống dốc, nói không chừng một ngày nào đó liền ngỏm củ tỏi, nhưng cháu gái của tôi còn chưa có thành niên, nếu như tôi chết rồi, nó phải làm sao bây giờ? Có khả năng cậu đã sớm quên rồi, mấy tháng trước cậu đã cứu nó một mạng, lúc ấy tôi vẫn luôn quan sát cậu, tôi cảm thấy cậu là một người có thể tin tưởng được."

Thẩm Tu Trạch hoàn toàn không nhớ tới việc hắn đã cứu cháu gái của đối phương lúc nào.

Nhưng mà Ô Sương Tuyết thể hiện thành ý như vậy đã đủ rôi.

""Tôi có thể mang theo hai người, nhưng tôi hy vọng giữa chúng ta có thể tin tưởng lẫn nhau, dù sao đem phía sau lưng giao cho một người không đáng để tin tưởng cũng là điều tối kỵ đối với một nhà thám hiểm."

Nghe ra ý ngoài lời của đối phương, Ô Sương Tuyết sâu xa mà nhìn tang thi được Thẩm Tu Trạch giấu phía sau kia: "Đương nhiên cái này cũng là suy nghĩ của tôi."

Hai người lại trao đổi với nhau một chút tin tức, chờ đến khi Thẩm Tu Trạch quay lại, Từ Phóng đã đánh Triệu Thiên thành một cái đầu heo rồi.

"Lão đại, tên cháu trai này là bị người ta sai khiến, tôi biết ngay mà, cái tên này sao có thể có cái lá gan dám tới

khıêυ khí©h chúng ta được chứ,"

Từ Phóng tức chết đi được, vậy mà bọn chúng dám bắt cóc Lâm An, thật là chán sống mà.

Thẩm Tu Trạch nhìn nhóc tang thi đang tránh ở phía sau lưng hắn, tùy ý nói: "Bị Giang Lai Húc xúi giục à?"

""Đúng vậy, chính là hắn! Ấy? Sao anh biết được thể"

""Tang thi dung hợp kia hẳn là cũng có bút tích của Giang Lai Húc."

Từ Phóng trợn tròn mắt, hắn nhìn nhìn góc áo bị lộ ra ngoài của Lâm An: "Chẳng lẽ không phải là bị cậu ấy..." Hấp dẫn lại đây sao?

"Tôi vừa mới nghe Ô Sương Tuyết nói, con tang thi kia là theo dòng nước từ chung cư ra ngoài này, hơn nữa còn bị cắt ra vô cùng nhỏ vụn, tang thi dung hợp đều là dựa vào hình thể khổng lồ để bắt mồi, nếu muốn đi qua những nơi nhỏ hẹp thì chỉ có thể nhét cơ thể từng chút từng chút một mà vào, sau đó dung hợp lại, chúng ta đến căn cứ này chưa tới một giờ, con tang thi này sao có thể xuyên qua tầng tầng lớp lớp phòng ngự cùng tầm mắt của mọi người trong căn cứ mà tiến vào được chứ, khẳng định là trước khi chúng ta tới đây nó đã ở chỗ này rồi, đại khái là do người làm."

""Ôi đệt, chúng ta với hắn có thâm cừu đại hận gì sao? Hắn cứ vậy mà hại chúng ta như thế." Từ Phóng thật sự nghĩ không ra.

Thẩm Tu Trạch không nói gì, hắn đã sớm phát hiện Giang Lai Húc rất kì lạ, vẫn luôn điều tra, cho nên đổi phương mới luôn tìm cơ hội để tiêu diệt hắn.

Trước đó, Giang Lai Húc vẫn luôn núp đằng sau người khác, rất ít khi lộ ra dấu vết nào, hiện tại Thẩm Tu Trạch cũng đã điều tra xong rồi.

"Lão đại, cái kia, vừa rồi Ô Sương Tuyết nói muốn bàn chuyện hợp tác, là hợp tác gì vậy?" Từ Phóng không nhịn được mà hỏi.

""Bà ấy muốn mang theo cháu gái cùng chúng ta rời khỏi thành Sơ Hi."

""Đi cùng chúng ta sao?" Từ Phóng rất khϊếp sợ, nhưng ngay sau đó lại hưng phấn lên, dù sao một nhân vật lợi hại như thế đi cùng một đường với bọn họ, càng có thể bảo đảm an toàn cho Lâm An hơn.

"Ừ, hiện tại trước tiên xử lý chuyện của Giang Lai Húc đã, mấy người này cậu cùng Âu Dương Đông đưa tới khu chợ của căn cứ xử lý đi."

Thẩm Tu Trạch nói rất đơn giản, nhưng Từ Phóng lại ngầm hiểu được, dù sao sự tình này cũng không phải là lần đầu tiên hắn làm.

""Vậy còn Lâm An thì sao?" Từ Phóng thấp thỏm hỏi, hắn vẫn còn canh cánh trong lòng về việc lúc nãy, rõ ràng đã đáp ứng là sẽ bảo vệ đối phương, kết quả thiếu chút nữa thì Lâm An bị tang thi ăn luôn, nếu không phải có bà Ô cùng Âu Dương Đông, Lâm An mà có việc gì hắn có chết một trăm lần cũng không thể đền bù lại được.

"" Mang cậu ấy đi tới chợ của căn cứ thì quá lộ liễu, để cậu ấy đi với tôi là được"