Thế giới quay cuồng, cả người như say xỉn, không thể tấn công chút nào.
Từ Phóng vẫn đang cố gắng đứng dậy, nhưng tang thi đã đến gần.
Âu Dương Đông chặn phía trước biết đánh không lại, chỉ có thể kéo Lâm An chạy trốn.
Núi thịt khổng lồ vươn dài ra, mở rộng rồi từ trên cao sà xuống.
Mà cả hai đều đang ở dưới cái bóng của tang thi.
Nhìn thấy mình sắp bị nuốt chửng, Lâm An trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ, sức lực đã cạn kiệt, chỉ có thể bất lực nhìn một khối thịt đỏ lớn che cả bầu trời từ trên trời rơi xuống sắp rơi xuống người mình.
Cứu với trời ơi!
Bẩn quá đi!
Âu Dương Đông vẫn đang cố gắng chiến đấu lần cuối, hắn buông Lâm An ra, lấy hết hạt giống cây con trong túi ra rắc xuống đất, ngồi xổm xuống, hai tay ấn xuống đất.
Lâm An rất sợ hãi, sau khi được buông ra, lập tức ngồi xổm xuống, hai tay ôm đầu, nghĩ rằng mình có thể tự bảo vệ mình bằng cách này.
Vô số dây leo mọc lên điên cuồng, cố gắng trói buộc núi thịt khổng lồ, nhưng đã quá muộn.
Vào khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, tang thi đội nhiên dừng việc truy đuổi thức ăn.
Âu Dương Đông sửng sốt, không hiểu tại sao tang thi lại không nhúc nhích, lại nghe thấy có người hét lên: "Đứng yên làm gì? Mau trói chặt nó lại!"
Trong phút chốc, hắn hoàn hồn lại, những thân cây dày dài đã trói chặt cả núi thịt.
"Các cậu dùng dị năng quá cứng nhắc, không biết cách tấn công cùng một chỗ sao? Kỹ năng phối hợp thực sự rất kém."
Một giọng nói hơi khàn khàn từ cách đó không xa truyền đến, Từ Phóng mấy lần trước đó cố gắng lao tới cứu Lâm An nhưng đến việc đứng dậy còn không làm được, ngược lại còn thấy xấu hổ, nghe thấy giọng nói đó, hắn ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một mỹ nữ dáng người rất đẹp đi tới đây.
Ai đây?
Lắc lắc đầu, hắn nheo mắt nhìn về phía đó, cuối cùng cũng nhìn thấy gương mặt của người đang đi tới.
Một bà già với mái tóc hoa râm, khuôn mặt đầy nếp nhăn bước tới, bà có dáng người cao ráo, đầu ngẩng cao, dáng đi không hề hiện lên sự phai tàn của tuổi tác, ngược lại còn mười phần giỏi giang.
Nếu không nhìn vào mái tóc và làn da của bà thì nhìn từ phía sau sẽ nhầm lẫn thành một mỹ nữ.
Bà đi thẳng về phía tang thi dung hợp, đứng trước mặt nó rồi nhìn chằm chằm vào tang thi như thể đang tìm kiếm thứ gì đó.
Những người xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này đều có chút sợ hãi, dù sao nếu đến gần như vậy, bà lão có thể sẽ bị nuốt chửng trong giây tiếp theo, có người còn lớn tiếng nhắc nhở bà tránh xa.
Bà cụ mắt điếc tai ngơ chỉ vào một bộ phận nào đó trên cơ thể to lớn của tang thi: “Các cậu thử tấn công vào nơi này thử đi.”
Những người khác không hành động ngay, chỉ có chút nghi hoặc nhìn chằm chằm bà lão xa lạ này, đây là ai?
Ngược lại, Âu Dương Đông nghe theo lời bà, dùng những dây leo còn sót lại đâm vào nơi được bà già chỉ.
Ngay lập tức, con tang thi đang bất động bỗng phát ra một tiếng gầm xé lòng.
Khả năng của các dị năng giả có mặt đây không hề thấp, họ ngay lập tức phản ứng lại rồi cùng nhau tấn công dồn dập vào đó.
Tang thi dung hợp bị đánh vào bản thể, lập tức dùng thân thể to lớn che đậy, kết quả bị dây leo đâm thủng, cực kỳ dễ thấy, liên tục bị nhiều dị năng giả tấn công như vậy, núi thịt cuối cùng cũng rơi xuống và trở nên bất động.
“Đã chết rồi à?” Nhóm dị năng giả ngừng tấn công, nhìn về phía lũ tang thi.
"Chết cái gì chết, các cậu gϊếŧ nhiều tang thi như vậy, còn không biết sự sống của tang thi mạnh mẽ như thế nào sao? Lúc các cậu thả lỏng cảnh giác, nó sẽ ngay lập tức tấn công đấy." Giọng nói của bà mạnh mẽ, tuy đôi mắt đã dấu hiệu của sự lão hóa, nhưng lại sáng ngời có thần, lúc trừng người khác còn rất hung dữ.
Các dị năng giả không biết tại sao, dù thuộc hàng giỏi nhất trong căn cứ nhưng họ lại bị một bà lão dạy dỗ như con cháu vậy.
Khi bọn họ tấn công lần nữa, thế mà tang thi lại bắt đầu vùng vẫy, đồng thời trên cơ thể nó xuất hiện vài người, họ là những người bị tang thi đẩy ra bên ngoài để bảo vệ nó, phần thân dưới của những người này đã hòa nhập với tang thi, chỉ còn lại phần thân trên không ngừng vùng vẫy và tuyệt vọng kêu gọi sự giúp đỡ từ những người ở cách đó không xa.
Có một ít dị năng giả không biết những người này đã chết từ lâu, còn thực sự muốn đi lên cứu họ.
Trán bà lão nổi gân xanh, bà từ bên hông rút ra một con dao, bước tới đâm vào cơ thể tang thi, sau đó xoay mạnh lưỡi dao.