Chương 41

Dị năng giả có thể lực rất mạnh, từ trên cao như vậy rơi xuống cũng không sao, tuy nhiên sau khi bị đánh bất tỉnh, tất cả đều nằm sõng soài trên mặt đất, không thể đứng dậy.

Dưới sự trợ giúp của hàng chục ống dẫn nước, những vật thể nhỏ màu đỏ không thể nhìn thấy từ dưới mặt đất bắt đầu đã dung hợp thành hàng chục miếng thịt màu đỏ, những miếng thịt này từ từ vặn vẹo rồi bắt đầu hợp nhất với đồng loại bên cạnh.

Những người xem náo nhiệt cuối cùng đã chậm rãi phát hiện ra sự bất thường, hoảng sợ nhìn phần thịt đỏ đang không ngừng lớn hơn .

"Tang thi dung hợp! Tại sao ở đây lại có tang thi dung hợp chứ!"

Nỗi sợ hãi đối với tang thi đã ăn sâu vào xương tủy, đặc biệt là các loại tang thi đặc biệt, phản ứng đầu tiên của hầu hết mọi người khi nhìn thấy chúng là bỏ chạy.

Không thể đánh bại được.

Sẽ chết!

Lập tức những người đang xem náo nhiệt ở đó chỉ còn một nửa, chỉ có một số ít dị năng giả không bỏ chạy, cố gắng chiến đấu với tang thi dung hợp xuất hiện trong căn cứ.

Các dị năng nước, gió, lửa và đất lần lượt xuất hiện, đập tan những thây ma chưa hoàn toàn hợp nhất thành một cái sàng, nhưng những đòn tấn công này không thể ngăn cản lũ thây ma hợp nhất.

Cuối cùng, tất cả đống thịt này hòa làm một rồi biến thành một núi thịt khổng lồ.

Thân thể to lớn và cồng kềnh của tang thi dung hợp không ngừng lung lay, khắp cơ thể xuất hiện vô số con mắt, đồng loạt nhìn từng người tấn công đang nó.

Các dị năng giả cảm nhận được ác ý sâu sắc, con quái vật này dường như đã nhắm tới họ rồi.

Một số người đã quay đầu bỏ chạy, nhưng những dị năng giả còn lại vẫn đang cố gắng tấn công.

"Chúng ta không thể để cho tang thi này chạy lung tung trong căn cứ, chúng ta cùng nhau tấn công nó đi!"

Họ biết đây là một tang thi dung hợp, nhưng họ chỉ nghe nói về sự xuất hiện của nó từ miệng người khác, họ không biết rằng tang thi này không thể chết nếu không gϊếŧ chết cơ thể chính.

Tang thi di chuyển về phía mọi người, những đòn tấn công yếu ớt đó không gây đau đớn gì cho chúng hết nhưng lại rất khó chịu.

Lảo đảo đi được mấy mét, một mắt trong quá trình chuyển động đột nhiên phát hiện thấy Lâm An, tang thi ngay lập tức liền dừng lại.

Sau khi phát hiện ra thứ gì đó ngon lành hơn, những con bọ nhỏ khó chịu kia liền không liên quan gì tới nó nữa, tang thi lập tức quay lại và lao nhanh về phía Lâm An.

Núi thịt lắc lư theo từng lớp khi nó di chuyển, cực kì vội vàng như thể thức ăn sẽ biến mất trong giây tiếp theo.

Âu Dương Đông cuối cùng cũng không thể duy trì được hình tượng người ngoài cuộc nữa, mấy ngày nay bọn họ thường xuyên gặp phải những loại tang thi đặc biệt, nhưng mỗi lần tang thi xuất hiện, Thẩm Tu Trạch đều sẽ ra tay giải quyết, đôi khi nhìn hắn gϊếŧ tang thi sẽ sinh ra một loại cảm giác tang thi nào cũng có thể được giải quyết dễ dàng.

Nhưng bây giờ, khi những ngọn núi thịt khổng lồ liên tục tiến về phía mình, Âu Dương Đông nhận ra rằng khi phải trực tiếp đối đầu với một số tang thi, thì hắn mới biết rõ ràng rằng hắn không bao giờ có thể đánh bại chúng.

Không được! Hắn đã hứa sẽ bảo vệ Lâm An rồi, hắn không thể rút lui được.

Âu Dương Đông lấy ra một đằng non từ trong túi, sau khi kích hoạt dị năng khiến nó lớn lên thành một dây đằng màu xanh đậm thô to, không ngừng uốn éo tấn công về phía tang thi.

Mỗi đòn tấn công đều tạo ra một vết lõm sâu trên ngọn núi thịt đỏ, nhưng vô ích, lũ tang thi vẫn tiếp tục tiến về phía trước mà không hề cảm nhận chút đau đớn nào.

"Từ Phóng, mau lại đây giúp tôi!" Âu Dương Đông lo lắng kêu lên.

Từ Phóng nghe vậy, nghiến răng nghiến lợi đứng dậy khỏi mặt đất, dùng hai tay chạm mặt đất, ngay lập tức kích hoạt dị năng của mình.

Một vết nứt sâu xuất hiện bên cạnh tang thi, núi thịt di chuyển sang bên kia một chút, rồi lại tiếp tục tiến về phía trước.

“Không được, đầu tôi choáng quá, tôi không thể canh chuẩn được.”

Từ Phóng đứng dậy, muốn đến gần hơn chút nữa, nhưng cứ ngã trái ngã phải, thậm chí anh còn không thể đi theo một đường thẳng, cuối cùng lại ngã xuống đất.