Bụi bẩn, rác rưởi cùng những đồ vật không sạch sẽ một cái cũng không thể để lại.
""Để cậu ấy dọn dẹp đi, lúc này chắc là cậu ấy cũng đã hồi phục được một chút rồi đó, quét dọn vệ sinh cũng coi như thay đổi tâm tình."
Mấy ngày nay Âu Dương Đông cũng hiểu biết được Lâm An thích sạch sẽ tới mức nào rồi, tuy rằng khuôn mặt vẫn không có biểu tình gì, thậm chí có chút ngây ngốc, nhưng hắn vẫn cảm thấy lúc nhóc tang thi này quét dọn hình như rất vui vẻ.
"Cũng đúng, dù sao chỉ cần anh Anh không đi ra ngoài, hay dùng nước cuốn trôi luôn nơi này, tôi liền cảm tạ trời đất rồi."
Vì thế bọn họ tiếp tục ngồi trong phòng ngủ nói chuyện phiếm, thường thường còn ngó đầu ra nhìn một cái.
Lâm An quét rác, lau sàn, lau bàn, lau tủ, chăm chỉ đến nỗi khiến người ta cảm thấy áy náy, hai người đang làm biếng tán gẫu với nhau cũng không nói nỗi nữa.
""Hay là, chúng ta cũng giúp đỡ quét dọn đi?"
""Cũng được, dù sao cũng không có việc gì làm."
Hai người phân công nhau, một người chuẩn bị lau đèn trần, một người chuẩn bị đi vào nhà vệ sinh rửa bồn cầu, kết quả bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng động rất lớn, cửa chống trộm ầm một tiếng đập vào trên vách tường phòng khách.
Thiếu chút nữa là đập trúng tiểu tang thi đang lau bụi đất ở kế bên.
Từ Phóng cùng Âu Dương Đông từ trong phòng ngủ chạy nhanh ra.
Đệt! Cửa phòng của lão đại vậy mà có người dám phá!
Mùi lưu huỳnh gay mũi bay vào, đồng thời còn kèm theo một đống lớn bụi mù mịt, mà sàn nhà tiểu tang thi vừa mới quét dọn sáng lấp lánh, lúc này lại bị tro bụi cùng với màu sơn của tường tróc ra rớt đầy đất.
Lâm An không có bị đυ.ng trúng, lúc cánh cửa văng qua người cậu, một dòng khí cực mạnh xẹt qua, đem tóc mái của cậu đều thổi ngược lên.
Mà lúc này cái cửa chống trộm làm bằng kim loại kia đang nằm ở trên mặt đất, hai bên bị cong lên, ở giữa thì bị lõm xuống, vách tường cũng bị nứt ra như mạng nhện.
Nếu vừa rồi Lâm An đứng dịch qua bên cạnh một chút nữa thôi, có lẽ thật sự sẽ bị đập trúng thành một tang thi nát bét.
Trong tay Lâm An còn đang cầm một cây chổi lông gà, cậu giống như một con chim nhỏ đang sợ hãi vô cùng, ra sức rúc cổ lại, đứng tại chỗ, động cũng không dám động.
""Thẩm Tu Trạch đâu! Mau cút ra đây cho tao!" Một đám người từ bên ngoài tràn vào, thái độ vô cùng kiêu ngạo.
Từ Phóng sắp tức chết rồi, trước tiên không nói Lâm An thiếu chút nữa bị đập trúng, mà còn là chưa có ai dám ở trước mặt bọn họ mà kiêu ngạo như vậy.
"Gọi ông nội tụi bây làm gì?" Hắn nâng cằm, thái độ càng thêm kiêu ngạo hơn, còn khıêυ khí©h ngược lại.
Người dẫn đầu là Triệu Thiên, anh trai của gã là Triệu Nhất Hạo mấy ngày trước đã bị Thẩm Tu Trạch gϊếŧ chết, cộng thêm một số đồng đội cùng người thân của mấy cái tiểu đội trong căn cứ cũng đều bị Thẩm Tu Trạch gϊếŧ, hôm nay biết được đối phương trở về, tất nhiên là muốn tới lấy lại công đạo.
""Thẩm Tu Trạch đâu, sao chỉ có một tên chó săn như mày ở đây, không phải là hắn không dám ra đấy chứ, muốn làm một con rùa đen rụt cổ sao"
"Muốn gặp lão đại của tao, mày cũng không xem thử mày là cái thứ gì? Mày xứng sao?" Từ Phóng nói những câu cay / độc trào phúng đối thủ chính là hạng nhất, nếu không phải tang thi nghe không hiểu tiếng người, nói không chừng cũng có thể bị hắn nói đến tức chết mấy cái.
Những lời này dường như chọc trúng chỗ đau của Triệu Thiên, gã đỏ mắt mà tức giận mắng: "Song hệ dị năng thì ghê gớm lắm sao? Song hệ dị năng thì có thể gϊếŧ người vô tội sao? Anh của tao rốt cuộc chọc hắn chỗ nào, vì sao lại muốn gϊếŧ anh ấy!"
Từ Phóng cười lạnh nói: "Mày cho rằng anh mày là ai, lão đại của tao còn phải trông mong mà đi gϊếŧ hắn? Nếu không phải chính anh mày tìm chết đi tặng đầu người, thì thời gian rảnh đó lão đại của tao không biết gϊếŧ được bao nhiêu tang thi đâu, cái loại cặn bã như tụi mày có gϊếŧ cũng chỉ làm bẩn tay lão đại của tao thôi."
Triệu Thiên cùng Triệu Nhất Hạo là hai anh em có thanh danh rất xấu ở trong căn cứ này, hai người đều có dị năng hệ hỏa, lúc phối hợp với nhau sức mạnh rất lớn, cho nên hai người thường xuyên ở trong căn cứ làm xằng làm bậy, ức hϊếp người thường không có sức phản kháng. Cũng có những dị năng giả chướng mắt họ, nhưng không đủ sức để đánh lại.