Chương 33

Mãi cho đến khi đoàn xe dừng lại, từ trên xe đi xuống, Âu Dương Đông mới hỏi ra nghi vấn trong lòng.

Từ Phóng dắt Tiểu Phúc: "Nguyên nhân chủ yếu là do thiếu lương thực, hiện tại các cửa hàng, siêu thị ở thành Sơ Hi đều đã bị cướp đoạt hết rồi, ngoại trừ một ít nơi có quá nhiều tang thi không thể vào được, còn những nơi vào được thì lại không tìm thấy đồ ăn."

Trước mạt thế, Âu Dương Đông ăn rất nhiều, cho nên, nơi hắn ở đồ ăn có không ít, hơn nữa sau đó hắn thức tỉnh dị năng hệ mộc, muốn dựa vào dị năng này mà về nhà, cho nên mỗi ngày đều rèn luyện dị năng, những trái cây mà hắn trồng ra đều bị hắn một mình ăn luôn, hấp thu quá nhiều đường trong trái cây, cho nên so với trước mạt thế hắn còn muốn béo hơn một chút.

"Sao vậy nhỉ, thành Sơ Hi của chúng ta không phải rất phát triển nông nghiệp sao, trước đó còn xuất khẩu lương thực cho thành phố bên cạnh nữa mà, hơn nữa hiện tại phần lớn mọi người đều biến thành tang thi, theo lý mà nói lương thực không thể thiếu như vậy được." Âu Dương Đông nhìn nhiều người xanh xao vàng vọt như vậy, bỗng cảm thấy có chút cảm giác tội lỗi.

Thật ra, hắn là cái loại mà chỉ cần uống nước thôi cũng mập lên được, chứ không phải do ăn quá nhiều đâu.

"Ai biết được, dù sao trước đó mỗi ngày chúng tôi đều ra ngoài tìm vật tư, ở phương diện thức ăn thì đúng thật không thiếu, chủ yếu là do người thường không dám đi ra ngoài cùng dị năng giả quá nhiều, chỉ dựa vào chúng tôi tìm vật tư thì thật sự cung không đủ cầu, phiền muốn chết, dù sao mỗi ngày tôi nhìn thấy những chuyện này trong lòng cũng không thoải mái, một người cứ sống như vậy trôi qua từng ngày được sao?"

Thẩm Tu Trạch mang theo Lâm An từ trong xe đi xuống,

Nghe hai người nói chuyện, hắn cũng không nói gì, chỉ là ánh mắt của hắn lại nhìn về phía Giang Lai Húc cách đó không xa, hắn ta đang nói chuyện với người bên cạnh, khuôn mặt mỉm cười, khí chất dịu dàng, sẽ làm cho người ta sinh ra một loại cảm giác yêu thích.

Có lẽ ánh mắt của Thẩm Tu Trạch quá mức rõ ràng, Giang Lai Húc nhìn về phía bên này, sau đó cùng người bên cạnh nói gì đấy, rồi đi qua đây.

Khắp nơi trong căn cứ đều lan truyền chuyện cậu gϊếŧ rất nhiều dị năng giả, tôi biết cậu không phải người như vậy, việc như thế này vẫn nên làm sáng tỏ một chút thì tốt hơn."

Thẩm Tu Trạch cao hơn đối phương rất nhiều, lúc nhìn người ta cũng không cúi đầu, cho nên dưới cái nhìn của những người khác, chính là Thẩm Tu Trạch từ trên cao nhìn xuống Giang Lai Húc, lộ ra một biểu tình cao ngạo cùng khinh miệt không ai bì nổi.

"Tôi còn có việc, đi trước."

Thẩm Tu Trạch cũng không đáp lại đối phương, hắn chỉ đánh giá Giang Lai Húc vài lần rồi xoay người rời đi, Từ Phóng cùng Âu Dương Đông nhanh chóng đuổi kịp.

Lâm An từ lúc xuống xe vẫn luôn trốn sau lưng Thẩm Tu Trạch, một tay túm quần áo của hắn, giống như sợ lạc đường vậy.

Giang Lai Húc nhìn mấy người đi xa, đối với thái độ không lễ phép của Thẩm Tu Trạch, hắn cũng không có tức giận, nhưng ánh mắt của hắn lại nhìn về phía Lâm An ăn mặc kín mít, nhìn chằm chằm vào bóng dáng của Lâm An nhìn thật lâu.

Đi xuyên qua một đám người, những người ở gần đó đều nhìn về phía bọn họ.

Có chết lặng, sợ hãi, ghen ghét, hâm mộ, phẫn hận, thèm chảy nước miếng, đủ loại ánh mắt khác nhau nhìn về phía bọn họ, mấy người Thẩm Tu Trạch không có cảm giác gì, nhưng Lâm An thì không chịu được.

Tuy rằng cậu đã biến thành tang thi, nhưng bệnh sợ xã hội của cậu vẫn không có biến mất.

Một vài người xuất hiện cũng đủ làm cậu choáng váng rồi, lòng bàn tay của cậu sẽ đổ đầy mồ hôi, hiện tại lại xuất hiện ở trước mặt vô số người như vậy, những ánh mắt kia như những cây kim sắt nhọn đâm vào người cậu, làm cho cậu khó chịu không thôi, thân thể đều cứng đờ.

Còn có một số người đều tập trung nhìn về phía Tiểu Phúc, dưới tầm mắt đói khát nóng bỏng như vậy, dường như có thể đem da lông ngay cả máu thịt của nó đều liêm sạch sẽ không chừa cái gì.

Cúc hoa của Tiểu Phúc căng thẳng, nó cảm nhận được rất nhiều tầm mắt ác ý, theo bản năng mà nhích về phía chủ nhân, như vậy liền khiến tầm mắt tập trung lên người Lâm An càng nhiều hơn.

Đừng mà, đừng nhìn cậu nữa.

Từ Phóng dắt chó, kết quả Tiểu Phúc vẫn luôn dựa qua bên cạnh Lâm An, hắn cũng chỉ có thể cùng nó sát lại gần hơn, sau đó liền phát hiện tiểu tang thi có gì đó bất thường.