Chương 32

Đột nhiên, Giang Lai Húc hỏi: " Thẩm Tu Trạch, người đứng sau anh là ai?"

Khi phát hiện ở đây có rất nhiều người, Lâm An không muốn xuống xe, cuối cùng vẫn bị Thẩm Tu Trạch bắt lại.

Sau khi ra khỏi cửa hàng, cậu phát hiện ánh mắt của mọi người đều tập trung vào mình, Lâm An mặc dù không còn tỉnh táo như khi còn là người, nhưng toàn thân lại cảm thấy khó chịu, cuối cùng chỉ có thể trốn ở sau lưng Thẩm Tu Trạch.

Mấy ngày nay, khi nào Lâm An ra ngoài, Thẩm Tu Trạch đều sẽ đeo mặt nạ và găng tay cho cậu, cho nên những người đó không hề nhận ra Lâm An là tang thi.

Lúc đầu Âu Dương Đông có sợ hãi cũng dần dần chấp nhận Lâm An, hắn cho rằng Lâm An là người thân của Thẩm Tu Trạch, sau khi biến thành tang thi, hắn không đành lòng gϊếŧ chết Lâm An, cũng không muốn cậu ra ngoài làm hại người khác, cho nên hắn đi đâu vẫn luôn mang theo cậu ấy.

Không biết mình suýt bị con zombie nhỏ háu ăn này ăn thịt, Âu Dương Đông rất ngạc nhiên trước những hành vi của Lâm An, dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một con zombie rụt rè và sạch sẽ như vậy.

"Tôi không biết, không nhìn mặt thì không thể nhận ra anh ta là ai."

Những người khác càng quan tâm đến Âu Dương Đông hơn, dù sao hình dáng cơ thể của anh ta đã quá lộ liễu, nửa năm sau khi mạt thế bắt đầu, hắn ta vẫn mập mạp như vậy. Hoặc là thân thể của hắn có vấn đề, hoặc là đồ ăn hằng ngày rất đầy đủ.

Hiện tại lương thực đang thiếu hụt, ngay cả dị năng giả cũng khó có thể ăn đủ chứ đừng nói đến những người bình thường trong căn cứ.

Hai chiếc xe hỏng nhỏ đi theo đoàn xe, trên đường đi, Từ Phóng không khỏi hỏi: "Lão đại, chúng ta quay lại đó làm gì? Trả thù?"

Thẩm Tu Trạch nhìn đoàn xe phía trước, trầm tư nói: “Nghe nói người trong căn cứ gần đây ăn không đủ no.”

‘’À, không phải vẫn luôn như thế sao?”

Thẩm Tu Trạch không nói tiếp về chủ đề này nữa: “Những tang thi bị nhốt trong nhà đang tìm cách thoát ra ngoài tìm đồ ăn. Quá nhiều tang thi có thể hình thành một làn sóng thây ma, không có căn cứ nào có thể ngăn cản được.”

"Vậy chúng ta có nên quay lại thông báo cho họ không? Mặc dù trong căn cứ có rất nhiều người đáng ghét, nhưng phần lớn đều là người bình thường. Cũng đúng, để bọn họ càng sớm đề phòng càng tốt."

Căn cứ nằm trong một trường đại học, tận thế xảy ra vào kì nghỉ hè , trong khuôn viên trường đại học cơ bản có rất ít người nên được dùng làm nơi trú ẩn, sau đó được gia cố và bảo vệ đến quy mô hiện tại.

Có một số căn cứ như thế này ở thành phố Sơ Hi, bao gồm trường học, nhà tù và nhà máy, mỗi căn cứ được thành lập bởi những người sống sót vào thời điểm đó. Tuy nhiên, một vài căn cứ trong số đó hiện đã biến mất, và căn cứ nơi bọn họ là căn cứ có nhiều người nhất và cũng là căn cứ an ninh lớn nhất.

Các lan can thấp ban đầu của trường học không ngừng dày lên và cao hơn bằng dây sắt và kim loại thuộc nhiều loại vật liệu khác nhau, tất cả những thây ma ngửi thấy mùi con người đến tìm kiếm đều bị các gị năng giả ngày đêm chờ đợi gϊếŧ chết.

Đoàn xe của họ tiến vào mà không gặp bất kỳ trở ngại nào, cũng không ai để ý rằng đoàn xe rời đi lúc sáng đã nhiều thêm hai chiếc ô tô nhỏ khi quay trở lại.

Bước vào cổng chính của khuôn viên trường đại học là một bãi đất trống ba mặt có dãy nhà dạy học, lúc này sân đã chật kín người, người bày sạp, nằm nói chuyện khắp nơi.

Hành lang phía trên tòa nhà giảng dạy dường như chật kín người, ngoài cửa sổ có đủ loại quần áo đang được phơi lên.

Nhìn đến đâu cũng thấy khuôn mặt của mọi người gần như đã chết lặng, có người ăn mặc chỉnh tề, cũng có người chỉ mặc nửa thân dưới, nhưng phần lớn đều xanh xao gầy gò, vẻ mặt tê dại, không thấy được chút sức sống nào.

Âu Dương Đông đã đến đây một lần vào những ngày đầu thành lập căn cứ, lần đó không những không tìm được người chịu đi cùng mình vào trung tâm thành phố mà còn suýt bị bắt cóc vì bộc lộ dị năng của mình, sau đó hắn không bao giờ trở lại nữa. Những người sống sót trong căn cứ lúc đó rõ ràng vẫn còn đang trong tình trạng tốt.