Nhìn ba lô phía sau căng phồng lên, rõ ràng chính là đống đồ ăn được tích trữ trong nhà Lâm An, ba lô chuyên dành cho nhà thám hiểm khu vực tự nhiên.
"Trong ba lô có cái gì vậy?" Thẩm Tu Trạch hỏi.
""Em chỉ lấy một chút đồ ăn cho Tiểu Phúc, trên đường chúng ta có thể tìm đồ ăn sau, nhưng rất nhiều đồ mà chó không thể ăn được, cho nên em lấy một ít."
Thẩm Tu Trạch: ".....Được rồi, vậy trên đường tôi chăm sóc Lâm An, cậu phụ trách con chó kia, đừng để lạc mất nó."
Từ Phóng khởi động xe, nói một tiếng được.
Bọn họ chỉ nói Lâm An sẽ hấp dẫn tang thi đặc thù rất nguy hiểm, nhưng thật ra hiện tại có thể hấp dẫn tang thi bình thường với bọn họ càng nguy hiểm hơn.
Trung tâm thành phố Sơ Hi đã từng có số lượng người rất lớn, cho nên hiện tại trên đường có rất nhiều tang thi du đãng, ngửi thấy mùi vị của nhân loại liền lập tức chen chúc mà tới.
Bọn họ chọn một chiếc xe hơi nhỏ màu trắng, cơ hồ đều bị rậm rạp tang thi bao phủ lại.
Lâm An ngồi ở ghế sau, nhìn những tang thi xấu xí dơ bẩn gần trong gang tấc, cậu nhịn không được mà lấy bình tưới nhỏ hướng về cửa kính mà phun.
Thoạt nhìn cậu không có sợ hãi, chỉ là tang thi bên ngoài quá bẩn, quần áo rách nát, cùng với răng nanh đen hôi, tiểu tang thi có thói ở sach có chút khó chịu, nhưng di năng của cậu còn chưa có khôi phục, nhiều lắm chỉ có thể lấy nước tạt ướt đầu trọc một chút, hoặc là thêm nước cho cái bình tưới nhỏ này, căn bản không làm ra được một cột nước xoáy lớn.
Cho nên giờ chỉ có thể cầm bình tưới nhỏ hướng về phía cửa sổ mà phun, dường như cậu cảm thấy làm như vậy thì sẽ sạch sẽ hơn được một chút. Hơn nữa ở trên đường cậu cũng đã phun khắp một vòng trong xe một lần, tựa như bản thân đang dùng là thuốc khử trùng vậy, nhưng thật ra đó chỉ là nước mà cậu dùng dị năng mà có.
Lúc đầu Tiểu Phúc nhìn thấy nhiều tang thi như vậy còn rất sợ hãi, nó dính sát vào người của chủ nhân, sau đó phát hiện những tang thi đó không vào được, lập tức lên tinh thần, nhảy về chỗ ngồi, đưa hai chân lên cửa sổ xe, hướng về phía bên ngoài mà sủa gâu gâu.
Tang thi quá nhiều không thể đi tiếp được nữa, Từ Phóng nhìn về phía lão đại của mình.
Hai người đã quen với trường hợp như vậy rồi, Thẩm Tu Trạch ngồi dựa vào ghế phụ, hướng ra bên ngoài nhìn một cái, giây tiếp theo, những con tang thi đang vây quanh xe lập tức bốc cháy.
Bởi vì quá mức dày đặc, lửa trên người tang thi rất nhanh đã lây lan sang đồng loại, không bao lâu sau, một mảng lớn tang thi xung quanh đều lâm vào trong biển lửa.
Từ Phóng lại lần nữa khởi động xe, mạnh mẽ nhấn ga, hướng vào biển lửa phía trước mà vọt qua.
Từ trong biển lửa lao ra, lại thêm một vòng tang thi mới xông tới.
Trung tâm thành phố quá nhiều tang thi, người tìm kiếm vật tư đều sẽ tránh đi nơi này, cho nên tang thi du đãng ở đây đều đói đến đỏ mắt, dán lên trên xe, bò lên trên đỉnh xe, lay động ô tô, dùng bất cứ thủ đoạn nào.
Sau đó lại một vòng biển lửa.
Lâm An ngồi ở ghế sau xe, , cầm bình tưới nhỏ máy móc mà phun lên cửa kính, cho đến khi hơi nước càng ngày càng nhiều, từ trên cửa kính chảy xuống, cậu phát hiện làm như thế nào cũng không thể làm tang thi biến mất sạch sẽ được, lúc này cậu mới dừng lại, vô thổ mà nhìn ra ngoài cửa sổ xe.
Ngọn lửa màu cam vẫn đang bốc cháy trên người của tang thi, Lâm An ngơ ngác mà nhìn chúng nó, trong đôi mắt màu đỏ phản chiếu ra ánh lửa, thẳng đến khi tang thi vây quanh xe bị thiêu cháy, cậu mới chậm rãi chớp mắt.
Rốt cuộc cũng sạch sẽ được một chút.
Lúc này một con tang thi hình thể to lớn, động tác nhanh chóng bò lên trên nóc xe, so với những con tang thi gầy ốm đói khát hành động chậm chạp, thì con này hành động nhanh nhẹn hơn, còn cường tráng hơn nhiều.
Con này hoặc là ăn người quá nhiều, hoặc nó chính là tang thi đặc thù.
Tang thi cường tráng linh hoạt nâng đầu lên, đột nhiên đập về phía kính chắn gió trước xe.
""Là tang thi dị năng."" Từ Phóng vừa nhìn thấy nó liền lập tức hô to.