Chương 10
Xù lông
Bố Tranh đắc ý cả nửa ngày, trong lòng suy nghĩ so với ông cao hơn mười cấp cũng vô dụng, vẫn là bị ông dễ như trở bàn tay chụp chết thôi. Trên đầu Bố Bố đội lên cái biểu tình lập đàn cầu khấn, búng búng bật bật đi tới giẫm hai chân lên người tiểu thích khách.
[Công hội]
[càng lúc càng xa]: Bố Bố em mới cấp 20 đã đi PK dã ngoại rồi
[Công hội]
[gặp trở ngại mới dùng sức]: tớ cho rằng tin chiến thắng vừa rồi là do tớ hoa mắt chứ
[Công hội]
[thiên sứ gãy cánh]: +10086
[số đường dây nóng của mạng di động TQ]
[Công hội]
[Bố Bố]:
sư phụ dạy đó
[Công hội]
[Tiện Thần]:…
[Công hội]
[thiển lam. Ái]: hội trưởng, hai người đang ở hang động thăng cấp sao, có thể dẫn theo một acc của em không
[Công hội]
[Never]: tới
Bố Bố tức giận giậm hai chân tại chỗ, sau đó giống như lên dây cót dẫn quái khắp nơi. Vừa rồi acc nam không thêm, bây giờ acc nữ liền bỏ vào, cái tên biếи ŧɦái vô đạo đức này!
Rất nhanh Never liền đá tất cả acc phụ trong đội đi, tiến vào là một nữ tế tự cấp 40, toàn thân váy ngắn màu hồng nhạt, cách ăn mặc ngược lại có chút giống triệu hoán sư.
[Đội ngũ]
[nhớ đến anh… ]: cám ơn hội trưởng
[Đội ngũ]
[Never]: đội trưởng cho em
[Đội ngũ]
[Bố Bố]: =.=
[Đội ngũ]
[nhớ đến anh… ]: được ạ
[Mật]
bạn nói với [Never]: sư phụ anh thật là không phúc hậu!
[Mật]
bạn nói với [Never]: mang một việc nặng nhọc như vậy ném cho con gái người ta!
[Mật]
[Never] nói với bạn: ừ, như vậy điểm kinh nghiệm chia ra sẽ ít hơn
[Mật]
[Never] nói với bạn: dẫn quái đi
[Đội ngũ]
[nhớ đến anh… ]: hội trưởng nhẫn của anh kiếm đã ra rồi a
[Đội ngũ]
[nhớ đến anh… ]: em còn muốn lát nữa cùng anh đi đánh đó
[Mật]
bạn nói với [Never]: thuê lao động trẻ em!
[Mật]
bạn nói với [Never]: người ta vẫn còn là con nít, anh quá tàn nhẫn
Sau khi Bố Bố nói xong lại vội vàng chạy tới dẫn quái. Đánh một lúc Bố Bố đã lên tới cấp 25, có điều đối với quái nơi này mà nói, cấp bậc của cậu vẫn còn rất thấp, cho nên không cần đến quá gần đã có thể dẫn dụ tất cả quái chung quanh tới. Mà Never kia là cấp 90, cho dù đứng trước mũi quái, chỉ cần không công kích trước, tiểu quái cũng không dùng mắt liếc anh ta cái nào.
Bố Bố dốc sức dẫn quái, đi vòng vòng chạy tới chạy lui, cuối cùng chạy đến bên người Never, Never diệt sạch sẽ thì thuận tay hồi máu cho cậu, sau đó liền tiếp tục xông lên dẫn quái.
[Đội ngũ]
[nhớ đến anh… ]: a đúng rồi, lần trước em đánh ra được một bộ trang phục của tế tự, đưa hội trưởng nha
[Đội ngũ]
[Never]: không cần
[Đội ngũ]
[Bố Bố]: = =
…
[Đội ngũ]
[nhớ đến anh… ]: hội trưởng làm Nhật Thường chưa, cùng đi chứ
[Đội ngũ]
[Never]: ừ
[Đội ngũ]
[Bố Bố]: = =
…
[Đội ngũ]
[nhớ đến anh… ]: lần trước Công Viên Trò Chơi ra thú cưng kem ly, rất đáng yêu, em cũng muốn
[Đội ngũ]
[Bố Bố]: = =
Bố Bố chạy nửa giờ, ngón tay đã có chút mỏi, một khắc cũng không dừng di chuyển, trong khung đội cũng một khắc cũng không dừng trò chuyện. Hơn một tiếng đồng hồ Bố Bố thăng 5 cấp, Nhớ đến anh… bên kia cũng ngân quang lóe sáng, thăng 3 cấp.
[Đội ngũ]
[Bố Bố]: chị Thiển lam cũng dẫn quái đi, tay người ta mỏi nhừ rồi
Bố Bố chạy tới thì không di chuyển nữa mà đứng lại, thật khi cậu là cu li a, Thiển lam. Ái sau khi vào đội ngũ đã không ngừng cùng Never nói chuyện, kinh nghiệm ăn không coi như không tính đi, thế nhưng để ý nhìn một cái đã biết đối phương đích thị là có ý với Never a!
Bố Tranh nghiến răng, tiếng chuông cảnh tỉnh lớn vang lên! Cái tên Never biếи ŧɦái này thế mà là hàng hot ?!
[Đội ngũ]
[nhớ đến anh… ]: chị thật so đo, em đây đi là được rồi
Bố Bố: chị cái đầu cô…
Bố Tranh thiếu chút nữa hộc máu. Thú cưỡi của nữ tế tự là đôi cánh lớn hồng nhạt, bay lên đi dẫn quái.
Không thể trách vận khí Bố Bố quá kém, chỉ có thể trách GM hôm nay chưa tỉnh ngủ. Nữ tế tự vừa đưa đợt quái thứ nhất về, Never quần công tiêu diệt hết, liền thấy hệ thống nêu lên, rớt một bộ trang phục cung tiễn thủ theo giờ. Hang động này quanh năm rớt toàn là rác rưởi, bỗng chốc rớt thứ tốt, quả thật là vận khí đại bộc phát, còn báo lên thế giới.
[Đội ngũ]
[nhớ đến anh… ]: lạy chúa! Bộ trang phục này mà cũng rớt!
[Đội ngũ]
[nhớ đến anh… ]: hội trưởng cho em đi cho em đi~
[Đội ngũ]
[Bố Bố]: cô cần đồ cung tiễn thủ làm gì?
[Đội ngũ]
[nhớ đến anh… ]: cũng không phải không thể mặc, em lại không dựa vào giờ, quần áo cung tiễn thủ mặc lên rất đáng yêu a~
[Đội ngũ]
[Bố Bố]: = =
[Đội ngũ]
[nhớ đến anh]: hơn nữa, là em đưa quái tới chứ bộ
Bố Tranh nghiến răng, nhịn phải nhịn, thật muốn bật pk chụp nhỏ tế tự này. Never suốt nãy giờ không nói chuyện, Bố Bố vừa muốn pm anh ta, liền thấy nữ tế tự đối diện ngân quang lóe sáng, quần áo hồng nhạt trên người thoáng cái đã biến thành màu xanh nhạt.
Bố Bố lập tức xù lông, không nói hai lời trực tiếp lui đội. Còn chưa kịp xoay người đi hai bước, đã đâm đầu vào một tên hồng danh, chỉ có thể cảm thán một câu hôm nay log game không xem lịch…
Ở hang động gϊếŧ acc cấp thấp là chuyện bình thường, ai kêu nơi này không thêm sát khi. Bố Tranh nhìn màn hình bỗng chốc nháy đỏ, nhanh chóng hướng phía sau chạy, phỉ nhổ chức nghiệp thích khách kia một cái, cái game này ở dã ngoại mở pk 80% đều là thích khách, cậu căm thù nhất là thích khách.
Bố Bố chạy hai bước, thích khách kia liền bật kỹ năng ẩn thân. Ngay sau đó thì thấy màn hình lại bắt đầu nhấp nháy nhấp nháy, xung quanh mình đột nhiên xuất ra một cái kỹ năng nổ tung, sương đen tràn đầy. Bố Tranh trong lòng mắng một tiếng, nghĩ nếu chiêu này kết thúc, Bố Bố khẳng định chết chắc rồi.
Nhưng lập tức liền trợn tròn mắt, thanh máu Bố Bố gần như đầy, trên người mang theo mấy cái trạng thái, lá chắn phòng ngự, duy trì hồi máu liên tục cùng giải trừ khống chế. Bên cạnh trái lại nằm chết dí hai mạng…
[Phụ cận]
[Never]: tiến đội
Bố Bố không thèm để ý đến anh ta, nhảy lên chạy đến hai cái xác nằm ngay đơ bên cạnh, nhất thời cảm thấy vô cùng hả giận a, tâm tình sung sướиɠ… Không cần phải nói, nằm ngay đơ một người là thích khách hồng danh, người kia là nữ tế tự Thiển lam. Ái. Never bật kỹ năng lá chắn có thể phòng ngự tất cả công kích trong vòng 6 giây, có điều thời gian cooldown 2 phút. Anh ta vừa rồi buff cho Bố Bố, đương nhiên không thể thêm cho Nhớ đến anh… nữa. Thích khách dùng là quần công nổ tung, cấp thấp một chút nhất định gục xuống…
Bố Bố nhảy mấy cái liền hướng điểm dịch chuyển đi, Never ném cái hồi sinh lên người Nhớ đến anh… , cũng đi đến điểm dịch chuyển.