Chương 6

"Haha, nhìn bộ dạng của nàng kìa, đờ đẫn như kẻ ngốc."

"Ai mà không thấy vậy chứ."

Lăng Miểu khựng lại, nhìn về phía hai người đang bàn tán, họ rõ ràng đang nói về nàng.

"Cũng không nhìn lại mình là cái gì! Một đồ vô dụng, có thể trở thành đệ tử nội môn cũng là do đi cửa sau của Đại trưởng lão, giờ đây còn dám tranh vị trí thân truyền với Tiểu Vũ sư tỷ."

"Thật thương Tiểu Vũ sư tỷ quá, nàng ấy vừa rồi mắt cũng đỏ lên, cái đồ tiểu nhân này, sao nàng dám!"

Lăng Miểu: "......"

Xuất hiện rồi! Mấy kẻ ngu ngốc thích bàn tán sau lưng người khác!

Mắt nàng đảo một vòng.

Lăng Miểu bước nhanh vài bước, đến trước mặt hai đệ tử kia, cố tình giơ cao cái túi gấm có mùi cây cỏ mèo.

"Túi bình an này tỷ tỷ ta tặng ta chẳng hề tốt chút nào, ta phải vứt nó đi ngay!"

Hai người kia không ngờ Lăng Miểu lại làm thế, trong chốc lát im bặt.

Một người trong số đó phản ứng lại đầu tiên, "Thật không biết điều! Ngươi lấy quyền gì vứt bỏ đồ của tỷ tỷ ngươi tặng!"

Lăng Miểu nhớ người này tên là Tiết Sâm, một fan cuồng nhiệt của Lăng Vũ.

Nàng đưa cái túi gấm sát lại gần hắn ta một chút.

"Ồ? Vậy ta cho ngươi phúc phần này, ngươi có muốn không?"

"Có..."

Biểu hiện của hắn ta như một kẻ đần độn.

"Vậy ngươi đưa ta hai viên linh thạch Trung phẩm."

Tiết Sâm trợn mắt, "Ngươi cũng quá vô liêm sỉ, còn dám đòi tiền, ngươi không sợ tỷ tỷ ngươi biết rồi sẽ đau lòng sao?"

"Ta trả ba viên linh thạch Trung phẩm, bán cho ta."

Người bên cạnh trầm ngâm lên tiếng.

Tiết Sâm sững sờ, theo phản xạ lại tăng giá, "Năm viên, không hơn."

"Mười viên."

Không xa đó, một đệ tử khác bước lại gần.

Lăng Miểu liếc mắt nhìn hắn, "Không bán cho người không chửi ta."

"...... Gì?"

"Ta nói, ta chỉ muốn chia sẻ túi gấm này cho người có duyên với nó."

Lăng Miểu vội vã đổi lời, nhét túi gấm vào tay Tiết Sâm, lấy năm viên linh thạch Trung phẩm của hắn ta, còn tốt bụng nhắc nhở.

"Tỷ tỷ ta nói, cái túi bình an này hiệu quả cực tốt khi gặp báo yêu đấy."

Tiết Sâm không để ý đến nàng nữa, mà cười hì hì cất túi gấm đi.

Lăng Miểu cũng cười hì hì cất linh thạch đi.

Nàng vừa nghĩ trên đường về, tông môn này mười phần có đến chín phần là những kẻ ngốc.

Nàng muốn xuống núi! Nàng không muốn ở lại cùng nữ chính và đám hậu cung của nàng ta!

Đại điện của Ly Hỏa tông to lớn uy nghiêm, từ xa đã có thể thấy mái điện dát vàng sáng chói.