Chương 2: Muốn xem drama chứ gì?

Đá rất mạnh! Đến giờ mông nàng vẫn còn đau!

Không phải! Gã đàn ông tồi này có gì đáng để yêu chứ! Nguyên chủ mù rồi sao?

"Grào!"

Phía sau vang lên một tiếng gầm giận dữ. Lăng Miểu giật mình, lách sang một bên, lăn lộn dưới đất.

Nàng đứng dậy, nhìn thấy báo yêu to lớn trước mặt mà đồng tử không khỏi co lại. Con báo yêu này không giống với loài báo mà nàng tưởng tượng chút nào!

To gấp sáu lần bình thường!

Chỉ là…

"Grào!"

Lại một tiếng gầm giận dữ, báo yêu lại lao về phía nàng. Lần này Lăng Miểu đã chuẩn bị kỹ lưỡng, nhanh chóng lách sang một bên, tránh rất đẹp.

Là một coder thiết kế phần mềm cốt lõi của một công ty đa quốc gia hàng đầu, kiếp trước Lăng Miểu ban ngày là lập trình viên cao cấp, ban đêm thì là nữ hoàng võ sĩ trong sàn đấu quyền anh ngầm.

Kiếp trước nàng nghiên cứu, viết code, học, đánh quyền, ba giờ sáng còn phải dậy tập thể dục, là một thiên tài nỗ lực thật sự.

Mắt thấy team của nàng đạt được đột phá quan trọng, nghe nói giấy mời của công ty đã được gửi đến, nàng sắp trở thành P12 trẻ nhất của công ty, kết quả là nàng lại xuyên sách, bỗng chốc trắng tay.

Nghĩ đến đây, Lăng Miểu chỉ cảm thấy tim đang rỉ máu. Thật muốn tìm một góc mà chết lần nữa cho rồi.

"Grào!"

Báo yêu lại lao về phía nàng! Lăng Miểu nhanh nhẹn lách qua, báo yêu cắn một miếng vào thân cây, cái cây lập tức bị cắn mất một khúc lớn.

Lăng Miểu vừa lách, đầu vừa đầy dấu chấm hỏi.

Không phải chứ, đây chẳng phải là báo yêu của nữ chính ư? Sao lại đuổi theo nàng mà cắn? Còn nữa, tại sao xung quanh không có ai cử động?

Nàng đang chờ nữ chính đến gϊếŧ báo yêu, còn bọn họ đang chờ gì?

Nàng nhìn các đệ tử nội môn khác ở xung quanh, cuối cùng nhận ra rằng trên mặt đa số bọn họ đều mang vẻ hả hê.

Ồ, nàng nhớ ra rồi! Vì nàng là một kẻ tạp linh căn hạ phẩm, lại dựa vào quan hệ có một người cha là đại trưởng lão nên mới trở thành đệ tử nội môn, vì thế trong tông môn có rất nhiều người xem thường nàng.

Trong lòng dâng trào cơn tức giận không tên! Được thôi, nếu bọn họ muốn hóng drama thì nàng sẽ thỏa mãn bọn họ.

Lăng Vũ trốn sau lưng Trình Cẩm Thư, nhìn Lăng Miểu bị báo yêu đuổi qua đuổi lại, trong mắt ánh lên vẻ giễu cợt. Nàng ta không ngờ là Lăng Miểu này còn biết tránh né cơ đấy!

Nàng ta nhẹ nhàng vỗ vai Trình Cẩm Thư ở phía trước, nhìn hắn bằng ánh mắt e thẹn cảm kích, tiến lên trước vài bước đối đầu với Báo Yêu, bước nào bước nấy đều được tính toán kỹ, dáng người mềm mại, yểu điệu gợϊ ȶìиᏂ.