Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiểu Sư Muội Ngũ Hành Thiếu Đạo Đức Hầu Hạ Cả Tông Môn

Chương 13: Thêm mắm dặm muối

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhìn thấy người này, sắc mặt Huyền Thanh lập tức đen như tro tàn.

Trong giới tu tiên có một câu nói "Cùng cảnh giới, hắn vô địch. Vượt cảnh giới, đồng quy vu tận."

Người được nhắc đến chính là vị thất trưởng lão của Vân Khê Tông này – Liễu Vô Cực, người được mệnh danh là chiến lực mạnh nhất của Vân Khê Tông.

Dĩ nhiên, danh xưng này còn có phần khiêm tốn.

Đừng nhìn hắn chỉ có tu vi Kim Đan tầng tám, ngay cả lão quái Nguyên Anh cũng không dám kiêu ngạo trước mặt hắn.

Nghe đồn, trong trận đại chiến chính - tà mấy chục năm trước, Liễu Vô Cực dùng tu vi Kim Đan đấu với ba lão quái Nguyên Anh của ma đạo. Kết quả, một chết, một bị thương, một bỏ chạy, còn hắn chỉ chịu một chút thương tổn nhẹ.

"Khụ~" Huyền Thanh không muốn gây xung đột, vội ho khan một tiếng, gượng cười: "Liễu đạo hữu đừng hiểu lầm, ta không hề có ý nhằm vào Vân Khê Tông, chỉ muốn dạy dỗ nghịch đồ của mình mà thôi..."

"Ồ?" Liễu Vô Cực nghiêng đầu, liếc nhìn Trì Vũ.

Trì Vũ lập tức lắc đầu như trống bỏi: "Mụ ta nói bậy, ta còn không biết mụ ta là ai! Mụ già này ghen tị với nhan sắc của ta, chẳng phân biệt trắng đen đã muốn gϊếŧ người, đúng là điên rồ!"

Vừa nói, nàng vừa không ngừng nháy mắt ra hiệu với Địch Lôi.

"Đúng vậy! Con có thể làm chứng!"

Nhận được lợi ích, Địch Lôi lập tức đứng ra, chỉ vào Huyền Thanh đầy căm phẫn: "Con chỉ thấy ngứa mắt vì mụ ta lấy lớn hϊếp nhỏ nên mới ra tay nghĩa hiệp! Ai ngờ, mụ ta không nói lý, còn đánh cả con..."

"Thậm chí còn buông lời ngông cuồng, nói rằng..."

Nhìn bộ dạng ngập ngừng của hắn, mặt Liễu Vô Cực trầm xuống: "Mụ ta nói gì?"

"Mụ ta nói Vân Khê Tông trong mắt mụ chẳng khác nào một đống phân chó. Ngay cả sư tôn người, cũng không xứng để rửa bô cho mụ ta…"

"Đúng, đúng, đúng! Ta làm chứng! Mụ ta thật sự nói như thế!" Trì Vũ lập tức bước ra, phối hợp với hắn, còn giơ ngón cái ngầm khen ngợi Địch Lôi.Phải công nhận, người này rất giỏi thêm mắm dặm muối.

Địch Lôi chỉ khẽ phẩy tay, tỏ vẻ chuyện nhỏ, không đáng nhắc.
« Chương TrướcChương Tiếp »