Chương 47

Bất luận là hùng long nào cũng không chịu nổi sự sỉ nhục này, Long Hàn cũng vậy!

Hắn ta siết chặt nắm tay, xương cốt kêu răng rắc, hận không thể lập tức xông lên bóp chết thiếu nữ nhỏ nhắn trước mặt, tiễn nàng xuống địa ngục!

So với sự phẫn nộ của người trong cuộc, Hách Liên Bác Đạt là người đứng xem lại lên tiếng trước:

“Thiên sư muội, không phải ta nghi ngờ lời muội nói. Mỗi một phương thuốc đều là do các vị tiền bối đan tu phải trải qua vô số lần thất bại, không ngừng thử nghiệm, tốn rất nhiều thời gian và tâm sức mới nghiên cứu ra được. Giao Hoan Đan cải tiến mà muội nói không những chưa từng được luyện chế thành công, mà muội còn mới chỉ nảy ra ý tưởng sau khi vào bí cảnh……”

Hách Liên Bác Đạt là đan tu nên hiểu rõ hơn ai hết việc cải tiến phương thuốc khó khăn đến mức nào.

Ngay cả việc các vị trưởng lão của Đan Đỉnh Tông cải tiến một phương thuốc cấp thấp cũng phải mất đến vài tháng, huống chi Thiên sư muội…… lại là một kiếm tu!

Mọi người: “……”

Hình như bọn họ quên mất Thiên Ninh là người của Vạn Kiếm Tông rồi!

Đây là chuyên gia đến đập tan ảo tưởng của bọn họ đây mà.

Lời nói của Hách Liên Bác Đạt khiến Long Hàn thở phào nhẹ nhõm, nói như vậy…… Hắn ta không cần phải lo lắng việc hạ thấp mình đi dụ dỗ con giao kia nữa sao?

Sự thật chứng minh, hắn ta vui mừng quá sớm.

“Hách Liên sư huynh yên tâm,” Thiên Ninh vỗ ngực cam đoan: “Ta cũng biết chút ít về luyện đan.”

“……”

Long Hàn không yên tâm chút nào.

Hắn ta nhớ lúc trước, khi Thiên Ninh cầm que củi đuổi đánh mình, nàng ta cũng nói một câu y hệt —— biết chút ít.

Chẳng lẽ nàng ta thật sự làm được?

Không thể nào, không thể nào…… Loại nha đầu đến từ hạ giới như nàng ta tuyệt đối không thể nào vừa tu kiếm vừa tu đan được!

Long Hàn cố gắng trấn an bản thân, hắn ta nhìn chằm chằm vào Hách Liên Bác Đạt, dồn hết hy vọng vào người này.

Hách Liên Bác Đạt cũng cảm thấy không thể nào, nhưng sự tình đã đến nước này, hắn cũng không tiện vạch trần Thiên Ninh, huống chi mọi người cuối cùng cũng đã yên tĩnh trở lại.

Hắn suy nghĩ cẩn thận rồi mới lên tiếng: “Hay là…… Thiên sư muội thử xem sao?”

Long Hàn: “……”

Thế này còn khó chịu hơn là gϊếŧ hắn ta!

“Được!”

Thiên Ninh rất tự tin, nàng thường xuyên luyện đan, mà luyện nhiều nhất chính là Trị Liệu Đan, Trị Liệu Đan trong túi trữ vật của nàng nhiều đến mức mấy đời cũng không dùng hết.

Nghe thấy nàng đồng ý dứt khoát như vậy, mọi người đều nhìn về phía nàng.

Thời Cầm Tâm cũng tò mò muốn biết liệu Thiên Ninh có thể luyện chế thành công hay không, nhìn tiểu sư muội tràn đầy tự tin, nhưng nàng ấy chưa từng thấy tiểu sư muội luyện đan bao giờ.

Thiên Ninh: “Mọi người lui ra sau một chút, lò luyện đan của ta hơi lớn.”

Thật ra là rất chiếm diện tích.

“Được được được!”

Mọi người đồng loạt lùi về sau.

Dưới ánh mắt nóng bỏng của mọi người, Thiên Ninh bình tĩnh lấy lò luyện đan từ trong túi trữ vật ra.

Sau đó, mọi người nhìn thấy một cái bếp lò to đùng thường thấy ở nông thôn……

???

Là do mắt bọn họ có vấn đề sao?

Thời Cầm Tâm thử hỏi: “Tiểu sư muội, muội có phải lấy nhầm đồ rồi không?”

Đây mà là lò luyện đan á?

Nói nàng đói bụng, muốn nhóm lửa nấu cơm còn đáng tin hơn!

Đương nhiên, đó không phải là trọng điểm, trọng điểm là người bình thường ai lại nhét một cái bếp lò to như vậy vào túi trữ vật rồi mang theo bên mình chứ?

Thiên Ninh bình tĩnh nói: “Không lấy nhầm.”

“……”

Im lặng.

Im lặng đến mức chấn động.

Ngay cả Hách Liên Bác Đạt cũng há hốc mồm không thể tin nổi, đời này hắn ta chưa từng thấy ai dùng thứ này để luyện đan!