Chương 44

Cừu Hưu đang vênh váo tự đắc bỗng nhiên hét lên một tiếng, thì ra là tên đệ tử kia ra tay đánh hắn ta!

Tên đệ tử kia cũng đã nhịn đến giới hạn rồi: “Cừu Hưu, ngươi và ta đều là đồng môn, ngày thường ngươi sỉ nhục ta còn chưa tính, bây giờ ở trong bí cảnh này, ai cũng có thể chết, ta còn phải nể mặt mũi ngươi làm gì nữa?!”

Hắn ta nói xong liền tiếp tục ra tay đánh Cừu Hưu.

“Đúng vậy! Có còn sống mà ra ngoài hay không còn chưa biết, Cừu Hưu ngươi còn bày đặt vênh váo như đúng rồi, còn tưởng có cha ngươi là chưởng môn chống lưng cho ngươi sao?”

“Cừu Hưu, lão tử nhịn ngươi đủ rồi! Nếu đã phải chết, trước khi chết đánh cho ngươi một trận đã tay đã!”

Liên tiếp có đệ tử Đan Đỉnh Tông xông ra, Hách Liên Bác Đạt định ra mặt ngăn cản, nhưng lại bị một đệ tử khác chặn lại, tên đệ tử này cũng là người từng bị Cừu Hưu ức hϊếp.

“Hách Liên sư huynh, huynh là người tốt, chúng ta sẽ không động thủ với huynh đâu. Nhưng xin huynh đừng xen vào chuyện này!”

Trước ranh giới sinh tử, không ai còn muốn nhường nhịn Cừu Hưu nữa, những đệ tử Đan Đỉnh Tông từng bị Cừu Hưu sỉ nhục đều xông lên ra tay.

Thời Cầm Tâm nhìn Cừu Hưu bị đánh hội đồng mà cảm thấy thảm thay cho hắn ta, nàng ấy cũng không quá hoảng loạn trước cái chết sắp ập đến, từ sau khi sư môn gặp chuyện năm năm trước, nàng ấy sống như một cái xác không hồn, điều duy nhất níu kéo nàng ấy sống sót chính là báo thù! Chỉ là tiểu sư muội còn nhỏ, vì muốn đi cùng nàng ấy để hái Sí Diễm Quả mà bị nhốt ở đây chờ chết, trong lòng nàng ấy dâng lên một nỗi áy náy khôn nguôi……

Bầu không khí bên phía Đan Đỉnh Tông đã ảnh hưởng đến rất nhiều người, biết mình sắp chết, có người bắt đầu buông thả bản thân, chạy đi tìm những kẻ có thù oán để đánh nhau, tình hình trở nên hỗn loạn tột độ!

Văn Nhân Dương không thể tin được, không phải là muốn cùng nhau phá hủy trận nhãn để sống sót sao? Sao lại tự dưng đánh nhau thế này?

Long Hàn bên cạnh hắn ta cũng không hề ngạc nhiên trước tình huống này, càng là lúc này, bản chất xấu xa của con người càng được bộc lộ rõ ràng, đây chỉ là đám tân đệ tử trẻ tuổi, trong đầu chỉ có suy nghĩ trừng phạt những kẻ không vừa mắt, nhưng nếu đổi lại là những lão già tu vi cao kia, tình hình sẽ không đơn giản như vậy, chắc chắn sẽ ra tay gϊếŧ người, máu chảy thành sông!

Lúc này, hắn ta cũng biết rõ hy vọng sống sót là rất mong manh, chi bằng trước khi chết làm chút gì đó……

Nghĩ đến đây, ánh mắt hắn ta bất giác nhìn về phía Thiên Ninh.

Nếu phải chết trong bí cảnh này, hắn ta sẽ không bao giờ được gặp lại Tuyết Nhi nữa! Mà nguyên nhân gây ra tất cả những chuyện này đều là do nha đầu chết tiệt kia! Dù sao cũng phải chết, chi bằng trước khi chết gϊếŧ chết Thiên Ninh để giải hận trong lòng!

Thiên Ninh vẫn đang mải mê nghiên cứu vòng bảo hộ của trận nhãn, nàng không để ý đến những người khác, nhìn con ác giao trong đầm nước lạnh, có lẽ có thể đổi một phương pháp khác, dụ nó ra ngoài……

Đang suy nghĩ, Thiên Ninh bỗng nhiên cảm nhận được sát ý.

Là nhằm vào nàng.

Nàng nhìn về phía sát ý truyền đến, quả nhiên nhìn thấy Long Hàn đang nhìn mình với ánh mắt đầy địch ý, thấy nàng nhìn qua thì cũng chẳng thèm che giấu.

Sát ý của Long Hàn quá rõ ràng, ngay cả Văn Nhân Dương là khế chủ của hắn ta cũng phải giật mình.

“Long Hàn, ngươi, ngươi tốt nhất đừng chọc vào lục muội muội……”

Văn Nhân Dương vốn là kẻ trời không sợ đất không sợ, nhưng đối với nha đầu Thiên Ninh quái gở này, hắn chưa từng có lần nào được lợi, hắn thật sự cảm thấy chọc giận Thiên Ninh sẽ không có kết quả tốt đẹp gì!

Long Hàn hoàn toàn không nghe hắn nói, sắp chết rồi còn sợ gì nữa?