Chương 35

Có kinh nghiệm lần trước, những ngày tiếp theo Cừu Hưu không đến gây chuyện nữa.

Thiên Ninh là cái trạch nữ, thế nên Thời Cầm Tâm thỉnh thoảng rủ nàng đi dạo phụ cận trên đường mua vài món đồ chơi nhỏ và đồ ăn vặt, hai người cứ như vậy chờ đến ngày bí cảnh mở ra.

Ngọc bài do tông môn phát cho có tác dụng tiến vào bí cảnh, thời gian khoảng bảy ngày, nếu gặp nguy hiểm trong lúc này chỉ cần bóp nát ngọc bài là có thể ra ngoài.

Vì là tân bí cảnh chưa ai biết đến, sáu đại tông môn đều phái một vị trưởng lão đi theo để phòng ngừa bất trắc.

"Tiểu sư muội, lát nữa tiến vào bí cảnh phải nắm chặt tay ta." Thời Cầm Tâm dặn dò.

Nếu không nắm chặt, không gian bị xé rách khi tiến vào bí cảnh sẽ khiến hai người bị tách ra.

Thiên Ninh ngoan ngoãn nắm chặt tay tam sư tỷ, trong lòng tràn đầy mong đợi đối với bí cảnh sắp sửa tiến vào.

Dựa theo kết quả đo lường và tính toán của Thiên Cơ Các cùng các vị trưởng lão sáu đại tông môn, yêu thú trong bí cảnh này rất thưa thớt, cũng không có cơ duyên gì do đại năng để lại, chỉ có linh thực là phong phú. Nhìn chung không có gì nguy hiểm, là bí cảnh thích hợp nhất cho đan tu.

Lần này ngoại trừ đệ tử Đan Đỉnh Tông ra, phần lớn đều là đệ tử thiếu linh thạch của các tông môn khác đến đào linh thực, chỉ cần tìm được linh thực cao giai bán đi thì giấc mộng một đêm phú quý không còn xa!

Thiên Ninh đưa ngọc bài cho Thời Cầm Tâm, xếp hàng theo thứ tự tiến vào bí cảnh.

Đến lượt hai người, Thiên Ninh chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mắt bắt đầu xoay chuyển, rất nhanh sau đó đã biến thành khung cảnh tràn đầy sức sống trong bí cảnh.

Quả nhiên giống như lời Thiên Cơ Các đã nói, vừa tiến vào bí cảnh, trên mặt đất đã mọc đầy linh thảo nhị giai xanh mướt.

Có người đã bắt đầu hái, nhiều linh thảo như vậy, chỉ cần một mảng nhỏ cũng đáng giá vài khối linh thạch hạ phẩm!

Mấy đệ tử Đan Đỉnh Tông khẽ lắc đầu: Chưa hiểu chuyện gì rồi.

Loại linh thảo nhị giai này trong bí cảnh căn bản chẳng là gì, muốn tìm đồ tốt thì phải đi vào sâu bên trong, bọn họ sẽ không lãng phí thời gian ở đây.

Thời Cầm Tâm nhìn thấy mấy vị sư đệ sư muội mặc trang phục Vạn Kiếm Tông đang chăm chỉ hái linh thảo, nghĩ đến kiếm tu bọn họ vốn đã nghèo: "Tiểu sư muội, hay là ta ở lại đây hái cùng muội một lát?"

Thiên Ninh lấy tờ giấy ghi lại nhiệm vụ mình nhận được ra xem, không có nhiệm vụ nào yêu cầu hái linh thảo cả.

"Không cần đâu tam sư tỷ, chúng ta đi tìm sí diễm quả trước đi." Nhiệm vụ lần này của nàng chủ yếu là sí diễm quả, Thiên Ninh nói: "Trên đường đi tiện thể hái thêm linh thực cần dùng cho nhiệm vụ là được."

Thời Cầm Tâm gật đầu, tiểu sư muội đã nói vậy thì nàng ấy cũng không giả bộ nữa.

Nhìn quanh bí cảnh, đâu đâu cũng là linh thực, lần này những người tiến vào hẳn là đều sẽ thu hoạch đầy túi, đợi đến khi bí cảnh đóng cửa mới ra ngoài.

Sí diễm quả ưa nóng, Thời Cầm Tâm dẫn Thiên Ninh đi về phía ngọn núi lửa ở hướng đông.

Dọc đường đi, hai người nhìn thấy rất nhiều đệ tử dừng lại hái linh thảo, đi thêm một đoạn nữa thì thấy đệ tử Đan Đỉnh Tông cũng đang hái, chỉ có đoàn người Cừu Hưu do Hách Liên Bác Đạt dẫn đầu là không dừng lại, mục tiêu của bọn họ giống nhau, đều là sí diễm quả lục giai.

Đoàn người Hách Liên Bác Đạt đi phía trước, lúc Thiên Ninh và Thời Cầm Tâm đuổi kịp, Cừu Hưu nhịn mấy ngày nay, vừa nhìn thấy hai người liền bắt đầu giở giọng mỉa mai.

"Nha, Thời Cầm Tâm, ngươi vẫn chưa từ bỏ à? Ngươi chỉ là một tên đan tu bất chính chuyên luyện độc, cho dù có tìm được sí diễm quả thì đã sao? Thật sự cho rằng mình có bản lĩnh luyện chế ra phục mạch đan?"

Thấy không ai để ý đến mình, Cừu Hưu cũng chẳng quan tâm, hắn tiếp tục thao thao bất tuyệt: "Cho ngươi sí diễm quả chính là lãng phí trời đất! Ta khuyên ngươi nên sớm từ bỏ, nhường lại cho Đan Đỉnh Tông chúng ta, đến lúc đó đợi phụ thân ta luyện chế ra phục mạch đan, nói không chừng ngươi phải quỳ xuống cầu xin bổn thiếu gia, bổn thiếu gia đại phát từ bi sẽ ban thưởng cho ngươi một viên!"

Thời Cầm Tâm mặc kệ hắn nói nhảm.

Cho dù chưởng môn Đan Đỉnh Tông tự mình ra tay luyện chế một lò phục mạch đan, trong trường hợp tốt nhất cũng chỉ ra được năm viên.

Năm viên... Bao nhiêu năm qua, người bị thương đến kinh mạch trong Tu chân giới không ít, chỉ riêng cháu ngoại của chưởng môn Đan Đỉnh Tông, biểu ca của Cừu Hưu, vì gặp bất trắc khi luyện công, một đời thiên tài rơi xuống vực sâu, hiện giờ chỉ có thể trông chờ vào một viên phục mạch đan để khôi phục kinh mạch.

Sí diễm quả khó tìm như vậy, lại có nhiều đệ tử tông môn khác cũng cần...

Đan Đỉnh Tông vì củng cố quan hệ với các tông môn khác chắc chắn sẽ bán ra ngoài.

Nghĩ đến đây, Thời Cầm Tâm vô thức sờ lên đan điền đã bị hủy của mình.

Nếu nàng ấy chỉ là kinh mạch bị đứt, không thể dùng kiếm, có lẽ Tiêu chưởng môn còn có thể thay nàng ấy đến Đan Đỉnh Tông cầu xin một viên phục mạch đan, nhưng bây giờ nàng ấy chỉ là một phế vật đan điền bị hủy. Nếu không liều mạng một phen đoạt lấy sí diễm quả, e rằng cả đời này nàng ấy cũng không có duyên với phục mạch đan.

Ánh mắt Thời Cầm Tâm lạnh lẽo, cảm xúc điên cuồng bị kìm nén bấy lâu nay bỗng chốc trỗi dậy: "Cừu Hưu, ta không ngại động thủ với các ngươi ngay tại đây! Dù sao đây cũng là bí cảnh, chỉ cần các ngươi chết hết thì sẽ không ai biết ai là hung thủ."

Cừu Hưu tức giận dậm chân!

"Thời Cầm Tâm, ngươi là đồ đàn bà điên, hành động chẳng khác gì Ma tộc? Còn nói ngươi không cấu kết với Ma tộc..."

Thiên Ninh thấy hắn ồn ào quá mức, không biết từ lúc nào đã lấy trong túi trữ vật ra một cái bánh bao, nhét thẳng vào miệng hắn.

Thế giới cuối cùng cũng yên tĩnh.

Mấy đệ tử Đan Đỉnh Tông âm thầm khen ngợi Thiên Ninh trong lòng, gần đây Cừu sư huynh thật sự quá ồn ào, hễ gặp ai là phải gây sự.

Cừu Hưu bị cái bánh bao nhét bất ngờ suýt chút nữa nghẹn chết!

Hắn lôi cái bánh bao đáng ghét kia ra, đang định nổi đóa.

Thiên Ninh lên tiếng trước: "Hách Liên sư huynh, hắn nói năng lỗ mãng như vậy, phá hỏng hòa khí giữa hai tông môn, huynh không quản sao?"

"..."

Hách Liên Bác Đạt hơi hối hận vì những lời mình đã nói hôm đó, xem ra vị sư muội này rất hay ghi thù.

Chuyện này là Đan Đỉnh Tông không đúng, Cừu Hưu nói năng lỗ mãng ra sao mọi người đều thấy cả.

"Cừu sư đệ, nhiệm vụ chủ yếu của chúng ta lần này là tìm được sí diễm quả, đệ nên an phận một chút, đừng gây chuyện nữa."

Cừu Hưu bất mãn: "Hách Liên Bác Đạt, ngươi đừng có mà dạy đời ta!"

"Cừu sư đệ, nếu không phải đệ tự tiện tiết lộ chuyện sí diễm quả xuất hiện trong bí cảnh ra ngoài thì lần này đã không có nhiều người đến tranh giành với Đan Đỉnh Tông như vậy! Sư tôn đã phân tích lợi hại cho đệ rồi, sao đệ vẫn không hiểu?" Hách Liên Bác Đạt nhíu mày nói: "Đệ đừng quên, Bạch sư huynh còn đang chờ chúng ta mang sí diễm quả về."