Chương 48

Nếu mấy tiểu bối Nguyên Anh của Hợp Hoan Cung dám viết con trai Ma tôn thua, vậy bọn họ chờ chết đi!

Lan Y trong lòng hung hăng nghĩ, nhưng lại nghe thấy trước mặt mấy nữ tu sĩ phẫn nộ nói: “Ta còn nhớ lần trước, con trai Ma tôn thật sự chơi chết hài tử của Đào Đào, chỉ coi Đào Đào như một công cụ để giải phóng, thật ghê tởm!”

"Mặc dù hắn vẫn yêu Đào Đào, nhưng sự chân thành của hắn rẻ như cỏ, ôi, chó cũng không thèm.”

"Hy vọng Đào Đào sẽ không bao giờ tha thứ cho hắn. Loại người này đáng bị đưa vào lò thiêu tra tấn!”

Lạc Chính Lan Y nghe không sót một lời nào, lúc đầu cảm thấy áy náy, nhưng cuối cùng lại trở nên tức giận. Đây chẳng phải là mắng hắn sao, hắn cũng không phải người chết, dựa vào cái gì đưa hắn vào lò thiêu?

Các nữ tu sĩ vẫn đang trò chuyện.

"Ngươi thích ai nhất? Ta vẫn thích Trang Quỷ Quân nhất. Hắn là phu quân danh chính ngôn thuận của Đào Đào. Sau khi Đào Đào mang thai, hắn đã đối xử rất tốt với Đào Đào. Hai người không thể tách rời, ngọt ngào hơn mật.”

Lan Y: hừ, chỉ là một con chó của Vô Định lão tổ mà thôi, có tư cách gì thành thân với Đào Khanh?

"Ta thích Bùi đạo quân. Hắn chi lan ngọc thụ, quân tử như ngọc. Khoảng thời gian hắn bị Đào Đào che mắt, vui vẻ đến mức ta không thể nào quên được.”

Lan Y: hừ, tất cả chỉ là hư danh mà thôi. Thiên tài của Đạo môn gì chứ, chỉ là một tiểu bối Trúc Cơ. Không giống hắn trời sinh Kim Đan, có bản lĩnh thì so tài với hắn đi?

Mấy nữ tu sĩ nhắc tới Bạch sư huynh, Cố chân nhân, cuối cùng cũng không có người thích con trai Ma tôn, Lan Y không phục xen vào: "Con trai của Ma tôn đâu? Ta cảm thấy hắn là tốt nhất.”

“……”

Mọi người ngừng nói chuyện, nhìn Lan Y bằng ánh mắt kỳ lạ, như muốn hỏi hắn tại sao lại muốn ăn phân.

Lạc Chính Lan Y tức giận, nếu không phải che giấu thân phận, hắn đã sớm tát chết đám ngu ngốc này rồi, sao có thể chịu đựng được bọn họ nói nhảm trước mặt mình?

Đúng lúc tay hắn đang ngứa ngáy thì hiệu sách mở cửa, các tu sĩ ùa vào, điên cuồng chộp lấy tập mới nhất của Đồ Văn Tập.

Lan Y cũng không vội, dùng tiểu thuật pháp hoán đổi vị trí với người đứng đầu. Hắn dễ dàng mua một cuốn rồi tìm một quán trà ngồi đọc tập mới nhất của Hợp Hoan Bí Sự.

Kết quả Lan Y bối rối ở ngay đầu chương này.

Vì sao thời gian đột nhiên nhảy vọt tới ba tháng sau? Thế còn khung cảnh hoành tráng của cuộc chiến thì sao, kết quả của trận chiến ra sao, ai thắng, sao không một lời giải thích thế?

Tóm lại, cốt truyện quá kỳ quái, mở đầu là "ba tháng sau", Đào Đào bất tỉnh dưới chân núi của Chiêu Nguyên Kiếm Tông, được một đạo quân họ Tú nhặt về.

Khi được nhặt về, Đào Đào người đầy vết sẹo, đạo quân cảm thấy thương hại nên đã đưa Đào Đào lên núi chăm sóc.

Khi tỉnh dậy, Đào Đào bị mất trí nhớ, nghe y tu nói là do bị kí©h thí©ɧ quá nhiều trước khi hôn mê. Nguyên nhân có lẽ là do đứa trẻ trong bụng đã mất, hắn tìm thấy dấu hiệu sảy thai trong mạch của Đào Đào.

Đây là việc tốt do con trai Ma tôn làm…

Lan Y lại cảm thấy tội lỗi không rõ nguyên nhân. Hắn không còn quan tâm nhiều đến kết quả trận chiến nữa, tiếp tục đọc cốt truyện.

Tú đạo quân cảm thấy rất đau lòng vì Đào Đào vừa trải qua một bi kịch, nên ngày càng quan tâm chăm sóc, điều này khiến Lan Y chế nhạo hắn. Đây còn là sát thần Hành Thường Đạo Quân máu lạnh vô tình sao?

Cuối cùng hắn cũng hiểu ra. Đào Lăng Lạc Lạc Sinh không quan tâm đến hình tượng của nhân vật, chỉ muốn viết truyện diễm tình.

Sau một thời gian, Đào Đào bị thương nảy sinh tình cảm với Tú đạo quân hiền lành. Tú đạo quân cũng thích Đào Đào, cả hai quyết định kết thành đạo lữ.

Vào ngày hôn lễ, Trang Quỷ Quân tình cờ đến nơi. Hắn chưa kịp đắm mình trong niềm vui tìm được Đạo Đào, thì nụ cười của hắn đã cứng đờ, không những hắn phát hiện ra rằng con của họ đã không còn, mà vợ hắn còn muốn cưới người khác.

Trang quỷ quân vô cùng tức giận, giành lại Đào Đào trước mặt Tú đạo quân, Đào Đào khóc, cắn hắn, đọc đến đây, Lạc Chính Lan Y nở một nụ cười sảng khoái.

Trong quán trà có rất nhiều tu sĩ cũng đang đọc Hợp Hoan Bí Sự, họ đều đập bàn tức giận, nói Trang quỷ quân là kẻ vô dụng. Không hề nhận ra Đào Đào đã bị mất trí nhớ, mà đã cho rằng y hồng hạnh vượt tường.

Họ còn mắng Đào Lăng Lạc Lạc Sinh vì là tác giả mà ngược đãi nhân vật chính trong tiểu thuyết của mình đến vậy. Chẳng phải người đáng bị ngược đãi không nên là con trai của Ma tôn sao?

Lạc Chính Lan Y: “...”

Cuối chương này Đào Đào lại ngất đi, Bùi đạo quân đến kịp lúc, hợp tác với Tú đạo quân để đẩy lùi Trang Quỷ Quân.

Hai đạo quân bế Đào Đào bất tỉnh đến linh tuyền trên núi, cởϊ qυầи áo của Đào Đào, đặt y xuống, bằng mắt thường cũng có thể thấy chương tiếp theo nói về chuyện ăn đào.

Cuối chương kết thúc, các tu sĩ miễn cưỡng cất đi Đồ Văn Tập có chứa Dưỡng Khí Quyết.

Mặc dù họ nói không thích lối viết của Đào Lăng Lạc Lạc Sinh, nhưng họ cũng là người đọc mỗi lần cập nhật.

Lan Y cũng đọc xong, đang định cho sách vào túi đựng đồ thì đột nhiên nghe thấy phía sau có người gọi mình: “Nhạn Nhạn!”

Người duy nhất gọi hắn “Nhạn Nhạn” chính là Đào Khanh - Lan Y nhìn lại, thấy đó quả thực là Đào Khanh, hắn không ngờ người này đã đến trước khi hắn tìm thấy y.

Đào Khanh trên mặt đầy lo lắng. Nhìn thấy Lan Y ở đây, y thở phào nhẹ nhõm, vừa vui vừa giận mắng: “Sao ngươi chạy ra ngoài mà không nói cho ai biết? Ngươi có biết ta lo lắng thế nào không!”

Nói mà không biết ngại sao? Chẳng phải ngươi cũng vậy sao, bỏ mặc ta một mình rồi bỏ trốn!

Lan Y trong lòng hừ lạnh một tiếng, nhưng không biết tại sao, Đào Khanh mắng hắn, hắn không hề tức giận mà lại cảm thấy ngọt ngào.

Thế sao được? Nếu hắn không phản bác mấy câu, thì sau này làm sao có thể ra oai phu quân với Đào Khanh?

Hắn suy nghĩ một lúc, làm ra vẻ mặt đáng thương, có chút ủy khuất, định nói, nhưng ánh mắt hắn trước tiên đã đông cứng lại.

Chỉ thấy hai tiên tu đứng sau Đào Khanh, cả hai đều có ngoại hình đẹp, Lan Y đều biết danh tính của họ: Bùi Chi Hoán, Tú Vân Nhai, đại đệ tử của Tử Tiêu Phái và Chấp Kiếm Nhân của Chiêu Nguyên Kiếm Tông.