Khi Đào Khanh làm khách ở Cực Táng Môn, Lan Y không có tư cách đi, mấy ngày liền không nói chuyện, lần này rốt cục nhìn thấy người, y lập tức lộ ra nụ cười ngọt ngào: "Nhạn Nhạn!”
“!”
Lạc Chính Lan Y lùi lại vài bước, tránh xa y, giống như một con mèo sợ hãi, đôi mắt xanh mở to: "Lang...Lang quân.”
"Nhạn Nhạn, ngươi làm sao vậy?" Đào Khanh nhìn thấy hắn trên mặt kinh ngạc, lo lắng tới gần hắn, "Sao ngươi có vẻ sợ hãi như vậy? Có người bắt nạt ngươi sao?”
"Không, không ai bắt nạt ta cả.”
Ánh mắt Lạc Chính Lan Y chớp chớp, hắn nín thở, không dám ngửi mùi hoa đào trên người Đào Khanh.
Trên thực tế, hắn hiện tại trong đầu rất bối rối, mỗi khi nhìn thấy Đào Khanh, hắn đều sẽ nghĩ tới Hợp Hoan Bí Sự.
Quá kỳ lạ, quá kỳ lạ... Tiểu Thố Gia thực sự là người song tính sao?
Sau khi đọc sách, Lạc Chính Lan Y nhận ra trên thế gian còn có người song tính, hắn không thể hiểu nổi, hắn bị sốc đến nỗi mấy ngày sau đó không ngủ được, cứ đoạn này không ăn không ngủ.
Cốt truyện trong sách như sau:
Sau khi Đào Đào vào Hợp Hoan Cung, ngày đầu tiên đã thu hút một vị sư huynh họ Lộ. Lộ sư huynh đã dựa vào vẻ đẹp trai quyến rũ của mình để dụ dỗ tiểu sư đệ ngây thơ, hết lần này đến lần khác ăn đào.
Sau đó, Đào Đào được một sư tôn họ Cố nhận làm đệ tử. Sự tài giỏi của vị sư tôn này thật đáng kinh ngạc, nhưng hắn lại là một con thú, dùng danh nghĩa dạy công pháp để ăn đào.
Hợp Hoan Cung không cho phép sư đồ thông gian. Chuyện này bị Bạch sư huynh phát hiện, hắn đã dùng nó đe dọa, buộc Đào Đào phải phục tùng, ăn đào hết lần này đến lần khác.
Lộ sư huynh phát hiện ra việc làm của Bạch sư huynh, hai vị sư huynh đánh nhau nhưng không có kết quả, thay vào đó, họ đạt được thỏa thuận kỳ lạ không thể giải thích được, cùng nhau ăn đào hết lần này đến lần khác.
Vài năm sau, một vị quỷ quân họ Trang đến thăm Hợp Hoan Cung, hắn đã yêu Đào Đào ngay từ cái nhìn đầu tiên, cưỡng ép thành thân với Đào Đào. Vào đêm tân hôn, hắn phát hiện ra Đào Đào là người song tính. Hắn vui mừng khôn xiết, ăn đào cho ba ngày ba đêm, khiến lõi đào nảy mầm - Đào Đào đang mang thai.
Đào Đào đang mang thai trở nên ngọt ngào, mọng nước hơn, thu hút nhiều nam nhân tranh giành, bao gồm Bùi đạo quân từ Tử Tiêu Phái và con trai của Ma tôn từ Thiên Ma Cảnh.
Lạc Chính Lan Y nhìn thấy vậy liền tức giận. Đừng tưởng rằng hắn không biết, con trai của Ma tôn không phải là hắn sao?
Hắn giành Đào Khanh khi nào?!
Lạc Chính Lan Y trở nên hờn dỗi, đọc chăm chú hơn.
Con trai của Ma tôn trong sách cực kỳ máu lạnh độc ác. Hắn không chỉ sỉ nhục Đào Đào bất nam bất nữ, mà còn coi y như một con búp bê giẻ rách, cưỡng bức đến Đào Đào mất con.
Nhìn thấy Đào Đào ôm bụng đau đớn, cố gắng bảo vệ đứa trẻ nhưng không thể, Lạc Chính Lan Y tức giận, chửi con trai của Ma tôn tệ hơn cả một con thú, sau một lúc, hắn nhận ra con trai của Ma tôn chính là mình, nên hắn càng tức giận hơn.
Trái tim tan vỡ sau khi mất đi đứa con, Đào Đào nằm trên giường với khuôn mặt tái nhợt, khóc hết nước mắt. Con trai của Ma tôn ngồi bên giường cả đêm nhìn y. Hắn đột nhiên cảm thấy hối hận. Thực ra hắn không muốn làm như vậy.
Lúc này, Trang quỷ quân và những người khác hợp lực tấn công Thiên Ma Cảnh. Con trai của Ma tôn đích thân đến chiến trường với Đào Đào trong vòng tay. Các tình địch vô cùng ghen tị, chiến tranh sắp xảy ra——
[Nếu bạn muốn biết chuyện gì xảy ra tiếp theo, hãy đón xem tập kế tiếp.]
Ở cuối bài viết có đánh dấu như thế này, nhưng không có chương tiếp theo. Đào Lăng Lạc Lạc Sinh chỉ có ăn đào, cốt truyện được viết rất trôi chảy, nhưng mỗi khi đến đấu pháp trường hoặc âm mưu quỷ kế, là bọn họ liền kẹt văn, viết mãi không ra một chương, sau chương này còn quá đáng hơn, không còn chương tiếp theo.
Cho hắn biết ai sẽ thắng trong trận chiến này đi chứ!
Lạc Chính Lan Y bị kẹt, máu trong l*иg ngực dâng trào, vết thương cũ gần như tái phát.
Làm sao có thể chịu đựng được? Dù sao thì Lạc Chính Lan Y không thể chịu đựng được nữa, lao ra muốn đánh Bạch Phục Ngọc và Lộ Trinh Liên. Đào Lăng Lạc Lạc Sinh tuyệt đối không thể tách rời khỏi hai tiểu bối này, nếu trì hoãn viết chương tiếp theo, hắn sẽ ném tất cả vào Vạn Ma Quật! !
Nhưng vừa ra ngoài, Lạc Chính Lan Y đã đυ.ng phải Đào Khanh.
Bị Đào Khanh quan tâm nhìn, hắn cảm thấy có chút chột dạ, mặc dù không biết mình đang chột dạ cái gì, hắn cũng không thật sự đối xử với Tiểu Thố Gia như một con búp bê giẻ rách.
“Nhạn Nhạn?” Cảm nhận được Lan Y né tránh, Đào Khanh càng lo lắng hơn, “Ngươi sao vậy?”
"..." Lạc Chính Lan Y vẫn im lặng, ánh mắt dán chặt vào bụng Đào Khanh không cách nào rời đi. Thật sự có thể sinh con sao?
“Lang quân.” Hắn không có thói quen làm khó mình, liền hỏi: “Nghe nói ngươi là người song tính, có đúng không?”
"Ai nói cho ngươi biết?!" Đào Khanh đột nhiên đỏ mặt.
Đôi mắt của Lan Y trong sáng ngây thơ, nhưng câu hỏi lại khiến Đào Khanh đỏ mặt. Ai đã nói với Nhạn Nhạn y luyện Tẫn Mẫu Chi Thuật? !
Năm đó không lâu sau khi Đào Khanh vào Hợp Hoan Cung, y bị Trinh Liên sư tỷ dụ dỗ luyện tập Tẫn Mẫu Thuật, nàng nói với y rằng nó tương tự như Dưỡng Khí Quyết, y tin là thật, cho nên sau khi y luyện thành Tẫn Mẫu Thuật liền suy sụp, đi phàn nàn với các sư huynh, suýt bị họ lừa lên giường.
Cuối cùng y đành phải xấu hổ cầu cứu sư tôn, cuối cùng cũng giải trừ được Tẫn Mẫu Thuật, từ đó về sau không bao giờ động tới công pháp này nữa.