Ngôn Hạ trong lòng có quỷ, thấy anh nổi giận vội lảng sang chuyện khác trêu chọc anh:
- Tiểu Ngôn à, sau này chúng ta lấy nhau. Anh làm vợ, em làm chồng. Anh cứ ở nhà phụ trách xinh đẹp là được, kiếm tiền nuôi anh cứ để em!!
Mặc dù đang rất không vui, nhưng Nghe cô nói vậy Giang Ngôn không khõi cảm thấy buồn cười, dám cùng anh cò kè mặc cả,coi anh là bình hoa đem giấu vào tủ kính, cô tuyệt đối là chán sống rồi.
Ngôn Hạ nhìn nụ cười khóe môi anh mà toát mồ hôi, hình như lại nói sai rồi.
Giang Ngôn cong môi cười:
- Rõ ràng là người của anh! Lại dám liếc mắt đưa tình với người khác, bây giờ còn muốn bao nuôi anh?
Người? Người gì chứ ? Người của ai chứ?
Ngôn Hạ nhìn anh, vẻ mặt mê mang. Sao cảm giác càng lúc càng nguy hiểm vậy.
Cô nhanh chóng lùi về sau một chút, đôi mắt đảo đảo, biểu tình trên khuôn mặt xinh đẹp nháy mắt biến thêm n lần nịnh nọt:
- Là em nói nhảm đấy, Giang tiên sinh đại nhân đại lượng đừng có so đo với người bệnh là em đây nhé!
- Ngôn tiểu thư, em bị bệnh gì? Anh nheo mắt nhìn cô.
Ngôn Hạ hơi cúi đầu giả vờ e lệ ngượng ngùng, ngón tay lưu manh chạy qua chạy lại trên ngực anh.
- Là bệnh động tâm với Giang tiên sinh đẹp trai này nha, Anh chính là thuốc của em!!!
Quả nhiên, ánh mắt Giang Ngôn vì câu nói của cô mà dịu lại, khóe môi anh khẽ cong.
- Yêu tinh!!!
Nếu không phải trường hợp hơi không quá thích hợp, cô cũng coi như là tán trai thành công rồi. Nhưng bây giờ cùng lắm chỉ được xem là an toàn sống qua 1 kiếp nạn.TIỂU SOÁI CA , TỚ NHÌN TRÚNG CẬU RỒI !!!
(83)
Ngôn Hạ cùng anh nói chuyện một lúc thì đi vào hội trường dạ tiệc.Anh nói phãi về lớp có việc 1 chút. Cô đi đến bên đám Cẩm Nhi, Hoa Y cùng Tạ Ân, thấy chỗ trống bên cạnh Tạ Ân thì từ từ ngồi xuống. Cô cùng cậu tụm đầu nói chuyện với nhau.
Phía đối diện Cẩm Nhi chớp chớp mắt nhìn cô, biểu cảm sâu xa phức tạp. Cô đem bánh ngọt và vài phần ăn vặt ở bàn quay pha lê trong suốt trước mặt mình, đẩy đến trước mặt Ngôn Hạ . Ngôn Hạ không nhìn cô, mở đồ ăn ra, triển khai tiêu diệt lương thực như không có gì xảy ra.
Tạ Ân đưa 1 ly rượu trái cây trong cái ly cao xinh đẹp cho Ngôn Hạ,rồi lại lấy thêm 1 ấm trà sau đó rót một chén nước tự mình uống. Ngôn Hạ ở bên cạnh không nói gì chĩ im lặng ăn và nhìn cậu . Ngón tay Tạ Ân đặt trên chén trà sứ màu trắng. Nơi ánh đèn chiếu xuống, đầu ngón tay phản xạ nhàn nhạt chút quang trạch, tạo một cảm giác đẹp đẽ thích mắt .
Tạ Ân thấy cô nhìn thì đem nước đẩy lên trước mặt cô, lại bắt gặp ánh mắt cô dán chặt trên tay mình,bàn tay có chiếc vòng giống của cô mà cậu tặng ở sân bay, có chút ngượng ngùng Tạ Ân nhanh chóng rút tay về. Cậu nghĩ hai người đeo vòng tay đôi nhìn có vẽ kì lạ. Nhưng Ngôn Hạ lại không phát hiện ra vẽ bối rối của cậu. Cô chĩ đơn giản là thấy đẹp thì nhìn thôi.
Hoa Y cùng Cẩm Nhi nhìn nhau, có chút bội phục yêu nữ nhà mình. Một ánh mắt cũng có thể đùa giỡn trai nhà người ta
Hiệu Trưởng trực tiếp mang thực đơn đến cho bàn các cô, gịong vui vẽ
- Các em gọi món đi, cứ vui vẽ là được!!!
Chờ các món ăn chính được đưa lên, Ngôn Hạ và mọi người cùng nhau nói chuyện đùa giỡn.
Bầu không khí ồn ào náo nhiệt. Giang Ngôn sữ lý xong việc của mình thì qua tìm cô, mọi người nhìn thấy anh , Giang nam thần vào khu vực lớp họ thì thật cao hứng, vẻ mặt tràn đầy tươi cười,kích động.
Tiêu Viển cũng theo anh qua lớp cô, 1 bộ mặt từ đầu đến cuối rõ rànglà đến xem náo nhiệt.
- Giang nam thần, tìm công chúa điện hạ của bọn tôi phãi không???
Vài người nhao nhao cười cười.
- Nhanh! Đến đây ngồi !!
Lớp trưỡng ngồi bàn bên cạnh kéo ghế mời anh, nhưng anh không nhìn ,mà đi thẳng đến chổ Ngôn Hạ,anh đến ngồi bên cạnh cô, yên tĩnh nghe bọn họ nói chuyện tào lao. Tiêu Viển ngồi vào ghế lớp trưỡng vừa kéo ra, 1 vẽ mặt thích thú. Nháy nháy mắt:
- Bộ ba thần thánh đều ngồi bên đó, chúng ta người phàm . Cách xa chút! Thần tiên đánh nhau ,người phàm không chịu nổi đâu!!
Ngôn Hạ tưởng rằng anh chĩ vào tìm cô nói gì đó rồi đi, hoặc là lúc nảy nói chuyện bên ngoài vườn hoa lâu vậy rồi thì anh sẽ không tìm cô nữa. Ai ngờ ,anh không những tìm . Còn ngồi luôn bên lớp cô. Ngôn Hạ hơi lạnh sống lưng. Bầu không khí xung quanh ồn ào náo nhiệt , nhưng cô lại cảm thấy hơi quỷ dị , đáng sợ.
Phục vụ bưng thức ăn lên, vừa nghiêng đầu liền trông thấy 3 người đẹp tựa như tranh ngồi cạnh nhau, thì không nhịn được sự thích mắt mà nhìn nhiều 1 chút. Ngôn Hạ ngồi trên ghế bất động. Tạ Ân vốn ngồi bên phãi cô, nếu chĩ 2 người ngồi 1 băng sopha thì sẽ rộng, giờ Giang Ngôn lại ngồi bên trái cô, nên khó tránh có chút chật chội.
Ngôn Hạ nhìn anh rồi nhìn Tạ Ân, nhìn Tạ Ân rồi lại nhìn anh, cơ thể cô kéo lại gần khoảng cách với anh, nhỏ giọng:
- Sao anh qua đây??
- Anh không qua được à?? Anh không trả lời mà hõi lại cô, tay ung dung cầm ly trà lên uống, mắt lim dim thưỡng thức.
Ngôn Hạ ngớ người, cô quay nhìn Tạ Ân. Cậu vậy mà cũng 1 hành động 1 biểu cảm . Y như anh.
Những người trong dạ tiệc ánh mắt dường chi chỉ dán vào bàn của cô. Cũng phãi thôi. Người đơn giản thì thấy cảnh tượng đẹp mắt như vậy không nhìn thì phí.
Người biết chút ít chuyện nhân sinh thì như đang xem kịch vui, 2 nam thần của trường đang so găng với nhau . Nhìn thì có vẽ hài hòa , yên tĩnh . Nhưng thực chất mùi thuốc súng nồng nặc.