Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiểu Soái Ca, Tớ Nhìn Trúng Cậu Rồi

Chương 40

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngôn Hạ to gan nắm càvạt kéo anh đi trước bao nhiêu con mắt trợn tròn không tin vào nhân sinh của đám học sinh trong lớp.

Nam thần lạnh nhạt xa cách , bình thường hiện rõ khí chất đe dọa "người sống không được đến gần" của họ giờ đang ngoan ngoãn để cô nắm cà vạt kéo đi, không hề phản kháng!

Tuyết Y nhìn thấy cảnh này tức run liền đứng dậy đi theo.

Ngôn Hạ kéo anh đi về phía rừng cây nhỏ trong trường,

Giang Ngôn hơi ngẩn người nhìn cô,

- Cậu làm gì vậy?

- Đòi bồi thường!

Ngôn Hạ cong môi cười vô lại , đặt một tay lên ngực anh, bắt chước hồ ly tinh lẳиɠ ɭơ trong phim từ từ sờ xuống:

- Cậu nói xem, cậu là bạn-trai tớ đúng không?

- Ừm!

Anh hơi bất an,ánh mắt mơ hồ,đè lại bàn tay không an phận của cô.

- Cậu là bạn trai tớ, nhưng ngay cả 1 cái hôn tớ cũng chưa có được thì đã bị hoa đào cậu trồng lung tung ngược tơi tả rồi, tớ cảm thấy tớ rất thiệt thòi nha! Cho nên...



Lời chưa dứt cô đã nhanh chóng đẩy anh vào tường ,đôi mắt quyến rũ nhìn chằm chằm anh,1 tay tựa như không có xương từ từ chạm vào tai anh rồi kéo xuống cổ anh , 1 tay nắm cà vạt anh kéo mạnh người anh xuống hôn lên môi anh một cái.Hơi thở cô thật gần thật gần, quấn quít, môi anh bị cô ngậm lại.

Cả người Giang Ngôn cứng đờ. Mở to mắt nhìn người trước mặt, mi xếp ngay ngắn như một cây quạt nhỏ, sống mũi thật cao,mùi thơm kẹo sữa thoang thoảng bao trùm hơi thỡ anh, cám dỗ chí mạng. Thành phòng vệ cuối cùng của anh bị cô đánh tan tành.

Ngôn Hạ thầm dương dương đắc chí, cô nói rồi chí ít cũng phãi có được chút phúc lợi như vậy , cô mới không cảm thấy bị ngược oan.

Cô buông anh ra, đắt ý:

- Ít ra cũng phãi có 1 cái hôn đầu tiên!

- Phải không? Anh nhìn cô, giọng khàn khàn lạc nhịp.

- Phải,

Giang Ngôn nghiến răng nghiến lợi:

- Cậu nhớ kĩ cho tôi, đây là lần thứ tư chúng ta hôn nhau rồi !

Ngôn Hạ ngẩn người ,không kịp phản ứng, đã bị anh ôm vào người xoay ngược lại đẩy lui mấy bước ấn chặt vào tường.

Giang Ngôn cúi người xuống 2 tay xiết chặt eo cô, đôi chân dài ép lại gần, cúi đầu dán môi anh lên môi cô thật mạnh, rồi bắt đầu tiến sâu vào bên trong. Vì không hề có tâm lý chuẩn bị, nên hàm răng cô vốn không hề khép chặt, dễ dàng bị đẩy mở ra, mặc cho người ta xâm nhập vào thật sâu. Chiếc lưỡi ấm áp nóng bỏng của anh xoay vòng một cách cuồng nhiệt không hề mệt mỏi trong khoang miệng cô.

Theo sự xâm nhập thật sâu của môi và lưỡi, cơ thể anh trên dưới đều như dính sát vào cô, nhưng Giang Ngôn lại thấy dường như không đủ,anh càng ép cô sát hơn nữa, như muốn đem cô hòa tan vào cơ thể anh vậy. Phía sau là bức tường lạnh lẽo, phía trước một tấc một gang đều là tiếp xúc với anh nóng rực như lửa,

Ngôn Hạ như bị kẹt giữa núi băng và lửa, trước sau đều bị ép đến không còn đường chạy .



Cô nghẹt thở, theo bản năng đẩy anh ra, nhưng hoàn toàn vô dụng, ngược lại còn làm anh mạnh mẽ ôm lấy cô hơn. Đầu óc Ngôn Hạ quay cuồng, trống rỗng ,cảm thấy eo mình sắp bị anh xiết gãy luôn rồi.

Hơi thở anh như từ miệng truyền đến mọi nơi trong cơ thể cô , hút đi hết toàn bộ sức lực của cô.

Lúc này tiếng trống vào tiết chợt vang lên, đầu óc Ngôn Hạ thoáng qua một chút giật mình, đột nhiên cô thấy xấu hổ ,muốn lùi ra để tránh né, nhưng anh giống như muốn trừng phạt sự phân tâm của cô, càng hôn cô mãnh liệt hơn.

Không biết hôn bao lâu, đến khi anh nhẹ buông ra , cô mới thở hổn hển . Ngôn Hạ nuốt nước miếng một cái, trong đầu vậy mà lại hiện lên cảnh hôm sinh nhật cô say rượu cưỡng hôn anh.

Giang Ngôn cúi đầu dựa trán anh vào trán cô,đưa tay vuốt ve gò má cô:

- Đã nhớ lại 2 lần kia ở đâu chưa ???

Cảm giác xấu hổ lúng túng đã bao phủ cô ,khuôn mặt đỏ ửng không nói nên lời, cô phản xạ gật đầu điên cuồng.

Ngôn Hạ cảm thấy mình không thể chịu đựng thêm nữa, tim cô đập như muốn bay ra khõi lòng ngực . Nhưng anh vẫn chưa chịu rời khỏi cô, hơi thở hóng hổi dừng lại trên cổ cô, lưu luyến không rời.

Bàn tay anh hơi buông lỏng, chân cô lại nhũn ra vì hồi hộp , suýt nữa đứng không vững, hai tay lập tức tự động vòng ôm lấy eo của anh.

Anh thấy phản ứng cùng khuôn mặt cô thì mỉm cười đầy cưng chìu . Đợi cô hoàn hồn , đôi mắt anh nhìn cô từ khoảng cách thật gần, anh lấy từ trong túi áo ra 1 cái hộp nhỏ ,nâng tay trái cô lên hôn nhẹ : - Đáng lẽ là quà sinh nhật cho cậu, Nhưng hôm đó cậu say quá nên đã không đưa!

Anh đeo chiếc nhẩn bạc màu trắng xinh xắn vào ngón tay áp út xinh đẹp của cô. Giọng nói khàn khàn:

- Đặt cọc !
« Chương TrướcChương Tiếp »