Ta cũng chỉ là nữ tử nhỏ bé, vì cái gì tất cả xem nàng như kẻ thù???
Tại sao muốn ép ta vào đường cùng, tất cả mọi người chưa bao giờ cho ta làm người tốt, chưa từng tin tưởng ta...
Vậy thì ta chỉ có cách là gϊếŧ họ... những kẻ đối đầu với ta!!!
___
Máu... Tanh tưởi đến rợn người!!!
Nhưng... Ta không cách nào thoát khỏi nó...
Đôi tay ta vì gϊếŧ ngàn người mà nhuộm máu...
Ngươi có sợ ta không???
Có chán ghét ta không?
Liệu có còn nói yêu ta như lần mới gặp......
。。。
* Tiểu Sát Thủ Của Anh! Đừng Làm Loạn! (Đồng Nhân Nữ hoàng Ai Cập)
Chẳng phải chỉ là một cái chết thôi sao??? Ân, thì cứ để nàng chết đi cho xong...
Há vì cái gì mà đem linh hồn nàng quẳng vào thân xác của Asisu chứ?
Lão Thiên a! Asisu còn lại là một nữ nhân bị người hất hủi...
Aaaaaaa.... Tại sao lại đem tất cả những đau khổ mà lẽ ra Asisu phải chịu trút hết lên người nàng? Nàng, có phải đã quá xui xẻo rồi không? Đã bị nhân hất hủi lại gặp phải một tên ôn thần đeo bám...
"Hoàng tử Izumin a! Ta cầu xin chàng mà, đừng suốt ngày truy đuổi ta! Còn đuổi theo, ta nhất định sẽ gϊếŧ chàng a!!!" Nữ tử gắt gỏng hét toáng
"Gϊếŧ ta? Nàng làm được hãy nói!!!" Nam tử nhếch môi, nhàn nhạt nói
。。。。。。。。。
Hắn nóng tính, nó lạnh lùng. Hắn là sát thủ, nó cũng là sát thủ.
Hai người hoàn toàn khác biệt về tính cách nhưng luôn bên nhau, chỉ vì hắn và nó yêu nhau rất nhiều. Đang hạnh phúc ở tương lai thì cư nhiên lại bị xuyên về cổ đại chỉ vì cô em gái...
Ở cổ đại trải qua bao nhiêu sóng gió, tất cả cũng chỉ mong sẽ có ngày yên bình và bên nhau suốt kiếp...
"Mie à! Ta là rất yêu nàng, đừng bao giờ rời xa ta! Được không?" Mĩ nam tử ôn nhu mỉm cười