Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiêu Sái Đại Lăng Di

Chương 3: Mới gặp gỡ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 3: Mới gặp gỡ nếu huyên

Hôm nay, “Mẫu thân” của Quân Lâm — Tấn phi nương nương lại đến đây xem “Nhi tử” đã khỏi hẳn hay chưa? . Thấy bộ dáng Quân Lâm tựa hồ muốn xuất môn, liền ngăn cản.

“Lâm nhi, thân thể vừa khỏi, không nên ra ngoài.” Nàng nhưng thật ra là lo lắng Quân Lâm lại bị người khác khi dễ.

“Được rồi nương, ta chính có một việc muốn hỏi ngài.” Quân Lâm đưa Tấn phi vào phòng,

“Nữ nhi không rõ, ta rõ ràng là thân con gái, tại sao lại trở thành hoàng tử?” Quân Lâm nghiêm túc hỏi.

“Ah…” Tấn phi bất đắc dĩ thở dài, nói, “Lâm nhi, ngươi nên biết hiện tại Đại Lăng biên cảnh có Lưu Vũ xâm phạm. Mà Hoàng Thượng vì để cầu hoà liền đem công chúa đưa đi hòa thân.

Lưu Vũ nhân sinh tính tình phóng đãng, thường Thường huynh đệ cộng thê. Nương biết mình không có năng lực bảo vệ ngươi, chỉ có thể đem ngươi giả trang thành hoàng tử. Mặc dù bị người khi dễ, nhưng không đến mức phải bị Lưu Vũ nhục mạ a…” Tấn phi nghẹn ngào.

“Nương, hài nhi hiểu” Quân Lâm không đành lòng nhìn Tấn phithương tâm như vậy, liền đem nàng ôm vào trong ngực, mặc nàng ở trong ngực mình mà phát tiết.

Buổi chiều khí trời rất tốt, Quân Lâm ở trong phòng đã buồn muốn chết, liền lôi kéo Tiểu Lan ra ngoài đi dạo.

“Điện hạ, vẫn là không nên ra ngoài. Những người đó thấy ngài lại muốn khi dễ thôi.”

Tiểu Lan lôi kéo tay của Quân Lâm, ngăn nàng lại nói.

“Tiểu Lan, ngươi đây là muốn ta trở thành con rùa rút đầu sao? Ta đều đang buồn muốn chết, ngươi liền theo ta đi ra ngoài một chút đi, ta đảm bảo, ta sẽ không giống như trước đây nhu nhược, được không?” Quân Lâm phe phẩy tay của Tiểu Lan làm nũng nói.

“Được rồi, bất quá khi nhìn thấy bọn họ, ngươi nên né tránh có được không?” Tiểu Lan nhìn điện hạ trước mặt làm nũng như vậy, không có biện pháp liền phải đáp ứng.

“Yaaah…” Quân Lâm vui vẻ ôm lấy Tiểu Lan, hôn gò má của nàng một ngụm, làm hại Tiểu Lan mắc cở đến đỏ mặt. Quân Lâm đâu thèm để ý … liền lôi Tiểu Lan đi.

Ở một góc ngự hoa viên, một vị mỹ nhân tuyệt sắc đang ngắm hoa, đứng phía sau là một vị công tử nhã nhặn tuyệt mỹ.

Vị mỹ nhân kia thần thái phiêu dật, tựa như tiên tử giữa nhân gian, làm cho người ta không tự chủ được mà muốn tới gần. Vị mỹ nhân này, là thiên kim của Lại bộ thượng thư đương triều — Lam Nếu Huyên. Mà vị công tử kia tức là đương triều thái tử — Lăng Ngọc.

“Tiểu Huyên, phụ vương ngươi chuẩn bị lễ mừng năm mới xong liền tứ hôn cho chúng ta.” Lăng Ngọc thâm tình nhìn Nếu Huyên, hưng phấn nói.

“Ừm….”

Nếu Huyên đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo liền như vậy ngắm hoa tiếp, nàng cũng không có cảm giác vui mừng. Không phải nói nàng không thích Lăng Ngọc, mà là nàng thích cuộc sống yên ổn, vô tranh.

Mà Lăng Ngọc không cho được nàng cuộc sống như thế, nàng tuy rằng thích Lăng Ngọc, nhưng càng khát vọng thiên nhiên tốt đẹp. Bất quá, vẫn là thân bất do kỷ, ở quan trường này, hựu có thể lựa chọn.

Chính mình nào có thể tự chủ? Vì vậy nàng chỉ biết học cách chấp nhận.

Trầm mặc, Lăng Ngọc hiện Nếu Huyên cũng không thập phần vui mừng, thậm chí có thể nói là thờ ơ, hắn cau mày không nói gì nữa.

Bỗng nhiên, có tiếng động lớn, thanh âm huyên náo truyền đến, bọn họ đồng thời ngẩng đầu nhìn lại.

“Đừng chạy, xem ta bắt được ngươi rồi làm sao trị ngươi?”

Quân Lâm đuổi theo Tiểu Lan. Nguyên lai vừa các nàng vừa ở trước bắt bướm, thế nhưng Tiểu Lan lại đột nhiên bướng bỉnh đứng lên, đem con bướm mà Quân Lâm sắp bắt được thả đi.

Nàng tới đẩy Quân Lâm một cái rồi cười hì hì chạy đi, Quan Lâm liền tức giận la hét muốn bắt nàng.

“Đến đây…Đến đây đi.” Tiểu Lan nói xong làm cái mặt quỷ, mấy ngày nay nàng và điện hạ ở chung, nàng thật đã đem điện hạ trở thành bằng hữu của mình.

Hai người này hiện tại đều rất chơi vui vẻ.

Ngay tại thời điểm Tiểu Lan nhăn mặt khi bị Quân Lâm bắt được, Quân Lâm cười ha hả định trừng phạt nàng.

“A….!”

Tiểu Lan thấy đứng ở phía trước cách đó không xa có người đang nhìn chính mình và điện hạ liền kinh hô một tiếng.

“Xảy ra chuyện gì vậy, Tiểu Lan?” Quân Lâm tưởng làm cho nàng đau, vội vàng hỏi.

“Điện hạ, là thái tử điện hạ.” Tiểu Lan vội vã quỳ xuống đất hướng thái tử thỉnh an.

“Cái gì?” Quân Lâm ngẩng đầu mới nhìn thấy có hai người chính là đang nhìn mình, khi nàng nhìn thấy Nếu Huyên liền ngây dại, trên thế giới này sao lại có người xinh đẹp như vậy

“Điện hạ, điện hạ…” Tiểu Lan gặp Quân lâm ngây ngô liền kéo tay áo của nàng một chút ý bảo nàng thỉnh an.

“Ah, ừ.” Quân Lâm lúc này mới hoàn hồn, khom người nói, “Thái tử cát tường!”

Nghĩ thầm hẳn là nên như vậy ba, thực sự không biết nên như thế nào xưng hô với thái tử, kêu hoàng huynh có điểm không được tự nhiên !

Lăng ngọc có điểm tức giận nhìn Quân Lâm, vì hắn dám nhìn chằm chằm Nếu Huyên. Thế nhưng, lại không có ý thu liễm liền tức giận, nói “Nguyên lai là Cửu đệ a, thân thể khá hơn chút nào chưa?”

“Đã tốt hơn nhiều rồi, đa tạ thái tử quan tâm.” Quân Lâm đáp lễ nói.

Sau đó, nhìn Tiểu Lan một chút rồi nói, “Thái tử điện hạ, Tiểu Lan có thể đứng dậy hay không?”

Lăng Ngọc có điểm kinh ngạc, nhìn Cửu đệ hèn yếu này mói qua một thời gian như vậy liền lớn mật rồi? Mà Nếu Huyên cũng là vẻ mặt kinh ngạc. Nàng đã gặp qua Cửu hoàng tử, hắn là một người đáng thương

Thường thường bị những hoàng tử khác cùng công chúa khi dễ, nhưng chưa bao giờ dám oán giận, thật sự là nhát gan người khác có nói thế nào hắn cũng không dám đáp trả.

“Đứng lên đi.”

Lăng Ngọc giả vờ quan tâm nói “Cửu đệ vừa rồi đang đùa cái gì vậy?”

“Nga, không có gì, chỉ là nhất thời buồn chán, liền cùng Tiểu Lan bắt bướm, kết quả khi sắp bắt được thì không cẩn thận để chi Tiểu Lan thả đi mất.” Quân lâm nói xong hoàn toàn ủy khuất nhìn Tiểu Lan. Tiểu Lan nín cười, không dám lên tiếng.

Lăng Ngọc nhìn Nếu Huyên, thấy nàng đang nhìn Quân Lâm, tựu như bốc hỏa địa đạo, nói “Ngươi đường đường là một hoàng tử, hiện tại phải hảo hảo học bài, tương lai góp sức cho quốc gia, mà hiện tại lại mê muội mất cả ý chí!”

Quân Lâm vô duyên vô cớ bị mắng một trận, tâm tình đang tốt hoàn toàn biến mất, nàng nén giận nói “Học tập đương nhiên không thể bỏ, nhưng cũng không thể không nghỉ ngơi, thần đệ nghĩ học tập và nghỉ ngơi cùng nhau kết hợp đạt hiệu quả cao hơn.”

Nếu Huyên trong mắt hiện lên mỉm cười, nghĩ thầm Cửu hoàng tử này cũng thật thú vị. Mà Lăng Ngọc lại trừng mắt nhìn Quân Lâm, vô pháp phản bác, nhân tiện nói “Hiện tại hẳn là đã ngoạn xong, trở về đi.”

“Dạ.” Quân Lâm kéo Tiểu Lan đi còn quay đầu nhìn lại nhìn Nếu Huyên, đến khi nàng mỉm cười mới rời đi. Nếu Huyên có điểm mặt đỏ, Cửu hoàng tử mặc dù không bằng thái tử tuấn mỹ, nhưng cũng thanh tú hồn nhiên.

“Tiểu Huyên, chúng ta đi thôi.” Lăng Ngọc thấy Nếu Huyên nhìn phương hướng Quân Lâm rời đi, liền tựu nặng nề mà nói.
« Chương TrướcChương Tiếp »