Chương 1: Mới tới Đại Lăng

Không thể nào, đây là nơi nào a? Máy thời gian đưa ta đến đây sao? Nghiêm Quân Lâm từ từ nhắm hai mắt lại giãy dụatrong bóng tối.

“Nương nương, nương nương, điện hạ đã tỉnh!”

Một âm thanh vui sướиɠ vang lên, kéo Quân Lâm từ trong bóng tối cứu ra.

“Lân nhi, ngươi làm sao vậy?” Chỉ thấy một vị phu nhân dung mạo xinh đẹp trung niên, sốt ruột hỏi. Quân Lâm vừa tỉnh lại vẻ mặt hoàn toàn mờ mịt nhìn xung quanh.

“Đây là nơi nào?” Quân Lâm vỗ đầu hỏi.

“Nơi này là tẩm cung của ngươi a, Lân nhi, ngươi có hay không cảm thấy khó chịu?” Mỹ phụ nhân sờ sờ cái trán của Quân Lâm lo lắng hỏi.

“Chỉ là đầu có chút đau, ngài là… ?” Quân lâm mờ mịt đáp.

“Lân nhi, ta là mẹ ngươi a. Này… Này…” Mỹ phụ nhân bất lực nhìn thị nữ đang đứng một bên.

“Nương nương, người đừng nóng vội, điện hạ có lẽ là bị mất trí nhớ, nếu không thỉnh ngự y lại đến xem.” Thị nữ Tiểu Lan đề nghị.

“Không cần, ta chỉ là đau đầu một chút, ngủ một lát mà sẽ tốt.”

Quân lâm bình tĩnh nói, nàng đã đại khái biết tình huống nơi này, chỉ là vẫn còn có một vài điểm nghi ngờ. Nghĩ thầm, đợi lát nữa tìm cơ hội hướng người thị nữ kia dò hỏi thì tốt rồi.

“Này…” Mỹ phụ nhân do dự.

“Nương, ngài đi nghỉ trước đi, ta không sao.”

Quân lâm ôn nhu nói, nàng có thể hiểu được tâm tìnhmẫu thân, sợ rằng lúc này nàng đã gấp đến độ muốn khóc

“Được rồi, vậy ngươi trước nghỉ ngơi cho thật tốt, đừng làm cho nương lo lắng.”

Mỹ phụ nhân giúp Quân Lâm đem chăn đắp kín, mới chậm rãi rời đi, chỉ để lại thị nữ Tiểu Lan ở lại chăm sóc Quân Lâm