🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bởi vì đây là sính lễ, nên Lý Uyển cũng không tiện nói thêm gì. Thấy Cẩn ca nhi chỉ lo cảm khái, Lý Uyển không thể làm gì khác hơn là uyển chuyển nhắc nhở, "Nhiều bạc như vậy, không thể để ở nhà được."
Lý Cẩn, "Đệ nhớ trên trấn có một ngân trang*, có thể gửi chứ?"
*ngân trang = 钱庄: ngân hàng Đối với ngân trang nơi này, Lý Cẩn không biết nhiều, bất quá cho dù không thể gửi thì có thể đổi thành ngân phiếu cũng được.
Vân Liệt gật đầu, "Có thể, vậy thì gửi đi, đợi lát nữa ta cùng ngươi lên trấn một chuyến."
Lý Cẩn cong môi, "Được!"
Tuy rằng mang đến hơn hai mươi rương đồ, nhưng kỳ thực chỉ có năm rương là sính lễ. Sính lễ triều Đại Hạ có sính kim, sính bính, hải vị, tam sinh, rượu, tứ kinh quả, tứ sắc đường, lá trà, gạo nếp,*... Mỗi một loại Vân Liệt đều ấn theo quy cách mà mang đến.
Cũng như hải vị cùng tam sinh, hải vị có bào ngư, hà mễ, vưu ngư, hải sâm, vi cá; tam sinh thường thường là hai đôi gà, nhưng phụ mẫu không đủ thì lấy một đôi, thịt lợn thì ba đến năm cân.
*hà mễ = 虾米: tôm khô *vưu ngư = 鱿鱼: con mực Vì để tìm hiểu sính lễ cần phải đưa những gì, Vân Liệt còn cố ý đến xin Tô môi bà chỉ giáo một phen.
Những thứ khác không có trong phong tục là hắn tự tăng thêm. Chỉ Cẩn ca nhi đã có mười tám rương, có y phục, giấy bút nghiêm mực, dao găm, ngọc bội,... Hắn chạy gần cả ngày cơ hồ những thứ có thể mua được đều mua toàn bộ.
*không lầm đâu quý zị, Liệt ca tặng sính lễ là dao găm đó, là匕首 đó Hải vị cùng thịt có chút nhiều, nên Lý Uyển lấy ra một phần, định biếu những người người có quan hệ thân cận. Trí nhớ nàng không kém như Cẩn ca nhi, vẫn còn nhớ khi nhà ai định thân đã cho mình những thứ gì. Người khác biếu ngươi, thì ngươi cũng nhất định phải hồi đáp mới được, nếu không sẽ rất khó coi.
Thu thập sính lễ trong sân xong, Vân Liệt cùng Cẩn ca nhi liền kéo rương bạc lên trấn.
Bởi vì đã định thân, nên Lý Cẩn cười vô cùng vui vẻ, vừa ra khỏi Trúc Khê thôn, y liền cùng Vân Liệt ngồi song song nhau. Nghĩ đến thái độ tỷ tỷ đối với Vân Liệt đã có chút mềm mỏng hơn, tinh thần Lý Cẩn liền phấn chấn, nói, "Biểu dương ngươi một chút, ta vốn còn muốn nhắc nhở ngươi phải cấp cho tỷ tỷ cùng hai đứa rẻ ít đồ, nhân cơ hội lung lay tỷ ấy một chút, kết quả lại quên mất, không nghĩ tới ngươi cũng nghĩ đến chuyện này."
Khi Vân Liệt mua đồ căn bản không nghĩ nhiều, chỉ là do Cẩn ca nhi mỗi lần lên trấn đều muốn mua đồ cho hai đứa trẻ, nên hắn cũng mua một chút. Sở dĩ còn mua cho tỷ tỷ, thuần túy là cảm thấy được nàng nuôi nấng Lý Cẩn cũng không dễ dàng gì.
Bên trong sính lễ Đại Hạ, sính kim cùng tam sinh kỳ thực đều là hiếu kính với trưởng bối, trong nhà Cẩn ca nhi chỉ có một người tỷ tỷ là Lý Uyển, cho nên cấp y phục cho hai đứa trẻ xong, hắn liền bảo chưởng quỹ xếp vào rương gồm vải vóc cùng vải để may thành chăn.
"Ngươi không phải là mèo mù vớ được cá rán đó chứ?" Lý Cẩn cười cơ hồ không dừng được, "Thôi, chỉ cần có thể làm cho thái độ của tỷ tỷ đối với ngươi chuyển biến tốt một chút, thì mèo mù cũng được đi."
Vân Liệt bật cười lắc đầu.
Không bao lâu hai người đã lên đến trấn.
Một rương này kỳ thực không chỉ có bạch ngân, mà dưới đáy còn có hoàng kim, trong rương có tới một vạn lượng, khi mang rương đến ngân trang, chưởng quỹ cũng phải kinh động. Gửi bạc xong, hai người liền ra khỏi ngân trang, lần này Cẩn ca nhi cũng không khách khí với hắn, đã sớm quên độc lập kinh tế là cái gì, chỉ cảm thấy y cùng Vân Liệt cũng sắp thành thân, đương nhiên tuy hai mà một, trở mặt giỏi vô cùng.
Hai người lại đi dạo trên trấn một chút. Bởi vì sắc trời đẹp, nên trên đường có không ít người, Lý Cẩn chỉ có thể ngắm ngắm mặt của hắn, giải thèm một chút.
Vân Liệt bị ánh mắt lóe sáng của y nhìn chằm chằm, con ngươi dần dần có chút thâm thúy.
Đến khi sắp về đến Trúc Khê thôn, nghĩ đến hết thảy gia sản của Vân Liệt đều đã cho mình, Lý Cẩn liền lấy bạc vụn trong ngực mình ra. Trên người y bất quả cũng chỉ có ba khối bạc vụn, Lý Cẩn hào khí vạn trượng lấy ba khối bạc đó lén lút đưa cho Vân Liệt, "Ngươi cầm dùng đi, tiêu hết lại xin ta."
Lý Cẩn cười mặt mày hớn hở, "Thấy ngươi vô cùng bạo tay, khẳng định tỷ tỷ sẽ không bao giờ nói ta bại gia nữa."
Nhưng không hay biết rằng, Lý Uyển nơi ấy đã cho rằng cả hai người đều là bại gia đại danh.
Con ngươi Vân Liệt thâm trầm, đến gần hôn lên mắt y. Lý Cẩn chớp chớp mắt, nâng nâng cằm lên, phải hôn môi một cái mới thỏa mãn, "Được rồi, nhanh đánh xe bò, sắp đến nhà rồi không cho hôn nữa."
Vân Liệt cong môi, tâm tình thật sung sướиɠ.
*
Sau khi về đến nhà, Lý Cẩn mới phát hiện tỷ tỷ không có ở đó, Thần ca nhi đã về, tiểu hồ ly phờ phạc đang làm ổ trong l*иg ngực nhóc, một chút tinh thần cũng không có.
Mãi đến khi nhìn thấy nó, Lý Cẩn mới nhớ tới, buổi sáng sở dĩ đi tìm Vân Liệt là muốn hỏi hắn một chút đã trừng phạt Trương Nhị mặt rỗ như thế nào, kết quả lại quên mất.
Nhìn thấy trước nhà có thêm một đôi mai hoa lộc, ánh mắt Thần ca nhi chợt lóe lên một tia hiếu kỳ, liền ôm tiểu hồ ly đi tới.
Trong số đồ chơi mới của Nghiên tỷ có một con ngựa gỗ, tiểu nha đầu đang cưỡi con ngựa gỗ ấy chơi, cà lộc cà lộc, lắc lư cực kỳ vui vẻ. Nhìn thấy ca ca nhìn chằm chằm hươu, Nghiên tỷ tiếp một câu, "Ca ca, hươu con là sính lễ của cữu cữu đó, chúng ta có yêu thích cũng không được sờ loạn, vạn nhất sờ hỏng thì đời này cữu cữu sẽ không ai thèm lấy đó."
Lý Cẩn trừng trừng mắt, cái quỷ gì vậy?
Lý Uyển vừa mới vào sân liền nghe thấy lời tiểu nha đầu nói, "Nói hươu nói vượn."
Nghiên tỷ le lưỡi một cái, từ trên ngựa gỗ nhỏ nhảy xuống, "Nương, cữu cữu xuất giá rồi sẽ không ở cùng chúng ta nữa sao?" Nghĩ đến lời người khác nói, Nghiên tỷ bành bành quai hàm.
Lý Cẩn đem tiểu nha đầu bế lên, "Không phải là cữu cữu phải xuất giá, mà là trong nhà sẽ có thêm một Vân thúc thúc, Vân thúc thúc sau này sẽ tới ở nhà của chúng ta, lại có thêm người thương các con, Nghiên tỷ vui không?"
Ánh mắt tiểu nha đầu sáng lên, gật gật mạnh đầu.
Lý Uyển hơi sững sờ, tuy rằng Cẩn ca nhi trước đó đã đề cập tới chuyện Vân Liệt nguyện ý vì y mà đến đây ở, thế nhưng Lý Uyển căn bản không để ở trong lòng. Dù sao, tại triều Đại Hạ, người nguyện ý ở rể đều là nam nhân không có bản lĩnh, trong nhà lại không có phòng ở, người biết kiếm tiền lại có mấy ai mà bỏ đi mặt mũi đến nhà tức phụ ở?
Lý Uyển thấy y lặp lại như thế, chẳng lẽ thật sự muốn ở đây?
Lý Cẩn nói xong, liền ôm Nghiên tỷ vào phòng bếp, "Ngày hôm nay trong nhà có hải vị, cữu cữu làm hải vị cho các con ăn có được không?"
Bởi vì có tôm, có vi cá, có mực, nên Lý Cẩn làm nhiều món, còn bưng một phần qua cho Vân Liệt cùng Mai Chi tỷ. Khi đưa đến cho Vân Liệt, trên đường còn gặp phải một đại nương, mới vừa đi hai bước, đã bị gọi lại, "Cẩn ca nhi đang muốn đi đâu thế?"
Hết chương 79 – 30/01/2019 _________
Chú thích theo từ điển Hán Việt và Internet: *sính kim = 聘金
: số tiền nhà trai nộp cho nhà gái trong lễ hỏi *sính bính = 聘饼
: bánh làm sính lễ *hải vị = 海味
: món ăn làm từ hải sản *tam sinh = 三牲
: tục gọi gà, cá và heo là "tam sinh" ("kê, ngư, thỉ",,). *tứ kinh quả = 四京果
: nhãn khô, vải thiều khô, đào khô, và đậu phộng. Tứ kinh quả có ý nghĩa mong muốn trẻ em lớn lên, khỏe mạnh, và thông minh *tứ sắc đường = 四色糖
: kẹo 4 màu, gồm có kẹo đá (冰糖), bánh cam (桔餅), dưa đông (冬瓜糖), và mứt tắc (金茦), mang ý nghĩa cuộc sống ngọt ngào, bên nhau đến già trong hình, ô phía trên bên trái (vàng vàng) là mứt tắc, ô phía trên bên phải (màu trắng) là kẹo đá, ô phía dưới bên trái (cây dài dài) là dưa đông giống với mứt bí của Việt Nam mình, ô còn lại là bánh cam - bánh làm từ quả cam. _________ Yên: Chương này ngắn nhưng mà tìm chú thích muốn khùng luôn. Chỗ kẹo 4 màu - mứt tắc mình không chắc lắm, ai biết phong ttục cưới hỏi của Trung Quốc thì chỉ giáo nha! Chúc mọi người ngủ ngon!!!