Chương 22: Quẻ thứ hai mươi hai

Bình tĩnh lại, Chu Linh đi ra khỏi góc tường.

Đường phố hiu quạnh tịch liêu, người đi đường vội vã lui tới.

Nàng ngẩng đầu nhìn về phía chân trời.

Tầng mây bị che khuất trong không trung bỗng xuất hiện một vết nứt.

Ánh mặt trời từ từ xuyên thấu chiếu xuống mặt đất.

Ánh sáng ấm áp chiếu lên mặt nàng, nàng híp mắt lại, đôi môi đỏ câu lên.

Chuyện cần làm hôm nay còn rất nhiều.

Tỷ như........

Nàng cầm di động, tìm được dãy số xa lạ kia, gửi tin nhắn đi:

Ta sắp tìm ra ngươi là ai, trước lúc đó, ngươi có muốn gặp mặt ta không?

Đều đã gửi cho ta hơn trăm tin nhắn rồi, ta nghĩ ngươi nhất định có rất nhiều lời muốn nói với ta đúng không?

Chờ ngươi trả lời.

Sau đó liền gọi cho Tưởng Tiêm: "Ngươi ở trường học à, ta có việc, hiện tại qua đó tìm ngươi........."

.

"Oa, không nhận ra a không nhận ra a."

Sau khi Tưởng Tiêm thấy nàng, liền đánh giá nàng từ trên xuống dưới: "Chu Linh, ngươi trang điểm như vậy trông rất hăng hái a! Đi, hiện tại liền bồi ta đi dạo quanh khuôn viên trường một lần, nhất định phải vào sân vận động chạy mười vòng, không biết sẽ hấp dẫn bao nhiêu ánh mắt học sinh đây......."

Chu Linh giữ cậu ta lại: "Ta tới trường học không phải để khoe mẽ, Tưởng Tiêm, ta có việc muốn nói với ngươi......."

Nàng nói ý nghĩ của mình cho bạn tốt nghe, Tưởng Tiêm liên tục lắc đầu: "Chuyện này không được đi, liền chưa tính trường học có đồng ý hay không, chỉ một cửa Trịnh tổ trưởng khoa ngươi đã không dễ dàng, nàng có thể đồng ý ngươi làm xằng làm bậy sao?"

"Này không phải chuyện xằng bậy, chỉ là cái hoạt động thôi, còn là hoạt động rất có ý nghĩa." Chu Linh nghe xong lời nàng nói vẫn không dao động, "Ta hiện tại đi tìm Trịnh tổ trưởng, nhất định thuyết phục nàng đồng ý."

"Ai, từ từ, ngươi hiện tại nên nói cho ta biết, ngươi và Mạnh Nhất Thần rốt cuộc thế nào đã, còn kẻ lừa đảo kia.........Không, là tiểu cô nương kia, ngươi và nàng lại là tình huống gì?" Tưởng Tiêm đuổi theo nàng hỏi.

Chu Linh nghĩ nghĩ, nói: "Ngươi hình như cũng được mời tới hôn lễ của ta?"

"Đương nhiên rồi, ta còn là phù dâu cho ngươi, ta chính là lần đầu làm phù dâu đó!"

Tưởng Tiêm liền thấy nàng lộ ra thần sắc áy náy: "Thật ngại quá, khả năng khiến lần đầu của ngươi lưu lại ấn tượng không tốt, có lẽ........Ngươi trước khi chết không thể xuất đạo."

"Trước khi chết không thể xuất đạo......." Trong miệng Tưởng Tiêm chéo chép vài cái, đột nhiên ý thức được lượng tin tức thật lớn trong đó, vội nói: "Này, Chu Linh ngươi chờ ta với, lời này của ngươi rốt cuộc là có ý gì a........"

Quả nhiên như lời Tưởng Tiêm, nghe Chu Linh nói xong, tổ trưởng tổ dạy học dứt khoát lưu loát cự tuyệt: "Tiểu Chu à, ngươi đột nhiên nghỉ hai tuần, biết có bao nhiêu sinh viên kháng nghị không, cũng đảo loạn công việc bình thường của chúng ta, mà còn là vì chuyện không thể hiểu được này, ta không đồng ý."

"Đây không phải là chuyện không thể hiểu được."

Tựa như phủ định Tưởng Tiêm, Chu Linh cũng phủ định nhận định của Trịnh tổ trưởng về chuyện này."

"Tổ trưởng, ngài biết ta là vì kết hôn mới xin nghỉ, sau khi quay lại, ngài cho ta mỗi ngày đi dạy cũng không thành vấn đề. Nhưng chuyện này ngài nhất định phải đáp ứng ta, đây không phải là do ta tâm huyết dâng trào muốn làm trò khôi hài lòe mắt thiên hạ, nếu làm tốt chuyện này, đối với xã hội đều sẽ có người ủng hộ, thực hiện được ý nghĩa khích lệ........."

Chu Linh nhõng nhẽo quanh co, dùng thủ đoạn nỗ lực đến trình độ khiến Trịnh tổ trưởng mở rộng tâm mắt: Trước kia nàng chỉ cảm thấy Chu Linh là người không màng danh lợi, dịu ngoan an tĩnh thục nữ, lại không biết lúc nàng làm nũng người so với con mèo đen trong nhà còn muốn dính người hơn.

Vừa làm nũng vừa mềm giọng ôn tồn thỉnh cầu, nàng không phải nam nhân đều có chút ngượng ngùng, thầm nghĩ vị hôn phu nàng ấy thật sự may mắn, cưới được tiểu yêu tinh này vào cửa, ngày sau khong biết hưởng bao nhiêu phúc khí.

Cuối cùng, Trịnh tổ trưởng đỏ mặt nói: "Chuyện này ta có thể đồng ý với ngươi, nhưng Linh Linh à, chỗ khác lại không nhất định cũng đồng ý. Ngươi xin cũng coi như là cái hoạt động ngoài trời nhỏ, hướng trường học và vài bộ môn trình báo tài liệu, lại chờ bọn họ phê duyệt qua đóng dấu qua hết mới tính là hoàn toàn đồng ý, cũng phải chờ hai ba ngày."

Nghe vậy, Chu Linh nóng nảy: "Không được, ta muốn ngay hôm nay phải có kết quả."

Trịnh tổ trưởng buông tay: "Sao có thể, hiện tại đều đã hai giờ chiều, các bộ môn khác vừa mới đi làm, ngươi không chỉ muốn điền tài liệu, còn muốn triệu tập sinh viên, làm sao nói a?"

"Vậy cũng phải thử xem, mới biết rốt cuộc có được hay không."

Chu Linh cảm ơn tổ trưởng, liền ra khỏi văn phòng.

Một buổi trưa, Chu Linh đã làm xong chuyện tài liệu, liền vội vàng đưa đến các bộ môn khác.

Tuy rằng đa số mọi người đều mặt ngoài nhiệt tình trong tâm lạnh lẽo, nhưng vẫn có mấy đồng nghiệp nguyện ý giúp nàng.

Càng khiến nàng vui mừng là sau khi đám sinh viên biết được chuyện nàng làm, rất nhiều người đến báo danh, có người quản lý trường học hô hào lên WeChat chính phủ, cũng có người là quản lý diễn đàn trường học và người quản lý trang Tieba đều nguyện ý giúp nàng tuyên truyền hoạt động, linh tinh vụn vặt mà tính lại nhưng có thể tìm được khoảng hai ba trăm người.

Rốt cuộc, lúc chạng vạng trước lúc quản lý nhà trường và các đồng nghiệp tan tầm, Chu Linh xin được sự cho phép, liền lấy nơi hoạt động lúc đầu là sân vận động đổi thành phòng học số 101.

Ở trong phòng học tổ chức hoạt động không khó, mấu chốt ở chỗ lần hoạt động này mang tính đặc thù, sau khi kết thúc việc dọn dẹp phòng học liền trở thành vấn đề đặc biệt khó khăn.

Tưởng Tiêm giúp đỡ Chu Linh rất nhiều, toàn bộ hành trình đều phụ trách quay lại, sau khi kết thúc còn cùng nàng quét dọn vệ sinh, cảm thấy rất là mệt mỏi, lại nhìn nàng ấy liên tiếp hắt xì vài cái, bất đắc dĩ nói: "Ngươi cũng quá liều mạng, phải đến mức này sao?"

"Vẫn còn tốt."

Chu Linh kéo chổi, trong giọng nói đã mang theo giọng mũi, "Buổi tối ta biên tập xong liền phát lên mạng đi, ngươi nhớ rõ giúp ta đăng lên."

"Đêm nay ngươi muốn tới nhà ta tá túc?"

"Ừm........" Thái dương nàng thấm ra lớp mồ hôi mỏng: "Tưởng Tiêm, lần này ta làm xong, ngươi phải pha cho ta........ Cà phê Blue Moutain ngươi mang từ Jamaica về."

Tưởng Tiêm nghe xong cười hì hì nhìn nàng: "Ta liền biết ngươi thích uống loại cà phê này, may mắn ta giữ lại cho ngươi một phần, bằng không, kết quả ngươi lại trách ta uống hết toàn bộ......"

.

Trong nhà Tưởng Tiêm.

Chu Linh uống xong cà phê, cũng đồng thời biên tập xong đoạn video quay lại.

Nàng đem thành phẩm phát lên mạng, cũng viết một đoạn văn, nhìn con số theo dõi trên Weibo dần dần tăng lên hàng trăm, lại rất nhanh đột phá bốn chữ số, vui mừng cười cười.

Nhìn thời gian, đã là 10 giờ đêm.

Nàng ra khỏi thư phòng, nhìn Tưởng Tiêm tập trung tinh thần nhìn vào máy tính, dọn ghế tựa ngồi xuống cạnh cậu ta, "Ngươi đang xem gì vậy?"

"Phim sắc tình a."

Đối mặt với ánh mắt kinh ngạc của Chu Linh, Tưởng Tiêm không chút cảm thấy ngượng ngùng, "Đừng nhìn ta như vậy, ta cùng bọn người xem phim người lớn là khác nhau nhé, loại phim đó chiếu nɧu͙© ɖu͙© thuần túy, mà phim sắc tình lại là từ tình yêu mới tự nhiên mà xảy ra quan hệ thân mật......"

Chu Linh không được tự nhiên nhìn vào màn hình, liếc mắt một cái, vừa lúc nhìn đến một nam một nữ lăn trên giường.

Tưởng Tiêm thấy biểu tình của nàng chuyên chú, thấp giọng hỏi: "Như thế nào, có phải cảm thấy nhiệt huyết sôi trào hay không?"

"Không có cảm giác gì." Chu Linh nghiêm túc mà bình luận: "Cảm giác vị nam diễn viên này kỹ thuật diễn không tốt, tình cảm lại không đủ nhập thần, đem nữ chính gặm đến mức không thoải mái, ngươi nhìn đi, khuôn mặt nữ chính xinh đẹp như vậy bị hắn làm cho có chút vặn vẹo."

Tưởng Tiêm: "...........Câm miệng."

Sau khi nam nữ chính lăn qua lăn lại trên giường, cốt truyện lại đi đến nửa giờ sau.

Hai người xem đến hoàng thượng ngu ngốc vô độ, yêu cầu nữ chính và một kỹ nữ diễn xuân cung đồ sống trước mặt hắn. Màn này, Tưởng Tiêm cầm con chuột tính tua qua, "Cái này ta không có hứng thú, ta muốn tua......"

"Khoan đã."

Chu Linh đột nhiên gọi cậu ta lại, "Ta muốn nhìn một chút."

"A?"

Tưởng Tiêm thấy nàng còn chăm chú dí sát vào màn hình để xem, đành phải buông con chuột.

Trên phim, nữ chính vẻ mặt anh khí, mặt vô biểu tình hướng đến kỹ nữ đang nằm trên giường.

Diễn viên sắm vai kỹ nữ mang diện mạo vũ mị, thần thái đa tình, hai tay mảnh khảnh của nàng ta chống trên giường, váy dài như máu nhiễm hồng vải dệt, nửa che nửa lộ đôi chân dài trắng tuyết, nhan sắc đong đưa, bắt mắt mà kinh diễm.

Hai tròng mắt nàng ta nhìn không chớp nữ chính đang hướng về phía mình, biểu tình trên mặt, tựa trêu đùa, lại tựa câu dẫn, chính là không có nửa phần thẹn thùng.

Tính tình Tưởng Tiêm nhẫn nại bồi nàng xem, trộm nói với nàng: "Nữ chính này lớn lên có chút giống ngươi........Nhưng nàng ta là người Hàn Quốc, trên mặt động dao kéo không ít, không tự nhiên thuần khiết xinh đẹp như ngươi."

Chu Linh nhìn chằm chằm vào màn hình không nói tiếng nào.

Nữ chính vừa quỳ xuống trước giường, liền thấy kỹ nữ đột nhiên duỗi tay tới ôm lấy cổ nàng ta, cùng trán nàng ta chạm nhẹ vào nhau.

Kỹ nữ cười, nhắm mắt lại, giây tiếp theo hai cánh môi liền gắt gao dán chặt cùng cánh môi nàng ta.

Nữ chính đem nàng kéo lên trên tháp.

Kỹ nữ có vài phần không cam lòng, xoay người liền áp nàng ta dưới thân, chặt chẽ nắm giữ quyền chủ đạo.

Các nàng dây dưa với nhau, cánh tay búp sen xinh đẹp tìm kiếm trên cơ thể đối phương, vong tình giữa môi răng thân mật cảm thụ lẫn nhau.

Trong phút chốc, ngực Chu Linh giống như bị lỡ một nhịp.

Kỹ nữ đối với nữ chính ý loạn tình mê, cười đến ngọt ngào như vậy, phảng phất không phải tay sõi đời già dặn kinh nghiệm trên sa trường, mà là thiên chân khả nhi mới ra đời.

Nhìn nàng nở nụ cười, trong đầu Chu Linh đột nhiên hiện lên hình ảnh của một người.

Nàng ấy cười rộ lên, cũng là hồn nhiên ngây thơ như vậy........

Suy nghĩ bay lên, nàng nhịn không được hồi tưởng những lời trưa nay nói với Mạnh Nhất Thần.

"Ta đi yêu đương vụиɠ ŧяộʍ a."

"Ta thích người khác."

"Ôm người ấy rất thoải mái........"

"Eo người ấy sờ lên rất có xúc cảm........"

Tầm mắt lần nữa nhìn đến hai nữ nhân kiều diễm ngọt ngào trong màn hình.

Trong hoảng hốt, nàng phảng phất thấy các nàng không mảnh vai che thân ôm lấy nhau, nhìn màn hình cười cười.

Một người mang khuôn mặt của nàng.

Một người khác là.......

Trái tim kinh hoàng.

Mang theo cấm kỵ tự mình khiển trách, lại cảm thấy vừa điên cuồng vừa kí©h thí©ɧ.

Chu Linh bỗng chốc đứng dậy.

"Không xem nữa à?" Tưởng Tiêm thấy nàng đi về phía phòng bếp, hỏi.

"Khát nước."

Chu Linh cầm bình nước đá từ tủ lạnh ra, đi đến ban công, một hơi đem bình nước đá uống sạch sẽ.

Nhiệt độ trên mặt lúc này mới tiêu tan một chút.

Mưa rền gió dữ qua đi, có rất nhiều ý niệm lén lút từ đáy biển trồi lên.

Nàng lắc đầu.

Nàng nói thích chỉ vì chọc giận Mạnh Nhất Thần mà thôi.

Nàng rất rõ ràng tình cảm của mình, nàng đối với Mạnh Nhất Thần, ba năm cảm tình không phải nói không còn liền không còn.

Nàng đối với hắn, vẫn còn quyến luyến.......

Mới hơn mười ngày.

Nàng nhận thức người mới chỉ mới hơn mười ngày.

Không có khả năng sẽ mang ý niệm khác.

Chuyện này không có khả năng.

Nàng đứng ở ban công lẳng lặng phân tích suy nghĩ tán loạn trong lòng.

Một lát sau, lại dần cảm thấy trở nên nôn nóng.

Nàng lấy điện thoại từ trong túi ra.

Không có cuộc gọi nhỡ nào.

Mở WeChat ra.

Không có tin nhắn nào.

Nàng nhìn chằm chằm avatar của người nào đó, chăm chú hồi lâu.

Nữ chính lại muốn diễn cảnh thân mật cùng nam chính đẹp trai.

Tưởng Tiêm nghĩ thầm vẫn là diễn xuất khiến người ta kích động như vậy, đang cao hứng, lại phát hiện hứng thú của chính mình hoàn toàn bị Chu Linh phá nát.

Chỉ thấy người này, một hồi ra ban công, một hồi lại vào phòng bếp, một hồi ngồi xuống cạnh mình mặt vô biểu tình nhìn vào màn hình, một hồi lại ngồi bên giường, không biết suy nghĩ cái gì.

Nàng còn tưởng rằng nàng ấy làm sao, tạm dừng xem phim, nhìn nàng làm những chuyện không thể hiểu được này, luôn nhìn xuống điện thoại trong tay, phảng phất đang đợi tin nhắn của ai.

Nàng sắp muốn hỏi nàng ấy tình huống làm sao, lại thấy nàng ấy đằng đằng sát khí từ trên giường nhảy xuống, nhập số điện thoại rồi bước ra ban công.

Một bộ mối tình đầu mới yêu, chờ người yêu gọi điện thoại tới, nhưng mà đối phương cũng không có loại nhãn lực này, không gọi tới, dưới sự tức giận đành phải tự mình gọi trước.

Tưởng Tiêm suy nghĩ: Chẳng lẽ nàng ấy lại hòa hảo với Mạnh Nhất Thần rồi, lần nữa tiến vào trạng thái mối tình đầu? Nhưng nghe lời nàng ấy nói cũng không giống a.........

Chu Linh ở ban công đi tới đi lui.

Lúc điện thoại được thông, nàng lập tức giống binh lính bị yêu cầu đứng nghiêm đứng yên bất động, giọng nói mềm nhẹ, "........Alo?"

"Tỷ tỷ!"

Là thanh âm Bình An, cao hứng cực kỳ: "Tỷ tỷ, ta rất nhớ ngươi, ngươi chừng nào trở về nha!"

"Ta lập tức liền trở về." Trên mặt Chu Linh lộ ra nụ cười, nói với Bình An mấy câu.

Đáy lòng nàng càng thêm nôn nóng, dừng lại một chút, do dự hỏi: "An Điềm.......Sư phụ ngươi đây, sao nàng không bắt máy?"

"Sư phụ ở trong phòng bận việc của mình rồi, thế nào cũng vẫn không ra, cơm chiều người cũng chưa ăn, là ta tự nấu." Bình An rất buồn bực trả lời.

Trong lòng Chu Linh căng thẳng: "Xảy ra chuyện gì rồi, sư phụ ngươi làm sao vậy?"

"Không sao cả, người đang bận -----" Bình An đè thấp giọng: "Tỷ tỷ, ta lén nói cho ngươi, sư phụ đang làm lễ vật tặng cho ngươi đấy, người nói phải tự tay làm mới được, cho nên cả ngày đều ở trong phòng bận rộn, An Thổ cũng không cho vào!"

"Bình An, ai cho con lấy điện thoại của ta?"