Chương 29

Người lớn lên cùng Tiểu Mễ ban đầu phải là Ngu Duyên.

Dù không cố ý chiếm đoạt cuộc sống của Ngu Duyên, nhưng cậu ta quả thực nợ Ngu Duyên rất nhiều.

Mặc dù hôm nay Ngu Duyên có hơi khác lạ, nhưng chỉ cần cậu sẵn lòng gọi cậu ta là “anh,” cậu ta sẽ cố gắng hết sức để bù đắp cho cậu, không chỉ là để bù đắp, mà cũng là để giảm bớt cảm giác tội lỗi trong lòng mình.

Nhìn bóng dáng Ngu Duyên khuất khỏi tầm mắt, Ngu Vãn Khung lập tức mở quang não, gửi tin nhắn cho vài người bạn ở trường quân đội.

Ít nhất, cậu ta sẽ giúp Ngu Duyên lấy được chữ ký của Phó Chấp Tự.

Vì Ngu Duyên không muốn nhờ vào mối quan hệ với mẹ mà lại chọn nhờ cậy cậu ta, cậu ta sẽ không để em trai thất vọng.



Rời khỏi nhà họ Ngu, Ngu Duyên định vị trên quang não đến cửa hàng mèo sứa gần nhất, sau đó gửi vị trí đó cho Phó Chấp Tự.

Ngu Duyên: [Phó tiên sinh, em đang ở đây chờ ngài.]

Làm xong tất cả, Ngu Duyên bước nhanh đến cửa hàng mèo sứa.

Cậu không biết khi nào Phó Chấp Tự mới đến, cần phải tìm một chỗ để gϊếŧ thời gian, cậu đã không thể chờ được ngắm nhìn thêm những chú mèo sứa đáng yêu khác nữa.

Mèo sứa là một giống loài nhân tạo, khả năng sinh tồn trong tự nhiên yếu, hiện nay trên thị trường chỉ có những con mèo sứa do các hộ gia đình hoặc trại nuôi mèo sứa nhân giống, hầu như không thể nhìn thấy chúng trong tự nhiên.

Vừa đến cửa hàng thú cưng, giữa tiếng kêu “meo meo” của đám mèo sứa nhỏ, trái tim Ngu Duyên mềm nhũn.

...

Thời đại không gian đã mang đến sự tiến bộ về tốc độ của các phương tiện giao thông. Dù Phó Chấp Tự ở khá xa Ngu Duyên, nhưng hắn cũng không mất nhiều thời gian đã đến vị trí mà Ngu Duyên gửi.

Hắn nghĩ đến chuyện về nhà rồi nấu cơm chắc chắn sẽ không kịp, cho nên hắn mua hai phần ăn trưa mang theo, dù sao trên xe bay cũng có bàn để ăn.

Không ngờ, khi xe bay dừng lại, Phó Chấp Tự đã thấy một cảnh tượng như thế này.

Cửa hàng thú cưng "Mèo Sứa Sao" có một mặt tiền riêng biệt, diện tích không nhỏ, cửa kính trong suốt giúp thu hút khách qua đường.

Vừa dừng xe, Phó Chấp Tự đã nhìn thấy một mái tóc xoăn màu vàng quen thuộc qua lớp kính.

Là Ngu Duyên, đang ngồi trong cửa hàng thú cưng, trên người toàn là các chú mèo sứa nhiều màu sắc. Mấy chú mèo con tranh nhau quấn lấy cậu, đến mức Ngu Duyên vuốt ve không kịp tay.

Quản lý cửa hàng đứng bên cạnh mỉm cười nói chuyện với cậu.

Phó Chấp Tự nhìn một lúc, cúi đầu mở quang não, gọi điện thoại cho cậu.

Trong cửa hàng, Ngu Duyên có chút ngạc nhiên, lập tức nghe máy.

Phó Chấp Tự: "Đến rồi."

Ngu Duyên lập tức ngước nhìn ra cửa.

Phó Chấp Tự hạ cửa sổ xe, lộ nửa khuôn mặt đeo kính râm.

Dù sao hắn cũng là người của công chúng, không che chắn quá kỹ nên không tiện xuống xe.

Ngu Duyên liếc qua kính râm nhìn hắn

Đúng lúc đó, một chú mèo sứa đang tung cánh nhỏ chạm vào má của cậu, Ngu Duyên nhắm một mắt, như thể đang nháy mắt về phía Phó Chấp Tự.