Cậu chỉ cần lấy một vài thứ rồi rời đi ngay, không định nán lại lâu.
Trong kịch bản, mối quan hệ giữa nhân vật này và người nhà họ Ngu trở nên căng thẳng không hoàn toàn là lỗi của gia đình. Người nhà họ Ngu rất tốt với cậu ta, cũng đã cố gắng bù đắp; chuyện bế nhầm hai đứa nhỏ chỉ là một vụ tai nạn không ai mong muốn, cũng không có ai đáng trách.
Biết không thể thay đổi quá khứ, chỉ có thể cố gắng bù đắp trong tương lai.
Cậu bé bị bế nhầm kia cũng rất hiểu chuyện, tự giác giữ khoảng cách, đã chuyển hộ khẩu vào trường quân đội, không có ý định thừa kế tài sản của nhà họ Ngu.
Nhưng nhân vật này lại không ngừng có những hành động quá đáng, thậm chí còn chụp lén tài liệu mật của công ty gia đình để hãm hại người khác, hơn nữa trong quang não cá nhân, toàn là lời lăng mạ nguyền rủa độc địa đối với đối phương.
Nếu không vì những chuyện này, thực ra Ngu Duyên đã muốn thử hòa hợp với người nhà họ Ngu.
Nhưng không thể, mối quan hệ quá phức tạp, nhà họ Ngu cũng là một gia tộc có quyền có thế ở hành tinh chủ. Nếu bọn họ biết cậu đang làm thế thân cho Phó Chấp Tự, chắc chắn sẽ gây ra những rắc rối không đáng có.
Nếu không thực sự cần thiết, tốt nhất là nên tránh gặp gỡ.
...
Do mẹ Ngu là người cá, nên một nhà họ Ngu sống ở khu biệt thự gần biển. Sau khi xuống tàu, Ngu Duyên dựa theo ký ức đi bộ đến biệt thự. Hệ thống nhận diện đã ghi lại thông tin của cậu từ trước nên không cản cậu vào.
Ngu Duyên đến biệt thự nhà họ Ngu, mở cửa.
Chỉ là lần này cậu có chút không may mắn, trong nhà có người — mẹ Ngu, còn có thiếu gia giả là Ngu Vãn Khung.
Ngu Vãn Khung cũng có mái tóc vàng như Ngu Duyên, chỉ khác là tóc đối phương thẳng, không để dài. Màu mắt và vây tai của cậu ta cũng giống hệt Ngu Duyên.
Chỉ tiếc là hiện tại cậu ta đang ở hình dạng con người, nên không thấy được đuôi cá, nhưng chắc chắn màu sắc cũng tương tự như của Ngu Duyên.
Bây giờ đã qua giờ ăn sáng, hai người bọn họ đã dùng bữa xong, đang ngồi trên ghế sofa ở phòng khách trò chuyện.
Nghe thấy tiếng mở cửa, hai ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Ngu Duyên.
Ngu Duyên ngập ngừng bước tới, lễ phép gật đầu chào bọn họ, không nói gì. Ánh mắt cậu dừng lại một chút trên sinh vật có tai mèo và cánh nhỏ trong lòng Ngu Vãn Khung, sau đó nhanh chóng lên phòng mình.
Ở nơi người nhà họ Ngu không thể nghe thấy, Ngu Duyên nói với hệ thống: [Mèo sứa kia đáng yêu quá đi, sau này tôi kiếm được tiền rồi cũng phải nuôi một con.]
Mèo sứa là loài sinh vật mới được nuôi làm thú cưng, có đầu là sứa nhưng có tai mèo, tiếng kêu “meo meo” y hệt mèo, thông minh, có cánh nhỏ dù bay không cao, to bằng lòng bàn tay của người trưởng thành.
Trước đây, ở Vịnh Người Cá, Ngu Duyên có nuôi vài con tôm con cua, nhưng chúng không đáng yêu bằng mèo sứa.