Chương 25

Sơ Cửu cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, tuy việc nhân vật thay đổi tính cách có chút khó diễn, nhưng đối với Sơ Cửu việc này cũng không quá khó khăn, nhưng chính là hôm nay cậu không thể tập chung nhập vai được. Trương Du ngước nhìn mặt trời đã mọc hẳn, bực tức ném bộ đàm sang một bên: "Tiểu viên đâu! Lại đây chuyển cảnh này sang sáng mai, hôm nay không quay được."

Sơ Cửu tiến lại xin lỗi, sau đi đến mái hiên gần đó, kéo một chiếc ghế nhỏ ngồi xuống.

“Tâm trạng không tốt sao?” Cố Nghiên Xuyên xoa đầu cậu, “Hôm nay làm sao vậy?”

“Không biết.” Cậu ngoan ngoãn lắc đầu.

Cố Nghiên Xuyên nhìn Sơ Cửu từ trên xuống dưới, đột nhiên nói: "Hôm nay còn cảnh nào nữa không?"

“A?” Sơ Cửu suy nghĩ một chút, rồi nói: “Buổi chiều còn có một cảnh nữa.”

"Để ngày mai đi. Dù sao ngày mai chúng ta cũng phải diễn lại cảnh kia." Cố Nghiên Xuyên không đợi Sơ Cửu trả lời, đã gọi điện cho phó đạo diễn xin nghỉ buổi chiều.

Sau khi được phép nghỉ, Cố Nghiên Xuyên nhanh chóng đưa Nguyễn Sơ Cửu về phòng thay đồ và tẩy trang.

Sơ Cửu dịu dàng trừng hắn một cái: “Sao anh lại xin nghỉ phép?”

"Giải toả một chút đi, nhóc có chơi Blue Star World không?"

"Chúng ta cùng chơi đi."

“Dù sao hôm nay tâm trạng hôm nay cũng không tốt, vậy ;iền xin nghỉ để chơi game.” Cố Nghiên Xuyên lệnh cho thợ trang điểm tẩy trang cho Sơ Cửu.

Sơ Cửu được Cố Nghiên Xuyên đưa về khách sạn, Cố Nghiên Xuyên trước gọi đồ ăn ngoài, khi Sơ Cửu đang tắm rửa thay bộ đồ thoải mái thì chuông cửa vang lên.

“Xin chào, đồ ăn của quý khách đã đến.” Cậu bé giao hàng đưa hai hộp cánh gà nướng cho Sơ Cửu.

Sơ Cửu vừa mới đặt cánh gà nướng lên bàn thì chuông cửa lại vang lên, cậu tưởng là Cố Nghiên Xuyên nên liền tới chạy ra mở cửa.

Lại một anh chàng trai giao hàng xuất hiện đưa hai bát lẩu nhỏ cho cậu: “Xin chào, đồ ăn của bạn đây ạ.”

Nguyễn Sơ Cửu:? ? ?

Trước khi cậu định đóng cửa , liền nhìn thấy hai người giao hàng đang đi về phía phòng cậu.

......

Sơ Cửu đặt hết đồ ăn lên bàn ăn, nhìn trên bàn bày đầy đồ ăn, im lặng hồi lâu mới cầm quang não lên chụp ảnh.

Cố Nghiên Xuyên vừa đến liền trực tiếp mở cửa phòng Sơ Cửu rồi bước vào.

"Tất cả đồ ăn đã được giao đến chưa?"

Sơ Cửu trầm mặc chỉ vào cái bàn trước mặt.

Cố Nghiên Xuyên mặc một chiếc áo phông trắng, ngồi vào bàn ăn, mái tóc ướt buông xõa trên đầu, hoàn toàn khác với anh chàng đẹp trai lạnh lùng trước ống kính.

Sơ Cửu cũng bước đến, ngồi đối diện hắn: “Có tôm hùm đất sao?”

"Đúng vậy, một cái vị cay, một cái là ngũ vị hương." Cố Nghiên Xuyên tìm kiếm trên bàn bừa bộn đồ ăn sẵn, chọn ra một cái túi, "Đây là tôm hùm đất. Loại cay vừa phải, nhóc ăn được không?"

“Có thể !”

Tôm hùm đất, lẩu nhỏ, cánh gà nướng, pizza... Sơ Cửu cùng Cố Nghiên Xuyên vừa đối mặt vừa ăn những món này vừa tán gẫu về kịch bản.

Ăn uống xong, Sơ Cửu vuốt ve cái bụng căng tròn như mang bầu ba tháng, chờ đồ ăn tiêu hoá.

“Quay phim xong nhóc định làm gì?” Cố Nghiên Xuyên dựa vào ghế, ngẩng đầu hỏi cậu.

“Không biết.” Cậu lo đến nhắm mắt lại.

Ăn uống xong cũng đã đến giờ đi ngủ.

"Nhóc xem qua "Bí mật vũ trụ" chưa?" Cố Nghiên Xuyên trầm ngâm một lát hỏi.

Sơ Cửu ngoan ngoãn đáp: “Từng nhìn qua.”

"Bí mật vũ trụ" là một chương trình tạp kỹ đột nhiên trở nên nổi tiếng trong những ngày gần đây, nhóm chương trình đã đầu tư kinh phí khá lớn để cho phép khách du lịch thăm quan và khám phá các địa điểm trên nhiều hành tinh khác nhau.

Và Cố Nghiên Xuyên là khách mời thường trú của chương trình này.

“Mùa mới nhất của “Bí mật vũ trụ” sắp bắt đầu quay, nhưng các khách mời quen thuộc của mùa trước là Mã Luân và Phương Sâm Linh đã rút khỏi ghi hình do lịch trình bận rộn.” Cố Nghiên Xuyên vừa nói vừa nhếch khóe miệng lên , "Nhóc hiểu ý ta nói không?"

"A?" Sơ Cửu nghĩ tới chương trình này rất nổi tiếng, vội vàng lắc đầu, "Cố ca, ngươi muốn giới thiệu em sao? Không được đâu."

"Không sao đâu. Mã Luân vốn là cộng sự của anh trong chương trình này. Bây giờ anh ấy đã rời đi, việc tôi tìm được cộng sự mới là người mà anh quen cũng là điều dễ hiểu." Cố Nghiên Xuyên đột nhiên thấp giọng lẩm bẩm: "Hơn nữa, ca ca nhóc còn muốn nhét một đống tài nguyên khác cho nhóc. Đưa hết tài nguyên tốt nhất đến trước mặt cậu, nói không chừng cái chương trình tạp kỹ này còn khiến hắn chướng mắt."

Sơ Cửu không nghe được những gì hắn nói gì tiếp theo: “Cố ca, anh nói cái gì?”

“Không có gì.” Cố Nghiên Xuyên ôm ghế đứng dậy, “Ăn no rồi, chơi game thôi, anh đây đưa cậu bay.”

Sơ Cửu, người có ba người bạn đều đã vượt qua cấp 90:...

Hình như, có vẻ không cần thiết?