Lệ Cảnh Phong nhìn về phía tiểu nhân ngư đang đứng trước mặt, đôi mắt thể hiện sự khϊếp sợ cùng sự không thể tin được.
Một nhân ngư….hoang dã sao?
Tiểu nhân ngư thật gầy yếu, so với những nhân ngư trong căn cứ không biết gầy hơn bao nhiêu lần, cậu nỗ lực dùng đuôi cá đứng dưới làn mưa, nước mưa đọng lại dưới cái đuôi còn vương màu máu.
Tiểu nhân ngư còn cầm một miếng vảy sáng lấp lánh, muốn đưa cho hắn.
Thẩm Ninh cẩn thận nhìn đôi mắt Lệ Cảnh Phong, đối phương đây là đang....... không muốn nuôi mình sao?
Thẩm Ninh nghĩ nghĩ, nỗ lực đem bản thân đi tiêu thụ: “…..Tôi chỉ cần một cái hồ nhỏ là được!”
Tay Lệ Cảnh Phong có chút run rẩy.
Hắn phát hiện dấu vết tinh thần lực của hắn trên người của tiểu nhân ngư.
Đây là……Ngày hôm ấy……
Hắn cho rằng ngày ấy hắn cùng nhân ngư giao hợp chỉ là một giấc mộng.
Rốt cuộc, không ai có thể đột phá phòng tuyến an toàn của hắn khi hắn bị bạo tẩu tinh thần lực.
Thời điểm hắn mất đi lý trí, tinh thần thần lực đặc biệt có tính công kích, người có tinh thần lực thấp sẽ trực tiếp bị nghiền nát!
Đây cũng là nguyên nhân vì sao tất cả nhân ngư nhìn thấy hắn đầy cảm thấy thật sợ hãi.
Nhân ngư đối với ới tinh thần lực rất mẫn cảm, chỉ cần tới gần Lệ Cảnh Phong là sẽ có cảm giác bị tinh thần lực của hắn công kích, sẽ trở nên đau đớn, khó chịu rồi dần biến thành sợ hãi, thậm chí bản thân hắn cũng trở nên dễ phát cáu, phát cuồng, muốn tấn công người khác!
Nhân ngư là một sinh vật rất khó nuôi, yêu cầu đối với hoàn cảnh và điều kiện đặc biệt cao, hơi có cảm xúc không hài lòng là sẽ mất khống chế mà tức giận.
Càng không nói tới việc khiến cho bọn họ ca hát.
Tiếng ca của nhân ngư có năng lực chữa khỏi và trấn an, bởi vậy có được một nhân ngư là nguyện vọng tha thiết của không biết bao nhiêu bình lính và quý tộc đang có vấn đề về tinh thần lực.
Nhưng được một nhân ngư coi trọng là rất khó. Tuy rằng hắn là nguyên soái, nhưng ác danh bên ngoài của Lệ Cảnh Phong hắn càng khiến hắn thêm khó khăn trong việc chiếm được sự coi trọng ấy của nhân ngư.
Thẩm Ninh cho rằng Lệ Cảnh Phong không muốn nuôi cậu, cậu liền giơ vảy nhỏ giọng nói ”Ừm…..một cái bồn tắm thôi cũng được.”
Ngư Ngư rất dễ nuôi!! Ngư Ngư không có kén chọn!!
Thanh âm của cậu mềm mại như bông, càng giống như đang làm nũng.
Trong lúc Thẩm Ninh vẫn đang cho rằng cục băng lớn không cần cậu, cục băng lớn lại bóp chặt eo cậu, đem cậu kéo vào l*иg ngực của hắn.
“Có thể.” Lệ Cảnh Phong nói.
Tuy rằng ngôn ngữ không thông, hắn không biết tiểu nhân ngư nói gì nhưng từ biểu tình cùng động tác của cậu, hắn liền biết đối phương đang cầu xin hắn nhận nuôi cậu.
Một nhân ngư……lại chủ động cầu xin hắn nhận nuôi.
Trong lòng Lệ Cảnh Phong bỗng mềm nhũn.
Hắn đè xuống âm thanh kích động của bản thân, đem cái vảy màu hồng nhạt lấp lánh của Thẩm Ninh trịnh trọng niết trong tay rồi cất đi, đặt trong túi của áo khoác quân trang.
Sau đó, lệ Cảnh Phong móc ra một cái vòng tay, đưa cho Thẩm Ninh: “Nhưng mà, em phải đeo cái này lên mới được.”
Thẩm Ninh chớp chớp mắt, có chút không rõ ý tứ của đối phương?
Cái vòng này là cái gì nha?
Lệ Cảnh Phong cười cười, khoa tay múa chân một chút, ý bảo là cậu hãy đeo nó lên, sau đó cậu sẽ trở thành cá của hắn.
Là chứng minh của phiếu cơm trường kỳ sao?
Thẩm Ninh tỏ vẻ đã hiểu ý của đối phương, ngửa đầu, ngoan ngoãn vươn ra cổ tay thon dài: “Ừm, được rồi!”
Cổ tay trắng nõn, mảnh khảnh, lộ ra mạch máu xanh trắng rất nhanh đã được đeo lên một cái vòng tay màu đỏ nhạt, khiến tay của Thẩm Ninh càng thêm xinh đẹp.
Lê Nhạc ở một bên mở to đôi mắt, cái vòng tay này…..là di vật của mẫu thân nguyên soái, nó được khảm chip, là dùng để đánh dấu phối ngẫu duy nhất trong tương lai của nguyên soái.
Nguyên soái đây là….đem tiểu nhân ngư coi như phối ngẫu của hắn mà nuôi dưỡng sao?
“Rất đẹp.” Lệ Cảnh Phòng đè xuống thanh âm kích động của hắn, một tay đem Thẩm Ninh bế lên.
Hắn có nhân ngư rồi!
Cứ kệ việc hoang dại đi…..Hắn không cần biết….Đây chính là tiểu nhân ngư đầu tiên chủ động đối tốt với hắn trong suốt 28 năm nhân sinh đi tìm nhân ngư của riêng hắn!
Lệ Cảnh Phong cho rằng cả đời này của hắn đều sẽ không được bất kỳ một nhân ngư nào ưu ái, không một nhân ngư nào đối với hắn lộ ra hảo cảm, nguyện ý vì hắn mà trị liệu.