Văn án Thẩm Ninh xuyên thành một nhân ngư đang bị nhốt trong l*иg sắt, đặt trong phòng đâu giá. Thâm Ninh dụi dụi mắt, tình huống này là như thế nào?! Khi bị đưa vào khách sạn, Thẩm Ninh nhân cơ hội l …
Văn án
Thẩm Ninh xuyên thành một nhân ngư đang bị nhốt trong l*иg sắt, đặt trong phòng đâu giá.
Thâm Ninh dụi dụi mắt, tình huống này là như thế nào?!
Khi bị đưa vào khách sạn, Thẩm Ninh nhân cơ hội lẻn trốn đi, dựa vào hơi thở mà đi tới phòng bên cạnh.
Cách vách có một người đàn ông mặc quân trang, đồng tử màu đỏ tươi nhưng lại lạnh lẽo đến cực điểm, khí thế nặng nề.
…….Đẹp nha.
Thẩm Ninh là một con tra cá, qua đêm xong liền chạy, bản thân chạy tới vùng nước dơ loạn.
Nơi này nước tạp, cũng không nhiều cá, Thẩm Ninh nhìn lại sức ăn càng ngày càng lớn của bản thân, quyết định đi tìm khúc băng nọ, vẫn nên để hắn phụ trách đi, tui nuôi không nổi nữa.
*
Nguyên soái đế quốc Lệ Cảnh Phong từ trên phi thuyền chiến thắng trở về, bị một tiểu đáng thương nơm nớp lo sợ cản lại.
“Ừm….Anh có nguyện ý để tôi làm tiểu nhân ngư cho anh không?” Thiếu niên có lẽ sợ hắn cự tuyệt nên đã đem một miếng vảy sáng lấp lánh đưa cho hắn, “Tôi rất dễ nuôi!”
Lệ Cảnh Phong dừng lại.
Hắn cảm nhận được dấu vết tinh thần lực của hắn trên người thiếu niên.
Thiếu niên vẫn đang nỗ lực đẩy mạnh tiêu thụ bản thân: “Chỉ cần một cái hồ nhỏ là được!”
Tầm mắt Lệ Cảnh Phong chậm rãi lướt qua bụng thiếu niên, đôi mắt như giếng cổ không chút gợn sóng lại lộ ra chút dao động.
Thẩm Ninh cho rằng hắn vẫn không muốn, môi nhấp nhấp một cái, mắt cơ hồ sắp rớt ra trân châu quý giá: “Một cái bồn tắm….cũng được!”
Lệ Cảnh Phong một tay bóp chặt eo thiếu niên, một tay đem tiểu đáng thương của hắn ôm vào ngực: “Có thể.”
Hắn đè thấp thanh âm: “Tiền đề là……cái vòng tay này, cậu phải đeo nó.”
*
Quân nhân đế quốc vốn dĩ phải sử dụng tinh thần lực nhiều nên thường sẽ hay cáu kỉnh, táo bạo, cuối cùng dẫn tới tử vong.
Mà tiếng ca của nhân ngư lại có thể chữa khỏi bệnh ấy.
Nguyên soái đế quốc hung hiểm tàn nhẫn, thủ đoạn huyết tinh, lãnh tâm lãnh tính, tinh thần lực mạnh mẽ của hắn sẽ công kích các tiểu nhân ngư, cho nên không có nhân ngư nào nguyện ý trấn an tinh thần lực cho hắn, vì hắn mà ca xướng.
Mọi người đều cho rằng tiểu nhân ngư đi theo nguyên soái sẽ thật thê thảm.
Kết quả, có người ngẫu nhiên dạo phố đã gặp được bọn họ.
Thẩm Ninh hướng hai tay về phía Lệ Cảnh Phong: “Ôm.”
Lệ Cảnh Phong một tay đem bé nhân ngư của hắn bế lên.
Bé nhân ngư ôm cổ hắn làm nũng, vênh mặt hất hàm sai khiến: “Dỗ em.”
Nguyên soái ôn nhu như nước, vuốt ve tóc tiểu nhân ngư: “Được.”
Thẩm Ninh lại chỉ vào kệ hàng: “Em muốn mua cái này.”
“Lập tức sẽ xuất hóa đơn.”
Thấy quán ven đường đang bày bán đồ ăn: “Em muốn ăn BBQ.”
“Bên ngoài không sạch sẽ, về nhà làm cho em ăn.”
“Hiện tại muốn ăn!”
“Lập tức.”
Về sau, có người nhìn thấy ở trên đỉnh cao của thảo nguyên, tiểu nhân ngư đến từ bắc cực ấy đang ôm nguyên soái của cậu, vì hắn mà ca hát.
Em đón biển rộng, xuyên qua sao trời cùng thời gian, chỉ vì muốn cùng anh tương ngộ.
Tag: Yêu sâu sắc, Xuyên qua thời không, Ngọt văn, Sáng văn.
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Thẩm Ninh, Lệ Cảnh Phong ┃ vai phụ: ┃ cái khác:
Một câu tóm tắt: Nguyên soái dưỡng một bé cá đáng iu.
Lập ý: Vĩnh viễn đấu tranh vì vận mệnh, vĩnh viễn không chịu thua.
Hay