Chương 20
Đến tối…
Nó nhận được tin nhắn từ Viên Viên: “ Hi, ra ngoài chơi đi! Cái quán sữa chua mít nhà bác Thắm ấy! Tụi này đang đợi đó nhé?”
Nó nhắn lại 1 chữ ok, khoác cái áo ngoài vào người rồi nó ra khỏi nhà.
Nó vừa đi, vừa đếm cây ven đường, nó đếm cả những cái cây bé nữa, tại quán nhà Bác Thắm còn xa, nó lại thích đi bộ nữa…
Đúng đến cái cây thứ 20…
Nến bỗng bật sáng…
Nó ngỡ ngàng… Vậy là sao???
Quả thật, những ngọn nến này rất đẹp, rất lung linh, khiến nó không muốn đi vào chúng mà nó đi vào giữa nhưng cây nên ấy… CHúng tạo thành 1 con đường nhỏ trên vỉa hè… Nó cứ thế đi theo mãi…
Đột nhiên, pháo hoa bắn tung lên bầu trời… Nó ngước nhìn, thật là đẹp! nó tạo thành hình trái tim đủ các màu sặc sỡ, đẹp quá, nó thích quá, không biết ai làm nhỉ? Nhỡ một anh chàng nào đó làm tặng cho một cô gái nào đó, rồi nó vô duyên vô cớ bước vào và chứng khiến hết điều bất ngờ này, hẳn là anh chàng đó sẽ kêu lên mà nổi điên với nó mất, nó bật cười…
Những bông pháo hoa nở rộ trên bầu trời, thật thích…
-
Thích chứ???
Có một giọng nói rất đỗi quen thuộc với nó, nó quay người nhìn về phía phát ra tiếng nói…
Nó ngỡ ngàng… Chính là hắn…
Hắn đã làm tất cả điều này sao????
Nhìn hắn xem! Hắn đẹp rạng rỡ như mặt trời trong đêm với chiếc áo màu xanh da trời cổ rộng, lộ rõ phần ngực hoành tráng của hắn ( tác giả: cô có phải “dê” quá không? Sao lại để ý body của người ta? Sao không để ý những thứ mà người ta cất công làm cho cô vì thích cô??? Nó: Hứ! kệ tui.=.=) Chiếc quần bó sát, cái chân của hắn thì thẳng như con gái
Nó há hốc mồm:
-
Cậu…sao lại ở đây?
-
Tại sao tôi lại không ở đây? Trong khi tất cả điều này đều là do tôi làm cho cô?
-
Cho tôi? Cậu có phí tiền không? Những ngọn nến này cậu phải gắn chúng xuống đất à? Phải chổng mông để gắn nó phải không? Thật khổ thân cậu quá! Nên dọn chúng đi, chúng sẽ làm bẩn đường ở đây!
Hắn ôm 1 bó hoa, tiến lại gần nó, lập tức ánh điện bên đường, chỗ nó với hắn đứng liền sáng lên, pháo hoa trên trời càng bắn to hơn, lòng nó thấy rạo rực quá! Hắn cười nhếch miệng:
-
Chỗ này là của tôi! Tôi là thiếu gia giàu có, cần gì phải chổng mông để gắn những cái nến này?
Nó nhăn mặt:
-
Cậu lại định tỏ tình với tôi phải không? Muốn tôi cưới cậu á? Đừng có mơ giữa ban ngày!
-
Bây giờ là đang đêm!
-
Ừ thì đêm… Cậu dọn chúng đi, tôi không thay đổi quyết định của mình đâu, tôi còn phải đi gặp Viên với Mẫn, chúng nó đang đợi tôi ở quán nhà bác Thắm! Còn bó hoa trên tay cậu, tôi không lấy đâu!
Hắn lại cười:
-
Cái gì chứ? Bó hoa này đâu cho cô? Tôi cầm theo để điểm thêm vẻ đẹp trai của tôi thôi!
-
Đồ kiêu.