Chương 19: Mang thai

Lời “giải thích” vang lên vừa lạnh lùng lại mang theo uy hϊếp nhưng Bùi Lạc không còn sợ hãi nữa.

Cô ngừng la hét, chỉ nhìn gắt gao chằm chằm Bùi Hoài mà không chịu hé răng nói một lời.

Với tình hình hiện tại, cô chỉ có thể nhận thua và giải thích rõ mọi chuyện.

Tay chân của cô đều bị trói chặt, thậm chí còn không có cơ hội phản kháng lại Bùi Hoài.

Bùi Hoài vẫn không hề rời mắt đi, anh cảm thấy cổ họng mình nghẹn lại khi nhìn thấy sữa tràn ra từ ngực cô.

Anh thậm chí còn nuốt khan trước mặt Bùi Lạc.

Đầṳ ѵú của cô vẫn tràn đầy sữa, hết giọt này đến giọt khác, chảy dọc theo bầu ngực căng tròn chảy xuống dưới bụng.

Giống như một dòng suối nhỏ róc rách, uốn lượn theo theo địa hình cao thấp, một số lăn vào rốn cô, một số lăn dọc theo ngực chảy xuống ga trải giường.

Cô gái trước mặt anh vẫn im lặng, trông bộ dáng như muốn chiến đấu đến chết với anh.

"Nói chuyện."

Cuối cùng, Bùi Hoài vẫn là người mở lời trước.

Giọng anh trầm thấp, có chút khàn khàn nhưng lại có chút tức giận hơn trước.

Nếu hỏi ai đó một người phụ nữ bình thường khi nào sẽ có phản ứng tiết sữa, ai có hiểu biết chắc chắn sẽ nói rằng tình trạng này chỉ xảy ra ở phụ nữ mang thai.

Bùi Hoài không nghĩ ra được lý do thứ hai để giải thích tình huống này.

Anh vô thức đưa tay ra đặt lên bụng Bùi Lạc, không thể tin được rằng nơi này lại chứa một đứa bé.

Là ai?

Có phải nam nhân đã xoa đầu cô ngày hôm đó?

Hay là trong hai năm xa cách, cô đã lén lút ăn trái cấm, cuối cùng trở thành một nữ sinh hoang đàng?

Tâm trí Bùi Hoài đột nhiên trở nên hỗn loạn đến mức anh thậm chí còn có cảm giác muốn lấy đứa nhỏ trong bụng ra.

Càng nghĩ, anh càng khó kiểm soát được những suy nghĩ xáo trộn của mình nên lực đạo của cánh tay đang đặt trên bụng cô bỗng tăng lên đột ngột.

"Đau……"

Bùi Lạc đau đớn, cảm thấy lục phủ ngũ tạng trong bụng sắp bị bóp nát.

Giọng nói của cô cuối cùng cũng khiến Bùi Hoài thanh tỉnh.

Bùi Hoài nhìn hồi lâu, lại nói: "Là của ai?"

Rõ ràng là anh đã hoàn toàn hiểu sai, giống như suy nghĩ lo lắng của Bùi Lạc.

Sự việc bại lộ, Bùi Lạc không thể che giấu, khịt khịt cái mũi, chột dạ mở miệng.

"Nếu em nói em không có thai, ngủ một giấc tỉnh dậy liền biến thành như vậy thì anh có tin không?"

Sẽ không.

Trong đầu Bùi Hoài đã có đáp án rõ ràng, nhưng trong lòng vẫn có một tia dao động.

“Đến bệnh viện với anh.”

Bây giờ anh chỉ tin vào khoa học.

Tốt nhất nên cho anh biết tên cẩu nam nhân đó là ai, trong đầu anh bây giờ đã bắt đầu suy nghĩ kế hoạch trả thù, dù có chết anh cũng sẽ đưa hắn xuống địa ngục.

Trước giờ Bùi Hoài luôn luôn lý trí trong mọi việc chưa bao giờ nghĩ rằng có ngày mình sẽ gặp phải chuyện phải dùng bạo lực để giải quyết vấn đề.

"Không..." Bùi Lạc khịt mũi, cuống quýt lắc đầu.

Trước khi Bùi Hoài lại mất kiểm soát, cô rất nhanh nói ra câu tiếp theo.

“Em cứ rỉ sữa như vây, ra sẽ bị người khác nhìn thấy, em không muốn ra ngoài…”

Cô nhìn xuống ngực mình, cô vừa mới thay quần áo nhưng giờ đều đã bị ướt sũng như vậy, cô sợ rằng trước khi kịp đến bệnh viện thì bí mật của mình sẽ bị cả phố phát hiện mất.

Tin lạ là một cô gái trẻ 17 tuổi thực sự có thể tiết ra sữa mẹ.

Bùi Lạc thực không dám mạo hiểm.