Ngực tiết sữa không phải là chuyện tốt, Bùi Lạc thực cảm thấy có chút xấu hổ.
Cô không thể không thừa nhận rằng nếu không có quần áo che chắn, hình dáng tuyệt đẹp của nam nhân trước mặt với bờ vai rộng, vòng eo hẹp, cùng những đường cơ bắp đẹp đẽ hiện rõ, thể hiện sức mạnh dũng mãnh của anh.
Bùi Hoài cụp mắt xuống nhìn Bùi Lạc, nhưng Bùi Lạc không dám nhìn anh.
Bùi Lạc cúi đầu như vậy có thể nhìn thấy thứ gì cơ chứ?
Tất cả những gì cô có thể nhìn thấy là khối u phình ra quanh eo anh trai mình, thoạt nhìn trông có vẻ rất nặng nề.
Bùi Lạc không phải là một đứa trẻ ba tuổi nên đương nhiên hiểu thứ đang phồng lên là gì.
Mặt cô đỏ bừng, không khỏi siết chặt hai tay đang che ngực.
Sức đạo lớn hơn khiến ngực lớn lại càng đau nhức, Bùi Lạc nhịn không được mà phát ra một tiếng "ưm" nhè nhẹ.
Cô vừa nãy mới khóc, thanh âm mang theo chút giọng mũi, âm cuối hơi cao lên, truyền vào tai Bùi Hoài giống như một tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ.
Ngoài ra còn có một chút hương vị quyến rũ.
Bùi Hoài cảm thấy vật phía dưới háng cứng đến mức sắp nổ tung, anh chỉ đành nghiến răng nghiến lợi, dùng tay còn lại đem cơ thể Bùi Lạc xoay đi.
Không phải là anh không nhìn thấy đôi tay đang che ngực và đôi mắt hơi phiếm hồng của cô.
Nhưng bây giờ, chẳng phải anh cũng gặp khó khi tự thân bảo toàn chính mình hay sao?
“Trở về phòng đợi anh.”
Không đợi Bùi Lạc trả lời, anh đã đẩy cô trở lại phòng cô.
Thái độ thật lạnh lùng.
Lúc này Bùi Lạc mới nhớ ra bọn họ dường như đang trong thời kỳ chiến tranh lạnh, cô không khỏi tránh được có chút ủy khuất trong lòng.
Cỗ kích động khiến núʍ ѵú trên ngực cô lại tràn ra sữa, lòng bàn tay đang bảo vệ địa phương đó lại càng ẩm ướt hơn.
Cô khịt mũi, nhìn dòng sữa nhạt màu trong lòng bàn tay mình, cảm giác như cả thế giới đã bỏ rơi cô.
Người tồi tệ nhất trên thế giới này chính là Bùi Hoài.
——
Bùi Lạc thay một bộ quần áo khác.
Cô không biết khi nào Bùi Hoài sẽ tới, cô ngồi ở mép giường chờ đợi, trong lòng không khỏi bất an.
Làm thế nào để giải thích chuyện đó?
Giải thích rằng người chưa từng có quan hệ tìиɧ ɖu͙© mà lại giống như phụ nữ có thai, ngực tràn sữa hay sao?
Tâm tình dần dần trấn tĩnh lại, Bùi Lạc phát hiện mình căn bản không thể nói được gì.
Lúc đó Bùi Hoài sẽ nghĩ gì về cô đây?
Anh khẳng định sẽ xem cô như một dị nhân, đối xử với cô như một cô em gái kỳ quái…
Nghĩ đến Bùi Hoài có thể vì bộ ngực chảy sữa của mình mà sinh ra chán ghét, Bùi Lạc chợt cảm thấy trong lòng đau xót.
Cô không muốn bị anh chán ghét.
Càng nghĩ, Bùi Lạc càng cảm thấy không thể nói cho Bùi Hoài, cô nằm trên giường, cố gắng không chạm vào ngực để không khiến chiếc áσ ɭóŧ vừa mặc lại bị ướt.
Bên kia, Bùi Hoài vội vã đi vào bên trong phòng tắm, dùng nước lạnh xối khắp toàn thân, cố gắng hết sức đè nén ham muốn của mình.
Anh thay một bộ quần áo thể thao rộng rãi, sạch sẽ.
Dươиɠ ѵậŧ nửa cứng được che đậy hoàn toàn, chỉ lủng lẳng giữa háng khi đi lại.
Bùi Hoài không trực tiếp đẩy cửa đi vào mà gõ cửa trước.
Từ khi Bùi Lạc học lớp ba, bố mẹ anh đã nói với anh nam nữ có rất nhiều điểm khác biệt, dù là em gái cũng nên giữ khoảng cách.
Ngoại trừ cái đêm mất kiểm soát đó, anh chưa bao giờ vượt quá giới hạn.
Nghĩ đến việc ở chung với Bùi Lạc những ngày này, Bùi Hoài đẩy đẩy mắt kính trước mặt, giấu đi đôi mắt đen sâu thẳm sau tròng kính.
Cũng giống như tâm tư xấu xa của anh, nếu bước ra khỏi phòng thì chỉ có thể giấu đi.
Đợi ước chừng bảy tám giây, Bùi Lạc chậm rãi mở cửa.
Cô chỉ mở ra một khe nhỏ, lộ ra cái đầu nhỏ nhìn Bùi Hoài bên ngoài.
"Có chuyện gì vậy?"
Cô bắt chước thái độ hôm nay của anh, hiển nhiên, sự bốc đồng vừa rồi đã qua đi, cô trở thành một Bùi Lạc khi chạm vào lại phát nổ.
"Tại sao lại khóc?"
Bùi Hoài cũng không vội đi vào, ánh mắt như chim ưng dán chặt vào mặt cô.