- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Tiểu Miêu Tân Nương Của Sư Tử Lạnh Lùng
- Chương 57: Bới móc
Tiểu Miêu Tân Nương Của Sư Tử Lạnh Lùng
Chương 57: Bới móc
“Đứng lại! Cô muốn đi đâu?” Thẩm Dương lớn tiếng hỏi người phụ nữ đang có ý định rời đi kia.
“Tôi đi dâu không cần phải báo cáo với anh sao.” Amaris cao ngạo ngước mặt lên, lấy tay vuốt lại đám quần áo đã bị nhàu nhĩ, ngay cả liếc cũng chẳng muốn liếc hắn lấy một cái.
“Cũng phải thôi, dù sao tôi cũng hết giá trị lợi dụng rồi đúng không? Cho nên cô muốn đá tôi đi để đi tìm hắn?” Người đàn bà này, lợi dụng hắn xong rồi muốn phủi mông bỏ đi, hắn dễ dàng buông tha vậy sao, dù gì bọn họ cũng từng là người yêu mà.
“Thực sự tôi không biết anh đang nghĩ cái gì, nhưng chuyện giữa chúng ta là đã là quá khứ không thể tiếp tục, hành động của anh gần đây thật quái dị, tôi không biết anh muốn làm gì, nhưng anh cũng đừng có mở tưởng, người tôi thích là Ngôn, anh đừng có phá hỏng mọi chuyện, còn những chuyện khác tôi mặc kệ.”
“Chậc chậc, thật là phấn khích, nói tiếp đi, còn gì nữa không? Tôi đυ.ng đến hắn ta, cô sẽ làm gì tôi? Gϊếŧ tôi ư? Tôi thật sự muốn xem đấy.” Hắn cười rộ lên, thật thú vị, người đàn bà này vừa mới xuống khỏi giường của hắn, bây giờ lại nghĩ đến người đàn ông khác, lại còn uy hϊếp hắn nữa chứ! Mà tên kia lại là người hắn hận nhất.
“Tôi biết rõ sự uy hϊếp của tôi với anh chỉ là trò trẻ con, nhưng anh hãy tin tôi, nếu anh thực sự làm chuyện gì với anh ấy, tôi sẽ không khách sáo với anh. Tôi tin là những hành động của anh gần đây giới truyền thông rất muốn biết.” Đừng tưởng rằng cô không biết hắn đang làm cái gì, chuyện khách sạn, chuyện trên tạp chí đều là do hắn bày ra chỉ vì muốn người nào đó thấy. Nhưng mà chỉ cần không ảnh hưởng tới cô là được.
Bước một bước dài đến trước mặt cô, lấy tay nắm chặt cằm của cô, bất chấp sự giãy dũa mà hung hăng hôn môi cô nói: “Người phụ nữ này, em quả nhiên là rất thông minh, làm sao bây giờ, tôi không nghĩ là sẽ buông em ra.” Hắn lại khẽ cười, giả vờ buồn rầu nói tiếp: “Có lẽ em nên suy nghĩ lại một chút, hay là ở lại bên cạnh tôi, chúng ta cùng là một loại người, em cũng không mất mát gì.”
“A!” Vì bị đau mà hắn kêu nhẹ, liếʍ vết máu trên môi hung hăng nhìn người đàn bà không biết tốt xấu trước mặt mình. Hắn cũng muốn chấm dứt trước khi bị cô đùa giỡn, có ý tốt muốn để cô ở lại bên cạnh hắn, cô lại không muốn, chỉ muốn đi tìm tên đàn ông khốn kiếp đã có gia đình kia. Hừ! Thẩm Hạo Ngôn có gì tốt, hắn bây giờ rất đắc ý, cứ chờ xem hắn sẽ làm cho tên đó ngã xuống vực như thế nào.
“Chúng ta vui thì hợp tác, buồn thì giải tán, anh không cần phải cố ý bới móc, tôi sẽ không thay đổi ý định, có chết cũng không.” Cô tức giận nói, thật là bực mình, cô chẳng qua chỉ là muốn lợi dụng hắn. Bây giờ người cũng đã tới mà cô còn chưa thấy đâu đã phải đối phó với hắn, vậy làm sao có thể. Nếu không rời đi, cô nhất định nhìn thấy mặt hắn sẽ phải bỏ chạy mất. Cô chỉ muốn đi nói với cô ta rằng cô vẫn còn yêu Ngôn, để cho bọn họ có thể ở chung một chỗ. Cô sẽ vì anh bỏ qua, bỏ qua mọi chuyện, bỏ qua việc cô ta sinh con, chỉ cần anh ở lại bên cô. Nhưng mà cô đã trở về lâu như vậy mà bọn họ cũng chưa từng gặp mặt.
“Bới móc? Không, em sai rồi, tôi chỉ là đang giúp em thôi, bé yêu!” Đúng vậy, chỉ cần chờ Thẩm Hạo Ngôn trắng tay, khi trở thành kẻ nghèo hèn em có thể chọn hắn sao người đàn bà này.
“Anh như vậy không phải là đang bới móc sao? Mấy ngày nay anh làm cho tôi khốn đốn. Tôi sẽ ngồi chờ anh sắp xếp mọi chuyện như một con búp bê sao? Anh sai rồi, mười phần sai rồi, tôi sẽ không như thế!” Tiếng của Amaris nghe có vẻ kích động không ít, nếu không phải vì hắn ngăn cản cô thì bây giờ cô và Hạo Ngôn đã ở cùng một chỗ.
“Tin tưởng tôi, em sẽ phải cảm kích tôi, chúng ta chờ xem, nhưng bây giờ, bảo bối, tôi còn muốn em—“ Lời nói mập mờ bên tai cô, mê hoặc cô, trong nháy mắt hắn xoay người ôm cô trở lại.
Đến lúc đi đến giường lớn, cô đột nhiên vùng vẫy đứng dậy, thoát ra khỏi vòng tay hắn, thở dồn dập nói: “Không được, bây giờ tôi phải đi tìm cô ta!” Tìm người phụ nữ kia khiến cô ta biết điều mà rời đi, giải phóng cho Hạo Ngôn, ly hôn, cho dù không ly hôn được cũng không thể ngăn cản bọn họ. Nhưng bây giờ tốt nhất cô vẫn nên chuẩn bị tâm lý.
“Tìm hắn? Chờ chút nữa tôi thả em đi, bây giờ chúng ta phải làm tạm biệt nhau, coi như là kỷ niệm chia tay, hoặc cũng có thể nói là thù lao em trả tôi” Đưa tay ra, hắn kéo cô vào trong lòng.
“Không cần phải thế, bây giờ tôi phải đi!” Cô đưa tay ngăn hắn lại, nhất định không muốn theo hắn.
“Tin tôi đi, tôi sẽ giúp em!” Xoay người một cách lưu loát, hắn đem cô đặt dưới thân, không để cho cô cự tuyệt. Tìm hắn ta ư? Ít nhất phải chờ hắn thỏa mãn rồi hãy nói!
Người phụ nữ bị đè dưới thân lúc này vẫn còn đang suy nghĩ làm cách nào để cho người đàn bà kia rời khỏi Thẩm Hạo Ngôn! Đặc biệt gần đây cô nghe không ít tin tức nói người phụ nữ kia có chút không bình thường, hình như có liên quan đến việc mang thai, trở thành người vợ đúng nghĩa của Hạo Ngôn. Nếu cô ta có thai thì thật phiền phức, cho nên cô phải chủ động ra tay, đòi lại Ngôn của cô!
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Tiểu Miêu Tân Nương Của Sư Tử Lạnh Lùng
- Chương 57: Bới móc