Chương 18-1: Cưỡиɠ ɠiαи play

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

18. Cưỡиɠ ɠiαи play (ở hẻm nhỏ bị che mắt thao triều phun)

Hiện tại ban ngày Cố Vũ Bác đi trường học, Tiêu Hàm đi làm. Tan tầm thông thường bọn họ sẽ ra ngoài chơi, về nhà lại làm một ít “Trò chơi” mắc cỡ. Ngày tháng cũng qua đến thoải mái tự tại, Cố Vũ Bác nấu cơm ngon, Tiêu Hàm thực mau bị dưỡng béo một vòng, bất quá y đều béo ở vυ" cùng trên mông. Cố Vũ Bác đối thân thể y càng thêm yêu thích không buông tay.

Hôm nay là cuối tuần, buổi tối nhàm chán, Cố Vũ Bác đề nghị đi quán bar chơi, Tiêu Hàm vui vẻ đồng ý.

Cố Vũ Bác lái xe, chỉ là xuống xe về tới cửa quán bar, sắc mặt Tiêu Hàm không quá đẹp, bước chân cũng có chút chần chờ.

Cố Vũ Bác tự nhiên nhìn ra được, hắn quan tâm hỏi: “Thế nào? Không thoải mái?”

Tiêu Hàm lắc đầu, tự hỏi một lát sau đối Cố Vũ Bác nói: “Em hiện tại cũng không giấu anh, quán bar này chính là lúc trước em làm công.”

Vừa mới bắt đầu Cố Vũ Bác còn không có hiểu được, theo sau nhớ tới chính mình cùng Tiêu Hàm lần đầu tiên làʍ t̠ìиɦ y nói qua là ở quán bar bị Cố Hữu cưỡиɠ ɠiαи, hắn vỗ đầu, thầm mắng mình sơ ý.

Nhưng thật ra Tiêu Hàm, vừa mới bắt đầu trong lòng có điểm không thoải mái, nhưng nhìn đến Cố Vũ Bác ảo não thần sắc, trong lòng tức khắc ấm áp, y cầm tay hắn: “Không có quan hệ, kỳ thật không có gì, nói nữa,”

Y giảo hoạt hướng hắn chớp chớp mắt, “Này không phải có anh ở đâu? Sẽ không lại phát sinh loại chuyện này.”

Tiêu Hàm nói làm Cố Vũ Bác trong lòng lại đau lại mềm, hắn dùng sức ôm y, “Ân, đều đi qua, hiện tại em có anh.”

Quán bar tiếng người ồn ào vô cùng náo nhiệt, tuy rằng Tiêu Hàm trước kia ở quán bar, nhưng chỉ là người phục vụ, lần này là tới chơi, còn tính thể nghiệm mới mẻ. Hai người đều không tính toán đi khiêu vũ, Cố Vũ Bác hướng y nói đi vệ sinh, Tiêu Hàm ngồi ở quầy bar gọi một ly rượu trái cây độ không cao chậm rãi uống.

Tiêu Hàm hiện tại bị Cố Vũ Bác dưỡng làn da lại trắng lại nộn, hơn nữa mặt nhỏ thanh thuần tại bầu không khí loại hỗn loạn càng sẽ kích khởi thú tính nam nhân. Cố Vũ Bác mới vừa đi không bao lâu, liền có nam nhân tiến lên đáp lời, Tiêu Hàm không thèm để ý, nam nhân uể oải đi rồi.

Nhưng xem y bên người không ai, các nam nhân chịu không nổi dụ hoặc một kẻ lại một kẻ tới đến gần, thậm chí còn có người hỏi y có phải vị thành niên hay không.

Cố Vũ Bác vẫn luôn không ra, Tiêu Hàm không nề như vậy mà phiền. Y hiện tại bị Cố Vũ Bác nuông chiều, không bao giờ nhát gan như trước. Y nghiêm mặt, nói cho những nam nhân y có bạn trai, liền đi tìm Cố Vũ Bác.

Y ở trong phòng vệ sinh tìm từng gian, nhưng nơi nơi đều không tìm được Cố Vũ Bác, y hỏi nhân viên quán bar, có người nói thấy hắn từ cửa sau đi ra ngoài.

Tiêu Hàm đối hẻm sau nhiều ít có điểm bóng ma tâm lý, nhưng sợ hãi lại có nam nhân quấn lên tới, vì thế cắn răng một cái đi sau hẻm.

Sau hẻm còn như trước kia y làm công vừa hẹp vừa nhỏ, tối om thấy không rõ lắm. Tiêu Hàm nhỏ giọng kêu vài tiếng tên Cố Vũ Bác, không người trả lời, nghĩ hắn hẳn là không ở nơi này, Tiêu Hàm xoay người chuẩn bị trở về.

Đúng lúc này, một lực đạo mạnh mẽ bắt được y, bàn tay to bưng kín miệng y.

Tiêu Hàm trong lòng cả kinh, nghĩ vừa rồi đối y có kẻ sắc tâm, liều mạng giãy giụa lên, người nọ đương nhiên không buông, hắn để sát vào bên tai y, giọng thô thô:

“Tiểu mỹ nhân đừng giãy giụa, ngoan ngoãn làm ta hưởng thụ một chút đi.”

Nam nhân kia dùng một cái cà vạt hay cái gì đó che lại hai mắt y, một ngụm hôn lên môi, đại lưỡi vói vào miệng nhỏ quấy.

Hắn hôn kỹ cao siêu, lưỡi thô ráp liếʍ hàm trên Tiêu Hàm mẫn cảm, quấn đầu lưỡi y, nuốt nước bọt y phân bố ra. Tiêu Hàm bị hôn đến thở không nổi, chỉ bạc từ bên môi chảy xuống. Nam nhân buông ra, Tiêu Hàm từng ngụm hô hấp, chóp mũi ngửi được đều là hơi thở nam nhân mãnh liệt.

Tiêu Hàm nói không nên lời mình cảm thụ gì, là sợ hãi sao? Giống như không được đầy đủ, y cả người run rẩy, vυ" đều run lên, nam nhân hai ba cái cởϊ qυầи áo y.

“Không cần…… Không cần thoát quần áo tôi……”

Giọng Tiêu Hàm run rẩy, nghe lại kiều lại mềm. Y không cầu thì thôi, một cầu nam nhân càng thô lỗ lên, hắn đè y trên mặt đất lột đến trơn bóng, liếʍ hôn cổ y.

Cổ cũng là chỗ Tiêu Hàm mẫn cảm, nam nhân dùng đầu lưỡi tới tới lui lui liếʍ láp, nói không nên lời lửa nóng ngứa ngáy, cổ trắng nõn nổi lên một tầng da gà.

Tiêu Hàm bi ai phát hiện chính mình bị dạy dỗ một bị sờ liền chịu không nổi. Y không nghĩ cứ như vậy trầm luân, tay nhỏ chống đẩy nam nhân.

“Không cần, cầu anh không cần như vậy, tôi có thể cho anh tiền, anh buông tha tôi đi, tôi có bạn trai.”

“Có bạn trai?”

Nam nhân cười khẽ, “Tôi liền thích chơi người có chồng!”

Môi kẻ cưỡиɠ ɠiαи đi tới trước ngực y, đầu lưỡi nhẹ nhàng khıêυ khí©h nhũ đầu. Tiêu Hàm mẫn cảm nhảy lên một chút, núʍ ѵú đứng thẳng lên.

“Liếʍ vυ" một chút liền tao thành như vậy!”

Nam nhân da^ʍ cười, ngậm lấy đầṳ ѵú kiều diễm ướŧ áŧ, hút tấm tắc rung động.

“Vυ" vừa non vừa mềm, ăn ngon thật, hôm nay nhặt cái đại tiện nghi.”

Tiêu Hàm bị ăn núʍ ѵú, bị hút kɧoáı ©ảʍ liên tục, y cắn cắn môi, nhớ tới Cố Vũ Bác đối mình tốt như vậy tốt, không cam lòng vặn vẹo giãy giụa lên.

Nhưng y càng giãy giụa càng đem núʍ ѵú hướng trong miệng hắn đưa. Nam nhân cắn núʍ ѵú, dùng hàm răng kéo đến cao cao, lại đột nhiên buông ra. Đầṳ ѵú thích nhất loại yêu thương mang theo làm nhục này, càng ngứa tàn nhẫn. Tiêu Hàm giãy giụa liền biến thành dựng thẳng eo làm hắn ăn núʍ ѵú.

Nam nhân mở lớn miệng, quầng vυ" cũng cùng nhau hàm ở trong miệng, bàn tay to vuốt ve vυ", vừa ăn vừa hàm hồ nói: “Vυ" thật là cực phẩm, vừa non vừa mềm.”

Bàn tay to nắm cự nhũ, năm ngón tay hãm sâu ở nhũ thịt phì nị, tùy ý xoa lộng.

Hẻm nhỏ tối tăm, một mỹ nhân cự nhũ bị một tráng hán ấn ở trên người chơi vυ". Mỹ nhân bị bịt kín mắt, trên mặt tựa vui thích tựa cự tuyệt, khẽ mở môi anh đào, rêи ɾỉ:

“A ha…… Không cần, buông tôi ra đi…… Cầu anh……”

Tráng hán đáng khinh cười, ngón tay duỗi đến nửa người dưới Tiêu Hàm, ở nơi tư mật dùng ngón tay sờ. Tìm được âm hạch nho nhỏ, ngón tay dùng sức kẹp, một cổ dâʍ ŧᏂủy̠ từ hoa huyệt phun ra, âm mao đều bị làm ướt.

Nam nhân đem dâʍ ŧᏂủy̠ bôi lên mặt Tiêu Hàm, nụ cười dâʍ đãиɠ nói:

“Buông ra? Buông ra cưng chịu được sao? Xem cưng tao, còn không có đi vào đâu, chỉ là sờ sờ tao đế đều phun nước. ”

Tiêu Hàm lại thẹn lại tức, y đương nhiên biết hiện tại mình bao nhiêu dâʍ đãиɠ. Nam nhân lôi kéo tay nhỏ xuống phía dưới tìm kiếm. Đầu ngón tay Tiêu Hàm đυ.ng tới một đồ vật vừa nóng vừa cứng. Y đối loại đồ vật này quá quen thuộc, nhưng không muốn sờ nam nhân này, lại giãy giụa muốn rút tay bề. Nam nhân lại không thoái nhượng, cường thế nhét nó vào tay y.

Tiêu Hàm ngẩn ra.

Thật lớn…… Hảo thô……

Nam nhân khàn khàn cười, “Chưa sờ qua dươиɠ ѵậŧ lớn như vậy sao?”

Tiêu Hàm cắn môi dưới, nhẹ nhàng gật gật đầu.

Nam nhân ngược lại sửng sốt, hung hăng đánh vυ" y một chút, đánh đến vυ" dập dờn bồng bềnh, quả thực lắc hoa mắt.

“A ~ đừng ~ đừng đánh vυ"……”

Tiêu Hàm kêu lên, nhưng y phản ứng rõ ràng cùng vừa rồi không giống nhau, thanh âm lại tao lại ngọt, làm nam nhân vừa nghe đều ngứa.

“Tao kỹ nữ! Sờ dươиɠ ѵậŧ cưng liền ném hồn?!”

Nam nhân tức muốn hộc máu tách ra chân y, quả nhiên, hoa huyệt đã ướt ngượng ngùng. Tao đế dính dâʍ ŧᏂủy̠ cao cao lộ đầu, hai mảnh hoa môi đỏ tươi đầy đặn, vừa thấy chính là ngày thường bị liếʍ không ít.

Tiêu Hàm có thể cảm giác được ánh mắt cực nóng nhìn chằm chằm mình nơi đó. Tiểu huyệt càng thêm hư không, y liếʍ khóe môi, mị lãng kêu lên:

“Tráng nam đại ca không cần! Không cần nhìn hoa huyệt…… Không cần liếʍ huyệt em, tao bức là bạn trai……”

“Tao bức!”

Nam nhân tới gần tao huyệt, cái mũi ngửi thật sâu, nụ cười dâʍ đãиɠ nói: “Tao huyệt vị thật thuần……”

Nam nhân liền ở bên ngoài tao bức ngửi tới ngửi đi, thậm chí lột ra hai mảnh tao môi. Cái mũi cao thẳng như có như không đυ.ng vào tao huyệt, ngẫu nhiên còn nhợt nhạt cắm vào huyệt khẩu. Này nhưng khổ Tiêu Hàm, y vốn dĩ phát tao, hiện tại càng cảm thấy thịt bức ngứa không thôi. Huyệt khẩu mấp máy co rút muốn ngậm lấy đồ vật cắm vào, lại luôn bị nam nhân né tránh.