Hàn Dạ Minh vác gương mặt âm trầm tới tìm Cửu U Huyền . Nàng vẫn ở chỗ đó , ngẩng mặt lên nhìn mặt trăng đang sáng. Cảm nhận được có người tới , quay lại nhìn thì thấy sắc mặt Hàn Dạ Minh đang âm trầm nhìn nàng . Lúc chưa định hình lại thì cảnh vật trước mắt đột nhiên chuyển đổi . Nàng bị hắn kéo vào trong Vân Thiên, hơn nữa bản thân còn bị đè trên giường
Cửu U Huyền sắc mặt lập tức trở lên không tốt , đẩy hắn ra nhưng hắn giống như ngọn núi đứng vững hoàn toàn không nhúc nhích gì . Cửu U Huyền hít sâu một hơi bình tĩnh lại
"Ngươi lại phát điên cái gì ?"
"A Cửu , ngươi muốn lập hậu cung ba ngàn mỹ nam ?"
Hắn vừa nói , bàn tay vừa vuốt má nàng . Cảm giác lạnh lẽo từ tay Hàn Dạ Minh truyền đến , lại thêm đôi huyết đồng kia nhìn chằm chằm như muốn xuyên thấu nàng , khiến cho Cửu U Huyền lạnh hết sống lưng
Cửu U Huyền nghiêng mặt qua một bên muốn né tránh bàn tay lạnh lẽo kia cùng với ánh mắt kia . Nhưng hành động này trong mắt hắn lại chính là ngầm thừa nhận
Cảm giác tức giận truyền đền , hắn bóp cằm nàng , bắt buộc Cửu U Huyền nhìn thẳng hắn . Cửu U Huyền muốn nói gì đó nhưng đột nhiên miệng bị chặn lại
"Ưm !"
Hắn thô bạo , cắn xé môi nàng , nụ hôn không một chút dịu dàng mang theo ý vị trừng phạt cùng chiếm hữu . Cửu U Huyền bị hôn tới mức thở không nổi ,muốn đẩy hắn ra nhưng tay lại bị hắn trói lại trên đầu
Bàn tay hắn không yên phận , không chút nhẹ nhàng xé từng lớp y phục của nàng . Chẳng mấy chốc da thịt trắng nõn lộ diện trước mặt hắn . Ngón tay hắn vuốt ve trên da thịt mềm mại . Hắn cúi đầu cắn lên cái cổ nhỏ của nàng , sau đó di chuyển lui xuống , để lại những dấu hoan ái trên da thịt nàng
Tiếng nức nở truyền đến ,cơ thể của thiếu nữ mới lớn giống như một bông hoa đang nở , da thịt rất nhạy cảm , lại thêm mùi hương nhẹ trên cơ thể nàng giống như kí©h thí©ɧ con dã thú bên trong hắn
"Hức...đừng...Hàn Dạ Minh...dừng lại !"
Tại sao,hắn luôn làm vậy với nàng ? Nàng không biết hành động của hắn là gì nhưng mỗi lần như vậy nàng sợ , nàng không muốn !
"A Cửu !"
Giọng nói khàn khàn truyền đến tai Cửu U Huyền , trực giác nói cho nàng biết hắn càng như vậy đối với nàng càng nguy hiểm
"Hức hức , dừng lại !"
"Ngươi muốn lập hậu cung ba ngàn mỹ nam ?"
"Không... không có!"
Cái gì mà hậu cung ba ngàn mỹ nam ? Hắn rốt cuộc nghe thấy ở đâu , tên nào nói bậy vậy chứ ?
Bạch Phong Thần không biết chỉ vì một câu nói đùa bâng cua của hắn mà đã hại Cửu U Huyền
"Tốt nhất không có !"
Hành động của hắn vẫn không dừng lại , Cửu U Huyền muốn vùng vẫy thoát ra nhưng vô dụng , thậm trí hắn còn nắm chặt hơn lúc nãy
"Hàn Dạ Minh, ngươi dừng lại !"
"Gọi ta A Dạ !"
Nàng gọi hắn như vậy nghe quá xa lạ , hắn không thích !
"A...A Dạ !"
"Ân ,ta ở đây ! A Cửu, ngươi chỉ có thể là của ta , kẻ nào dám dòm ngó ngươi ta gϊếŧ kẻ đó !"
Lúc này hắn mới chịu dừng lại , đem tay nàng buông ra . Cổ tay nàng bị nắm tới mức in luôn một vệt đỏ . Toàn bộ cơ thể bại lộ trước mặt hắn , từng dấu hoan ái hiện rõ do hắn để lại , đôi mắt ngậm nước . Nàng như thế này chẳng khác nào đang dụ dỗ hắn
Nhịn xuống du͙© vọиɠ đang đốt cháy trong người , hắn cúi đầu lần nữa , nhưng lần này hắn hôn rất dịu dàng , không thô bạo như lúc này
Đừng dậy bỏ đi . Hắn xác thật rất muốn ngay bây giờ nhưng mà hắn vẫn muốn giữ lại cho đêm tân hôn . Hắn muốn để lại những gì tốt đẹp nhất dành cho nàng đến lúc đó
Hắn chạy ra ngoài , tắm nước lạnh , muốn dập tắt lửa đang cháy !