Chờ mãi không thấy ai đến, cô thử mở khóa cửa phòng, phát hiện cửa đã bị khóa từ bên ngoài. Không còn cách nào khác, cô đành đứng bên cửa sổ nhìn ra ngoài, mong bắt được manh mối gì đó.
Ngoại trừ việc nhìn thấy vài người làm vườn đến tưới cây, cô chẳng thấy điều gì khác lạ. Con đường trước cửa hoàn toàn vắng vẻ, như thể cách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài.
Chợt nảy ra ý tưởng, cô mở cửa sổ, hướng về phía những người làm vườn gọi to:
“Xin chào! Các anh có thể cho tôi biết, hôm nay Tiết Lộ Hạc có ở nhà không?”
Những người làm vườn ngẩng đầu nhìn cô, biểu cảm khó hiểu, thậm chí có chút hoang mang.
Họ không trả lời, vội thu dọn đồ đạc rồi nhanh chóng rời khỏi khu vườn.
Chỉ trong nháy mắt, khu vườn đã vắng bóng người. Lâm Mạt nuốt khan một cái, buồn bã đóng cửa sổ lại.
Chẳng lẽ trông mình đáng sợ đến nỗi khiến người ta chạy mất dép sao?
Dĩ nhiên cô biết chắc đây là lệnh của Tiết Lộ Hạc, nhưng vẫn không khỏi cảm thấy thất vọng, thậm chí có chút tự nghi ngờ bản thân.
Thiếu nữ xuân xanh lại bị ghét bỏ đến mức này, đúng là thê thảm mà!
Lâm Mạt vừa định rời khỏi cửa sổ thì bỗng nhìn thấy một chiếc xe sang chạy vào từ con đường bên ngoài, rồi dừng trước cổng lớn.
Chiếc xe này trông có vẻ quen mắt… Lâm Mạt còn chưa kịp nhìn rõ, đã thấy có người bước xuống, mở cửa ghế sau.
Từ trong xe bước ra một người phụ nữ ngoài dự đoán của cô.
Người ấy có dáng vẻ mảnh mai, uyển chuyển như thiếu nữ, mái tóc dài suôn mượt, khí chất vô cùng thanh tao, và gương mặt nghiêng thật tinh tế.
Từ góc độ của Lâm Mạt, ban đầu không thể nhìn rõ diện mạo của người phụ nữ đó, nhưng lúc cô ta bước xuống xe, vì nhìn lướt qua xung quanh nên trong khoảnh khắc đã lọt vào tầm mắt của cô.
Không ngờ lại là, Mộ Phi – nữ diễn viên mới nổi gần đây!
Chính là nữ chính trong nguyên tác, người được cả thế giới này cưng chiều, Mộ Phi!
Cũng là bạch nguyệt quang mà Tiết Lộ Hạc đã theo đuổi từ lâu.
Mộ Phi được quản gia hộ tống vào nhà, rồi biến mất khỏi tầm nhìn của Lâm Mạt. Không biết cô ta đến đây để làm gì.
Lâm Mạt vẫn dán mắt vào cửa sổ, người hơi run rẩy, nhưng vẫn chưa động đậy.
Cô cố nhớ lại cốt truyện trong nguyên tác, có đoạn nào nhắc đến việc Mộ Phi đến biệt thự của Tiết Lộ Hạc không?
Những chi tiết mà cô nhớ lại rất ít. Chỉ nhớ đến đoạn sau trong truyện, Tiết Lộ Hạc vì yêu mà không thể có được, gần như phát điên, cuối cùng đã bắt Mộ Phi nhốt lại. Tuy nhiên, chuyện này xảy ra sau khi nguyên bản Lâm Mạt đã chết hơn nửa năm.
Vậy bây giờ Mộ Phi đến nhà Tiết Lộ Hạc làm gì? Là được mời đến hay cô ta tự đến? Cả hai người họ đang làm gì trong đó?
Có một điều mà Lâm Mạt chắc chắn, dù họ có làm gì đi nữa thì tuyệt đối không phải là lên giường.
Bởi vì cô nhớ rõ rằng, trong nhãn dán của nguyên tác có ghi "tình yêu duy nhất", và lời văn đã viết "công và thụ đều chỉ có nhau, cả hai đều sạch sẽ", điều này trong thế giới tiểu thuyết có nghĩa là công và thụ chỉ là của nhau, và cả hai đều chỉ từng lên giường với đối phương.
Vì vậy, Lâm Mạt không lo lắng về chuyện có gì bất thường xảy ra.