Giới thiệu truyện: Công chúa tiểu bạch thỏ thiện lương bi thảm VS Sát thủ giang hồ điên cuồng bạch thiết hắc (*). (*) Bạch thiết hắc là từ chỉ người bề ngoài giả vờ đơn thuần đáng yêu, bên trong thì l …
Giới thiệu truyện:
Công chúa tiểu bạch thỏ thiện lương bi thảm VS Sát thủ giang hồ điên cuồng bạch thiết hắc (*).
(*) Bạch thiết hắc là từ chỉ người bề ngoài giả vờ đơn thuần đáng yêu, bên trong thì lòng dạ đen tối.
Trên đường về quê cũ, Lý An Nghiêu mềm lòng cứu một thiếu niên có đôi mắt cực kỳ xinh đẹp.
Hắn nói mình không cha không mẹ, uống nước suối mà lớn, là một đứa trẻ lang thang.
An Nghiêu tin, nàng chia hết hơn nửa số tài sản trên người cho hắn, hy vọng ngày sau hắn có thể có được một kết cục tốt.
Thật tình không biết, thiếu niên nhìn như vô hại trước mắt lại là sát thủ tiếng tăm lừng lẫy trên giang hồ, máu nhuộm hồng trúc.
Sau khi hai người ở chung một thời gian, Diệp Nhiễm phát giác mình thay đổi, cảm xúc thay đổi không thể khống chế, phiền não buồn bực, trong đầu toàn là hình ảnh của nhóc người câm, hắn không thể chấp nhận bản thân mình cứ thế này được, quyết định gϊếŧ nàng, song cuối cùng bởi vì không xuống tay được, lựa chọn rời khỏi nàng.
Ngày thứ hai chia tay hắn liền hối hận, trên đường trở về tìm nàng thuận tay giải quyết một đám sơn phỉ, lúc giương mắt nhìn thấy tiểu cô nương từ xa chạy tới, hắn phịch một tiếng ngã bệt xuống đất, hốc mắt đỏ bừng.
“Nếu không nhờ có thương đội đi qua cứu giúp, ta đã sớm mất mạng rồi, làm ta sợ muốn chết.” Thiếu niên đáng thương chít chít, một thân dơ bẩn, tựa hồ còn chưa từ trong hoảng sợ phục hồi tinh thần lại, hai tay đều đang run rẩy.
An Nghiêu đau lòng cực kỳ.
Nhưng mà... đồng bọn sát thủ trốn trên cây nhìn thấy hết thảy thì đều kinh hãi rớt cằm, đây có còn là Diệp Nhiễm gϊếŧ người không chớp mắt không vậy?
Về sau nữa, nhóc người câm đã có thể nói chuyện, đêm hôm đó, ánh nến chập chờn, trên giường, thiếu nữ sắc mặt ửng hồng, bất tỉnh nhân sự run rẩy, tiếng khóc nhỏ vụn trêu chọc cho thiếu niên vừa được thỏa mãn lại lần nữa tối mắt, giọng nói khàn khàn mê người, cực kỳ nhẫn nại nói: "Thêm lần nữa... Kêu lớn tiếng một chút."
(Bàn xem rốt cuộc tiểu bạch thỏ bị ác lang lòng dạ đen tối nuốt chửng như thế nào)
—
Nửa trước nam chính rất xấu, yêu mà không tự biết, chỉ muốn chiếm hữu.
Nữ chính là bé ngoan không rành lõi đời.
Tóm lại là một quyển sủng văn, yên tâm lọt hố.