Chương 13: Lông xù xù

Hắn có một mái tóc màu hạt dẻ , bởi vì màu tóc mà dưới ánh nắng chiếu rọi xuống, càng thêm có vẻ lông xù xù, mềm mại giống như lông mèo cọ trên da thịt, thật ngứa.

Hắn híp mắt nhìn cô, đôi mắt cong cong, môi độ cung vừa phải, cho dù không cười cũng có loại ảo giác như hắn đang cười tủm tỉm.

Biểu tình cùng tư thái của hắn lộ vẻ lười biếng cùng thích ý, đích xác như là một con mèo có được dòng máu cao quý trong người , làm người khác rất muốn duỗi tay ra để vuốt ve hắn, tâm sẽ mềm mại kỳ cục.

Cho dù làm hành vi đáng khinh như thế, hắn lại có thể thản nhiên đến làm người hoài nghi có phải hay không chính mình suy nghĩ nhiều.

Đương nhiên, nếu không phải ngón tay của đối phương đang thong thả từ tiểu huyệt của cô rút ra, mang ra một ít thủy dịch , Kỷ Ưu cũng cảm thấy giống như hắn sẽ không làm ra hành vi hạ lưu như thế.

Đúng, chính là hạ lưu!

Liền tính lớn lên như là soái ca chạy ra từ trong truyện tranh, dám đùa giỡn lão nương cũng là nên đánh!!

Kỷ Ưu nâng tay lên liền chuẩn bị một cái bàn tay tát vào mặt hắn, đối phương lại so với cô càng mau một bước cầm lấy bàn tay mảnh khảnh của cô, lực đạo của hắn lại đặc biệt lớn ngoài dự đoán, cô căn bản không thể động đậy.

Kỷ Ưu nhấc chân liền đá, rồi lại bị một cái tay khác của hắn dễ dàng cầm lấy mắt cá chân, cúi người dùng lực một cái, đem cô đè ở giường đơn nhỏ hẹp .

Đậu má!

Thân thủ trước kia cô luôn lấy làm tự hào mấy ngày nay lại luôn gặp những đả kích xưa nay chưa từng có, vì cái gì đã từng có thể đem mấy nam nhân đánh đến nằm sấp xuống , lưu loát dáng người lại trở nên như là khoa chân múa tay giống nhau bất lực mà ra đòn.

Kỷ Ưu trong lòng càng thêm bực bội.

“Buông ra.”

Ngay cả như vậy bị chế trụ, Kỷ Ưu cũng vẫn chưa kinh hoảng thất thố.

Hắn nhìn cô hơi hơi câu môi cười, nụ cười kia lại tà lại mị, ngón tay duỗi đến trước mặt cô, cho cô được chiêm ngưỡng mật dịch ở trên ngón tay hắn.

“Không thích sao? Tôi cho rằng cô rất thích đấy .""

Kỷ Ưu nhăn mày lại, cô biết, nếu sự tình nháo lớn, đối với cô sẽ không có chỗ tốt.

Không nên lộ ra, cũng đánh không lại đối phương, trước mắt cô chỉ có thể tự nhận đầu hàng trước hắn.

Liền nói ,tên gia hỏa này rốt cuộc là ai a?

Cô như thế nào chưa từng nghe nói qua trường học có nhân vật này. Theo lý thuyết, cô cũng không phải là người có kiến thức hạn hẹp đến như vậy.

Huống hồ, tướng mạo này của hắn căn bản không cần làm như vậy, ngoắc ngoắc ngón tay phỏng chừng liền có một đống nữ sinh bị hắn mê choáng, tưởng chơi cái gì đa dạng đều có thể.

“ Bạn gái của Thẩm Việt ?”

Bỗng nhiên hắn mở miệng, vô cùng đơn giản bốn chữ, lại lật đổ nguyên bản sở hữu ý niệm của Kỷ Ưu.

Kỷ Ưu trong lòng lộp bộp một cái .

Cho nên hắn không phải là tùy hứng nổi lên ý định quấy rối tìиɧ ɖu͙©, mà căn bản chính là có dự mưu, hướng về phía Thẩm Việt?

Liền ở trong lòng thời điểm Kỷ Ưu đang cân nhắc là lúc, có tiếng của người nói chuyện tới từ cửa, là bác sĩ cùng y tá đã trở lại.

Nếu mọi người đẩy cửa tiến vào, nhìn đến trai đơn gái chiếc hai cái học sinh ở phòng y tế, tình cảnh này, nghĩ như thế nào đều sẽ hiểu sai.

Hơn nữa, bọn họ đích xác cũng làm sự tình gây ám muội này.

Không đúng, là hắn gây rối với cô.

Kỷ Ưu trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái.

Cô tuy rằng không phải một nữ sinh ngoan ngoãn, thế nhưng cũng không nghĩ bị dính một bát nước bẩn này. Loại sự tình này, tóm lại dối với nữ hài tử càng có hại.

Bất quá vài giây do dự, hắn thế nhưng ôm lấy cô, đẩy ra cửa sổ, bế cả người cô nhảy ra.

Ngọa tào!!

Tuy rằng là tầng một, lúc nhảy ra tới thế nhưng lại không nói lời nào, cô thật sự rất muốn hỏi thăm tổ tông nhà hắn .

Thân thủ của đối phương đích xác không tầm thường, cho dù ôm cô, cũng là linh hoạt mà nhảy ra, vững vàng mà dừng ở trên cỏ, cuối cùng lại như là cố ý còn ngay tại chỗ nhảy thêm cái nữa.

Bên ngoài không có điều hòa, không có khí lạnh, sóng nhiệt đột kích, Kỷ Ưu bị nóng tới muốn đánh người.

Bất quá cô biết là đánh không lại hắn.

Cô đẩy ra hắn đứng dậy, ai ngờ cánh tay hắn lại chặt chẽ mà ôm lấy cô, căn bản không có buông tay ý tứ.

Trên đỉnh đầu là mặt trời nóng bức, dưới thân là nóng bỏng thảm cỏ,lại còn bị cái nam sinh như kẹo cao su giống nhau ôm lấy ném không ra, Kỷ Ưu lập tức phát cáu.

“Tôi nói cậu rốt cuộc là ai a, muốn làm gì?!”

Đối phương lại không trả lời vấn đề của cô, cong cong đôi mắt đầy ý cười nhìn nữ sinh trong lòng ngực , dò tay ra sờ sờ tóc cô, như là sờ thú cưng.

“Kiểu tóc này không tồi, so với trước kiai thuận mắt hơn nhiều.”

Kỷ Ưu: “……”

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~