Quyển tiểu thuyết dạo này cậu đang cày có tên “Sắc màu hoa anh thảo” là thể loại vườn trường, thanh xuân, rõ ràng mọi thứ đều đang rất ổn, nhưng càng về sau càng chệch hướng khiến độc giả không thể nào hiểu được.
Mở đầu chính cuộc gặp gỡ ngay ngày khai trường của hai nhân vật chính, cũng là kiểu vô tình đυ.ng phải nhau, bốn mắt nhìn nhau, sinh ra cảm giác rung động, từ từ phát triểnt ình cảm, sau đó sẽ là HE. Một motif khá quen thuộc, và mọi thứ vốn cũng nên như vậy, cho đến khi gần kết thì tác giả không biết nghĩ sao mà bẻ cong nữ chính, để cô yêu một đàn chị khối trên, lại còn kết hôn với nhau.
Còn nam chính thì sao, tác giả cứ thế bỏ con giữa chợ, kết thúc ở đoạn nam chính nhận được thiệp hồng của nữ chính. Xong. Một cái kết vừa lãng xẹt vừa nhảm nhí lại còn buồn cười…
Nhưng vấn đề không nằm ở đó mà nằm trên một nhân vật phụ tên Dật Tinh Vọng, cái tên này lại trùng khớp với tên của cậu, Tinh Vọng rất ít khi có người đặt, đã thế còn họ Dật, Dật Tinh Vọng trong truyện mệnh yểu, chết sớm vì căn bệnh tim, chủ yếu là do đau buồn quá thể, không chịu được mà chết.
Trong truyện không miêu tả rõ nhân vật này, chỉ viết qua loa mấy dòng, cậu nhóc này tính tình nhút nhát, học hành yếu kém, chủ yếu vì sức khỏe nên cứ học một lúc là ngủ một lúc, gương mặt thì không có miêu tả gì, nhưng được cái miêu tả rất kĩ quá trình cậu theo đuổi nam chính, việc này cũng là cột mốc trong quá trình thăng tiến tình cảm của hai người nam chính, nữ chính.
Quà cáp mỗi lần cậu tặng đều bị vứt đi hết cả, nhưng cậu vẫn kiên trì, đến cuối năm lớp 12, Dật Tinh Vọng đứng dưới sân trường, trực thăng bay lượn mang theo cái dải vải dài ghi chữ, một màn tỏ tình hoành tráng. Sau đó bị từ chối sinh ra đau lòng quá mà chết.
Đám bạn của cậu đọc tiểu thuyết để ý, liền gửi qua bảo cậu đọc, đọc xong thì váng hết cả đầu, sao trùng một cái tên mà lại hai số phận vậy chứ.
Dật Tinh Vọng đẩy lùi cảm giác chán ghét qua một bên, lăn lên giường ngẫm nghĩ:
Nếu tôi mà là cậu, tôi sẽ không thể người khác khinh rẻ mình!