Chương 16

Tống Kinh Thước được Du quý phi nuôi dưỡng bảo bọc thật sự kiều quý. Tới Phượng Linh Đài rồi còn bảo Yến Hòe ôm cậu xuống dưới, mọi người ở đây đều không nói gì cả, lại cúi đầu lặng lẽ cùng người bên cạnh hai mặt nhìn nhau.

Tống Kinh Thước lại là không một chút cảm thấy ngại nào mà duỗi tay để Yến Hòe ôm mình xuống ngựa, còn cầm mũi tên, cũng không liếc qua ánh mắt của những người khác, xuống ngựa liền đối với Hi Đế cười tủm tỉm mà hô một tiếng, “Phụ hoàng!”

Hi Đế cười nói: “Tử Thanh, vì sao trở về trễ như vậy?”

Tống Kinh Thước nói: “Phụ hoàng, nhi thần đi săn được thật nhiều con mồi, còn có cả hổ, Yến Hòe nhưng thật lợi hại, hắn dạy nhi thần bắn tên, quả thực bách phát bách trúng! Những lão hổ đó đều là hắn dạy nhi thần bắn trúng……”

Cậu lại nói tiếp không dứt, lòng tràn đầy vui mừng, Hi Đế cho Vũ Văn Cao một ánh mắt, ông ta lập tức liền lãnh chỉ đi kiểm kê con mồi Tống Kinh Thước mang về.

Số lượng được báo ra quả nhiên làm người chấn động, đều vượt qua cả số lượng thú Tống Dữ Hành săn được.

Tống Dữ Hành đứng phía trước cậu nắm chặt nắm tay, khó khăn lắm mới liếc mắt hướng Tống Kinh Thước bên này nhìn một cái, này vừa lúc cùng Tống Kinh Thước ánh mắt chạm nhau.

Tống Kinh Thước thật ra không có tâm tư gì, trên mặt còn mang theo tươi cười, hì hì mà nhìn Tống Dữ Hành một cái liền dời đi tầm mắt, nói với Hi Đế: “Phụ hoàng, nhi thần lợi hại lắm đúng không?”

Hi Đế lắc lắc đầu, “Việc này cũng không phải do con lợi hại, là Yến Hòe lợi hại.”

Nói tới đây, hắn ý vị thâm trường mà nhìn nhìn đứng ở Tống Kinh Thước phía sau không nói một lời Yến Hòe.

Nhìn xong lại phóng ánh mắt phóng tới trên người Tống Kinh Thước :“Tử Thanh a, mới vừa có người nói với trẫm, quý phi đã biết được con ở chỗ này, nàng cầu trẫm lệnh người đem con đưa về.”

Tống Kinh Thước ý cười thu hồi, miệng lập tức bẹp xuống.

Hi Đế tiếp tục nói: “Hôm nay con cũng đã hồ nháo một ngày trời, quý phi tìm con khắp nơi, trẫm cho Lý Toàn đưa con trở về trước.”

Tống Kinh Thước rầu rĩ nói: “Nhi thần không, mẫu phi muốn phạt……”

Hi Đế nói: “Không phạt, không phạt, nàng đã bảo đảm với trẫm sẽ không phạt con rồi.”

Nói tới đây, Tống Kinh Thước cũng hết đường chống cự, chỉ có thể thỏa hiệp, Lý Toàn từ bên cạnh Hi Đế đi xuống dưới này, ông ta đến gần bên người cậu “Điện hạ, thỉnh đi cùng nô tài.”