Vì để thoát khỏi truy sát, cô đã tiến vào một căn phòng, nào ngờ trong đó có người, lại còn là một người đàn ông đang bị thuốc khống chế,
Thế là cô lại thành thuốc giải của anh, mọt đêm ân ái và tràn đầy xuân sắc,
Sau khi tỉnh lại, cô không chớp mắt mà đâm thẳng dao ngắn vào ngực người đàn ông rồi bỏ trốn. Không ngờ, người đàn ông đó lại thích cô, đuổi đến Giang Thành, tìm mọi cách quyến rũ cô để cùng anh ta đắm chìm.
"Bùi Tây Trì, anh thích em ở điểm nào?"
"Đôi mắt quyến rũ, chiếc mũi xinh đẹp, đôi môi hồng hào, vòng eo mềm mại, đặc biệt là khi em ở thân dưới của anh..."
"Em nghĩ anh chỉ thèm khát thân thể em thôi, chia tay đi."
Người đàn ông liền kéo cô gái đang giận dỗi vào lòng, hôn cô thật sâu.
"Trừ khi anh chết, nếu không, em đừng mong chia tay."
Mọi người đều nói người thừa kế nhà họ Bùi cao lãnh và cấm dục, không thích nữ sắc.
Quý Thanh Lê, chân run rẩy, nhìn người đàn ông trên giường với vẻ thỏa mãn, chỉ cảm thấy những người đó thật không có mắt, rõ ràng anh ta là một con sói hoang không bao giờ được thỏa mãn.