Chương 4

Ngày 08/04/2024

Edit: Dandan

======

Thử Thử có ký ức của nguyên thân cùng chuyện xưa về vai chính, cho nên cậu biết khi mạt thế bắt đầu, cữu cữu đi công tác ở nơi khác, còn chị họ thì ở nhà.

Nhưng nguyên thân lại bị bạn đại học kéo ra ngoài chơi, và sau khi mạt thế bùng nổ nguyên thân muốn về nhà tìm chị họ và cữu cữu đoàn tụ, thì lại bị những bạn học kia ngăn cản không cho đi.

Du Tiêu Nguyên muốn lái xe trở về tìm cữu cữu, nhưng những người bạn học kia lại nhảy ra chặn trước đầu xe, không cho hắn chạy đi, vì là người lương thiện nên nguyên thân không dám lái xe đυ.ng qua, ngược lại bị những người đó kéo xuống xe.

Còn bị chỉ trích là ích kỷ, không quan tâm đến bạn học.

Giờ Thử Thử nghĩ lại những việc đó là cảm thấy ghê tởm, rõ ràng là xe của nguyên thân, lại bị những người đó chiếm đoạt, rồi còn trả đũa hắn, thậm chí khi phân chia thức ăn còn không muốn chia cho nguyên thân, nói là hắn quá ích kỷ làm họ rất đau lòng nên mới không muốn chia cho nguyên thân.

Ha, Thử Thử nghĩ, nếu cậu là nguyên thân, thì lúc trước sẽ trực tiếp lái xe đυ.ng bay bọn họ rồi rời đi, chứ chẳng ở lại để họ bắt nạt vậy đâu?

Còn tệ hơn nữa là, trên đường bọn họ gặp phải chị gái tốt của nguyên thân, nữ chính của quyển sách này, cũng chính là Từ Uyển Uyển trong ngoài bất nhất đã khuyên cậu nhường lại căn nhà vào buổi sáng kia.

Vốn dĩ nguyên thân có một khối ngọc bội không gian tổ truyền, nhưng khí linh của khối ngọc bội này lại phản chủ, nội ứng ngoại hợp với Từ Uyển Uyển hại chết nguyên thân.

Thử Thử nghĩ đến đây, liền bóp nát mì tôm trong tay mình.

Sự không cam lòng và khó tin khi bị phản bội, cùng cảm xúc phẫn nộ của nguyên thân vẫn còn sót lại trong lòng, khiến cho tiểu yêu quái Thử Thử đồng cảm như bản thân mình cũng bị.

Chờ mạt thế đến, thêm một người hay thiếu một người, cũng chẳng quan trọng gì. Cậu cũng không phải là nguyên thân, sẽ không dễ bị người tính kế như vậy.

Những tên phản đồ còn muốn chiếm lợi từ trên người cậu kia, để Thử Thử xem bọn họ có mạng để lấy hay không.

Thử Thử cúi đầu dứt khoát mở bịch mì tôm bị bóp nát ra, chọn miếng lớn ném vào trong miệng.

Nói thật, cậu còn rất mong đợi đến cái ngày mà mạt thế gieo xuống đó. Để xem những người này khi không có cậu giúp đỡ, thì còn có thể sống sót được bao lâu trong hoàn cảnh tàn khốc kia?

Du Tiêu Nguyên lấy bịch mì tôm hiệu Sơn Hải Kinh trên bàn, đẩy qua cho chị họ, “ Chị ăn không? ”

Trong lòng lại lạnh lùng nghĩ, không có mình, những người đó chưa chắc có thể sống qua bảy trọng thiên.

“ Không ăn, chỉ có con nít mới thích ăn thứ này. ” Du Điềm Vi vỗ vỗ ngực, nâng cằm cực kỳ kiêu ngạo nói: “ Còn chị đây là người lớn! ”

Sau đó Du Điềm Vi lại hơi hơi cong lưng, nhéo gương mặt tròn trịa của Du Tiêu Nguyên: “ Hôm nay em biểu hiện không tồi, tuy chị cùng cảnh sát vẫn còn nhiều nghi hoặc, nhưng quá trình cũng không quan trọng, điều quan trọng là những tang vật đó thật sự ở trong túi của mấy kẻ cặn bã kia, đã bắt cả người lẫn tang vật, mà tổng giá trị những món đó là rất lớn, để bọn họ ngồi 10 – 20 năm tù cũng không thành vấn đề. ”

“ Còn tên tiểu tạp chủng kia thì em cứ yên tâm đi, nếu nó chạy thoát khỏi sở cải tạo thiếu niên, thì chị sẽ xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo tìm cho nó một gia đình ‘ tốt ’ chịu nhận nuôi nó. ” Du Điềm Vi cười nham hiểm, vừa lòng cong lưng vỗ vỗ đệ đệ cuối cùng cũng chịu sinh ra một ít lòng dạ hẹp hòi, “ Chuyện còn lại cứ để chị xử lý, ngày mai em về thu dọn quần áo cùng chị về nhà ở biết không? ”

“ Dạ. ” Thử Thử ngoan ngoãn gật đầu, đôi mắt lại sáng lấp lánh nhìn chị họ, tràn ngập chờ mong.

Ai biết vào tai Thử Thử lại thành: Nhà cữu cữu siêu lớn! Một khu một nhà, còn có tầng hầm ngầm, có thể cho Thử Thử trữ trữ!

Thật muốn dọn ngay trong đêm nha, Thử Thử mong đợi nhìn chị họ cầm lấy túi xách của mình cùng nửa bịch bánh quy: “ Sáng mai chị đi gặp luật sư Vương, còn buổi chiều sẽ cùng em về lấy quần áo. ”

“ Chị, em tiễn chị, tiễn chị xuống dưới nha. ” Du Tiêu Nguyên mong đợi đi theo sau chị họ.

Trái tim của Thử Thử ấy mà, vừa rồi không cẩn thận bị rớt lại ở chỗ cửa hàng tiện lợi, giờ phải đi nhặt về nha ~

Du Điềm Vi cứ cảm thấy hôm nay Tiêu Nguyên ngoan ngoãn đến mức kỳ kỳ sao ấy, giờ còn vui vẻ chờ mong tiễn mình xuống bãi đỗ xe nữa chứ, chắc chắn là có mục đích khác!

Phải biết là trẻ con kêu gào la lối thì chính là không có việc gì, còn đã ngoan ngoãn mà lại an an tĩnh tĩnh thì chắc chắn là đang có ý xấu gì đó!

Du Điềm Vi xem như không phát hiện ra điều gì mà lên xe, vẫy tay tạm biệt Du Tiêu Nguyên.

Tên nhóc kia ngoan ngoãn xoay người trở về bệnh viện, nhưng không được mấy phút, Du Điềm Vi liền nhìn thấy cậu giơ chân chạy về phía cửa hàng tiện lợi!

Du Điềm Vi: “ ... ” Vừa tức giận vừa buồn cười: “ Đi cửa hàng tiện lợi sao lại như đi ăn trộm thế này? ”

Buồn cười lắc lắc đầu, đang định khởi động xe, lại chợt nghĩ đến điều gì nên vẫn là có chút không yên tâm, lập tức mở cửa xe, vén tay áo lên tính toán tìm hiểu cho rõ ràng!

Du Tiêu Nguyên cũng không biết chị họ đã đi lại trở về, vui vui vẻ vẻ xách theo hai bịch lớn đồ ăn vặt nhảy nhót từ cửa hàng tiện lợi trở lại phòng bệnh.

Đặt đồ ăn vặt lên trên bàn, sắp xếp lại: “ Chân gà vị ngọt cay có 6 bịch, bánh nén khô thì 3 bịch. ”

Còn có mì thịt bò dưa chua kia, cũng lấy mấy bịch trữ trữ, chờ tận thế đến, còn có ai có thể ghét bỏ những món này không vệ sinh không dinh dưỡng đâu.

Rốt cuộc, có ăn là đã tốt rồi.

“ Còn có bánh quy sữa bò này, ba bịch. ” Thử Thử siêu siêu thích ăn luôn!

Du Tiêu Nguyên ánh mắt thiết tha nhìn bánh quy trên bàn, nhẫn nhịn, vẫn là không thể nhịn được mở một bịch ra ăn, hương sữa ngọt ngào tận ra trong miệng.

Thử Thử vừa ăn bánh quy vừa cầm đồ ăn vặt chỉnh chỉnh tề tề sắp thành từng hàng từng loại.

Cửa hàng tiện lợi còn có bán bánh mì ăn trong ngày, Thử Thử mua 6 bịch vị dứa, 2 bịch vị bơ, 2 bịch bánh mì cắt lát, còn có bánh mì lạp xưởng, cùng với hai hộp sữa đặc và ba chai tương cà.

Ngoài ra còn thêm một ly lẩu Oden cùng ba chai nước ngọt Thử Thử chưa từng uống.

“ Tuyệt quá đi ~ ”

Ngày đầu tiên đến thế giới này, Thử Thử đã trữ được đồ ăn!

Mặc dù rất ít ~ nhưng Thử Thử cũng đã rất thỏa mãn, cậu cầm lấy mì thịt bò dưa chua, tính nhét vào miệng giấu đi.

Chị họ không cho phép cậu ăn nhiều đồ ăn vặt cùng thực phẩm rác rưởi, nếu ngày mai nhìn thấy đống này sẽ đánh cậu đó.

Du Tiêu Nguyên siêu nhút nhát mở to miệng “ A ~ ”, thời điểm đang muốn nhét mì tôm vào túi không gian, thì phía sau đột nhiên vang lên giọng nói âm trầm của chị họ.

“ Tiểu Dụ Viên, em giấu chị làm chuyện xấu gì đó?? ”

Du Tiêu Nguyên lá gan cực kỳ cực kỳ nhỏ sợ tới mức ném quăng mì tôm, trực tiếp biến trở về dáng vẻ tiểu hamster lông xù xù.

Đầu óc trống rỗng, kẹp chặt cái đuôi “ Chi chi chi!! ” chui xuống đáy giường trốn.

A a a, hù chết Thử Thử QAQ.

Đợi đã, Thử Thử hai chân nhỏ xinh ôm đầu trốn dưới đáy giường, lại đột nhiên cứng đờ.

Cậu, vừa mới, có phải là, đã biến thân ở trước mặt chị họ hay không aaaaa?