Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiểu Hamter Ở Phế Thổ Độn Lương

Chương 3

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngày 09/03/2024

Edit: Dandan

======

Du Điềm Vi vội vàng chạy từ cục cảnh sát đến bệnh viện, nhưng lại không nhìn thấy Du Tiêu Nguyên ở trên giường bệnh.

Không có người!

Trong lòng Du Điềm Vi lo lắng, vội vàng chạy đi tìm y tá hỏi thăm, lại hỏi thăm hộ công, cuối cùng mới tìm được tên nhóc thối đang cầm giỏ như người không có việc gì mua sắm ở siêu thị nhỏ bên ngoài bệnh viện.

“ Sao em lại chạy lung tung thế này? ” Du Điềm Vi một thân trang phục công sở, nhìn giỏi giang lại tràn ngập khí chất thanh xuân, nhưng trong ánh mắt xinh đẹp lại tràn đầy lo lắng, “ Muốn mua cái gì thì nói với chị, chị mua về cho em, không cần em phải lén chạy xuống dưới này mua đâu? ”

Vừa nói vừa giành lấy giỏ hàng trên tay Du Tiêu Nguyên, cúi đầu xem xét, bên trong không phải mì gói thì chính là bánh quy, thậm chí còn có xúc xích cùng trứng gà, lập tức nhịn không được mà dạy dỗ cậu: “ Người đều đã vào viện rồi, mà còn chỉ biết ăn đồ ăn vặt cùng mì gói? ”

“ Chị đăng ký cho em ở phòng vip, còn đặt ba bữa cơm tại khách sạn 5 sao cho em, mỗi ngày đều sẽ có người đưa đến đúng giờ. ” Du Điềm Vi nói nhanh, sấm rền gió cuốn.

Lúc đầu Du Tiêu Nguyên còn có thể ngoan ngoãn đứng nghe sau lưng cô, nhưng vừa thấy cô muốn đặt lại các đồ ăn vặt về vị trí cũ thì lập tức ngăn cản, “ Không được, không được, em muốn toàn bộ những món này. ”

Hiện tại Thử Thử đã rất ấm ức vì không thể đi siêu thị lớn, mà còn không cho Thử Thử mua chút đồ ăn nhét nhét vào trong không gian, vậy Thử Thử chỉ có thể ấm ức đến khóc tại đây thôi.

“ Em! ” Du Điềm Vi mím môi, nhìn em trai nhỏ nhỏ gầy gầy, đôi mắt lại mở to gấp đến mức ngốc mao trên đầu đều phải dựng thẳng lên, cuối cùng vẫn là mềm lòng từ bỏ: “ Thôi được rồi, nhưng em không được ăn quá nhiều, mỗi ngày nhiều nhất chỉ được ăn một bịch thôi biết sao? ”

“ Dạ. ” Lúc Du Tiêu Nguyên bị mang đi tính tiền còn nhìn chằm chằm tủ mì ăn liền lưu luyến không rời, vừa rồi cậu còn nhìn thấy bánh nén khô.

Thử Thử muốn mua nha, trong tận thế không có thứ gì tốt hơn bánh nén khô cả.

A, còn có còn có, bịch bánh ngọt được đóng gói kín ở bên cạnh trông cũng rất ngon.

Nếu tỷ tỷ không chạy đến đây nhanh như vậy, thì hẳn là cậu đã có thể mua nhiều hơn. Thử Thử nuốt một ngụm nước bọt, mua hết cả sáu bịch!

“ Đi thôi! ” Khi Du Điềm Vi quay đầu lại thì nhìn thấy dáng vẻ thèm khát nhìn đồ ăn vặt của tên nhóc thối, lập tức tức giận đến không thể nhịn xuống, giơ tay nhéo lỗ tai cậu.

Dựa vào thân phận chị em túm tên nhóc thối này trở về phòng bệnh.

“ Bên phía cảnh sát đã điều tra xong, trên tang vật đúng là có vân tay của họ, nhưng trên két sắt lại không có, nên két sắt là do em mở ra sao? ” Du Điềm Vi vừa về phòng bệnh đã cầm bệnh án lên vừa xem vừa hỏi.

Còn may, sau khi Du Tiêu Nguyên làm kiểm tra tổng quát, thì chỉ có một vết thương ở gáy, hình chụp X-quang cùng CT đều biểu hiện không có việc gì.

Mà giờ phút này bản thân người trong cuộc lại bình tĩnh ngồi trên ghế chuyên tâm sửa sang lại những đồ ăn mà mình đã mua, còn thuận miệng bịa chuyện lừa gạt: “ Bọn họ uy hϊếp bắt em mở ra. ”

Du Tiêu Nguyên đặt ngay ngay ngắn ngắn từng hộp từng hộp mì ăn liền lên trên mặt bàn, chiếc bàn không lớn chỉ trong phút chốc đã xếp đầy đồ ăn ngon, Thử Thử cậu nha ~~ đặc biệt vui vẻ luôn!

Vừa rồi cậu đã mua được không ít mì ăn liền nha, 5 bịch mì bò kho, 2 bịch mì cay, xúc xích đức một bịch 8 cây, Thử Thử đã chơi xấu la lối khóc lóc cầu xin tỷ tỷ mua hai bịch, tộng cộng 16 cây.

Còn có 3 bịch bánh quy hình động vật, 6 bịch bánh quy nhân ngọt, vẫn là bánh quy nhân đậu phộng mà Thử Thử thích nhất, xốp xốp giòn giòn phía trên còn có đậu phộng đặc biệt thơm.

Chỉ là tỷ tỷ đã lấy mất một bịch bánh quy nhân ngọt, vừa ăn vừa xem bệnh án của cậu, bánh quy nhân ngọt -1.

Thử Thử liếc nhìn một cái lại tiếp tục sửa sang lại đồ ăn vặt của mình, còn quay lưng về phía tỷ tỷ, lén nhét nhanh hai bịch bánh quy nhân ngọt vào trong túi không gian của mình.

Thử Thử xoa nắn xoa nắn gương mặt đầy hạnh phúc, quá tốt rồi, rốt cuộc không gian đã không còn trống rỗng nữa rồi ~~

Du Điềm Vi nghe được lại chau mày, “ Nếu cảnh sát tìm em lấy lời khai thì em không thể cứ trả lời như vậy được, em hãy nói là trước khi họ tới em đang sửa sang lại di vật của mụ mụ, bọn họ đột nhiên xông vào, em chưa kịp đóng két sắt lại, rõ chưa? ”

“ Dạ dạ dạ ~ ” Du Tiêu Nguyên gật đầu đồng ý, nhưng căn bản là không nghe vào trong đầu, hiện tại đầy đầu đầy óc nhỏ bé của Thử Thử đều là bịch khoai tây lát chiên giòn nguyên vị kia.

Hai bịch snack khoai tây Lay"s nguyên vị, 1 bịch đậu phộng cay, 6 bịch mì ăn liền vị thịt nướng.

Trước đây Thử Thử đã từng làm thêm ở cửa hàng thú cưng, nhân viên chăn nuôi thích ở đó thích nhất là đút Thử Thử ăn mì ăn liền.

Loại mì ăn liền vị thịt nướng này thơm thơm giòn giòn, mỗi lần Thử Thử được cho một bịch đều âm thầm quyết định không báo cáo việc hắn ăn hϊếp Thử Thử cho Cục Yêu Quái.

Nhớ đến đây Du Tiêu Nguyên nhịn không được ôm lấy mì ăn liền cọ cọ cọ: “ Rất thích mày đó. ” Chỉ cần nghĩ đến tương lai không có để ăn, Thử Thử liền vô cùng buồn bã.

Mà Thử Thử chỉ mua hai bịch snack khoai tây Lay"s , đơn giản là vì nó chỉ có 60g, đã mắc còn nhỏ, Thử Thử tính khi nào đó lại đi mua loại 195g hoặc 250g bỏ vào trong vào trong không gian.

Dù sao thì thời gian trong không gian của Thử Thử là đứng yên, không sợ để lâu sẽ bị hư.

Vừa lấp đầy không gian, vừa tiết kiệm không gian, để chừa càng nhiều không gian chứa đựng càng nhiều đồ vật cần thiết hơn.

Phải rồi, Thử Thử nghĩ đến đây liền móc ra một quyển sổ: “ Còn phải mua máy nén, máy đóng gói, túi chân không cùng máy hút chân không chạy bằng điện. ”

Đến lúc đó thời tiết sẽ có cực hàn diễn ra, Thử Thử cũng phải chuẩn bị nhiều túi ngủ, lều trại một chút, còn có chăn bông áo lông dày cùng áo lông vũ, những thứ này đều rất chiếm chỗ, nhưng nếu có túi chân không thì không sao rồi.

Thử Thử cẩn thận quy hoạch viết xuống từng nét bút, nhân tiện tính toán số tiền mình đang có, đủ sao?

Rõ ràng là không đủ để ứng phó với toàn bộ tận thế, phải làm sao bây giờ?

Trong thế giới của con người muốn mua cái gì cũng đều cần có tiền, mà các loại linh thạch, linh thực trong không gian của Thử Thử, thời điểm tới đây đã không thấy nữa rồi.

Thử Thử cậu nha, không có tiền a~

“ Du Tiêu Nguyên! ” Du Điềm Vi phát hiện bản thân nói cả nửa ngày trời, vậy mà tên nhóc thối kia vẫn luôn phát ngốc không nghe vào được câu nào, lập tức tức giận, nhéo lỗ tai cậu, “ Em nghe được chị nói cái gì sao? ”

Không có, bị hoảng sợ, Du Tiêu Nguyên nhút nhát rụt cổ lại, khẩn trương liếʍ liếʍ khóe môi, du͙© vọиɠ cầu sinh siêu cường nói: “ Đều nghe theo chị! ”

“ Ha, chỉ biết dỗ người? ” Du Điềm Vi vòng tay lại, cao ngạo hất cằm cười lạnh nói, chỉ là vẫn là tha cho cậu một mạng: “ Mấy ngày nay dọn đến biệt thự của chị và cậu của em ở, cậu của em, lúc nhận được tin tức đã gấp rút trở về rồi. ”

“ Cậu sắp về rồi? ” Hai mắt Du Tiêu Nguyên sáng ngời, nếu chỉ dựa vào một mình cậu trữ, dù Thử Thử ở đây đã được nửa tháng nhưng vẫn trời xa đất lạ, lại nỗ lực cố gắng cũng chỉ là như muối bỏ biển thôi.

Nhưng nếu có được giúp đỡ từ vị cữu cữu thần thông quảng đại, kinh doanh giỏi giang của cậu vậy thì không giống nhau rồi.

Tròng mắt Thử Thử xoay tròn, ở trong lòng tính toán xem làm sao nói chuyện này cho chị họ và cữu cữu biết.

Nhà bọn họ chỉ có ba miệng ăn, cậu, cữu cữu và chị họ. Muốn trữ thì nhất định phải đồng tâm hiệp lực trữ, đoàn kết một lòng trữ.
« Chương TrướcChương Tiếp »