Chương 5: Cô Ấy Dường Như Có Gì Đó Đặc Biệt

Tim Minh Thương đập loạn xạ trong l*иg ngực!

Từng giọt máu trong cơ thể anh đang sôi trào!

Trong tình huống bình thường, giống cái rất sợ hãi và ghét bỏ giống đực khi họ phát tình, vì trong trạng thái đó, hành vi của họ trở nên vô cùng hung hãn, không thể kiềm chế. Trải nghiệm giao phối của giống cái trong tình huống này chắc chắn sẽ không dễ chịu, vì vậy nhiều giống cái sẽ chủ động giao phối sớm để trấn an bạn đời của mình.

Nhưng vị giống cái tôn quý lạ mặt này không những không sợ anh, mà còn... tại sao?

Lý trí của anh nhanh chóng bị nhấn chìm, xiềng xích siết chặt. Anh chưa bao giờ có kinh nghiệm trong chuyện này, chỉ có thể dựa vào bản năng mà tuân theo, phối hợp, cơ bắp căng cứng lên xuống không ngừng. Trên người Tô Nại có một loại mùi hương giống cái đặc biệt vừa dụ dỗ vừa kiềm chế anh, khiến anh bị kẹt trong trạng thái nửa người nửa thú, không thể hoàn toàn bộc phát, để mặc cô kiểm soát. Cảm giác bất lực này gần như khiến anh phát điên!

Anh trừng mắt nhìn cô, thậm chí có thể cảm nhận được từ sự vụng về đến thành thạo của cô, cứ như anh là món đồ chơi trong tay cô, là món đồ chơi khi cô nổi hứng.

Một lần, hai lần, ba lần... năm lần! Không đủ, không đủ.

Anh không thể kiềm chế được nữa, muốn van xin cô, cầu xin cô cho anh nhiều hơn nhưng không thể. Anh cắn nát thịt lưỡi, máu tanh lan tràn trong khoang miệng. Mồ hôi thấm qua cổ áo đang bung lỏng, làm ướt đẫm chiếc áo dính sát vào cơ ngực, đôi mắt vô hồn nhìn trần nhà, cố gắng dùng chút lý trí còn sót lại để kiềm chế bản thân không lao vào cô!

Thời gian trôi qua trong những tiếng rêи ɾỉ và hơi thở gấp gáp, mùi hương của Tô Nại dường như có tác dụng an ủi giống đực.

Anh tỉnh táo lại một cách kỳ diệu với bàn tay của cô.

Lúc này, anh chỉ muốn tự bắn một đạn vào mình!

Thần thú ở trên cao, anh đã làm gì thế này?

Cả đời anh chưa bao giờ chật vật đến thế.

Nhưng cơ thể theo bản năng lại có một cảm giác kỳ lạ, như một niềm vui vô cớ.

Luôn nghĩ rằng bản thân có khả năng kiểm soát rất tốt, nghĩ rằng mình không hề hứng thú với việc này nhưng không ngờ rằng... anh thực sự là một kẻ vô liêm sỉ phóng túng như vậy sao? Anh thậm chí chưa thiết lập quan hệ bạn đời với cô, mà đã để cô làm những chuyện như thế với mình.

Rõ ràng, chỉ cần anh muốn ngăn chặn thì hoàn toàn có thể dễ dàng làm được, nhưng...

Khuôn mặt ngây thơ của Tô Nại tiến sát lại gần anh, đôi mắt đen lấp lánh chớp chớp, nói: "Thú nhân tiên sinh, tôi đói rồi, ở đây có gì ăn không?"

Nhịp tim chưa bình thường của Minh Thương khi chạm ánh mắt cô lại đập mạnh một lần nữa.

Dấu hiệu giống đực đã hạ xuống lại một lần nữa trở nên rục rịch không yên! Anh đột ngột quay đi, mím môi, dùng lực cổ tay, không còn kiềm chế sức mạnh nữa, cơ bắp trên cánh tay nổi lên, gân xanh chằng chịt hiện ra, xích của còng tay dưới sức mạnh của anh đã bị kéo dài ra, sau đó "choang!" một tiếng đứt tung.