Tiểu Gia Nô

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Không cần, lão thiên gia vì sao sẽ đối với nàng tàn nhẫn như vậy a~! Nàng dùng hết gia sản của mình, chỉ vì muốn trở lại cổ đại tìm nhiều kim soái ca làm lão công (kim soái ca: vừa đẹp trai vừa giàu c …
Xem Thêm

Lạc Nhật quốc có lão nhân đoán mạng thần kỳ, được gọi là thầy tướng số bói toán tài tình… Tạm thời đừng nghiên cứu vì sao khắp thiên hạ, lão nhân đoán mạng đều được gọi là thầy tướng số.

Tóm lại thần tướng số có khi ở tại dưới núi, có khi ở tại trên núi, cũng có khi ở trong khe núi, có khi ở trên đỉnh vực sâu…

Nhiễu khẩu lệnh dừng ở đây, kế tiếp, tiếp tục muốn nói là, hiện thời thiên hạ thái bình, người nào sẽ tin tưởng cái gì rút thăm đoán mạng, cũng chỉ có thiếu nữ hoài xuân cùng thiếu niên động dục mà thôi!

Haiz, haiz, đừng đánh… nói như vậy đối với nhóm thiếu nam, thiếu nữ đang đến tuổi cập kê là tốt lắm rồi.

Nói ngắn lại, nhóm thiếu nam thiếu nữ này nối liền không dứt đi đến cửa hàng của thần tướng số ở dưới núi, truy vấn thần tướng số đại nhân lúc nào mới có thể gặp được nhân duyên của bọn họ.

Thần tướng số đại nhân phi thường nghiêm túc chỉ vào đáy vực sâu nói: “Theo từ trên vực này nhảy xuống đi!”

Mọi người rống “ Sẽ ngã chết người a~!”

Thần tướng số trầm tư trả lời “Nguyên bản là sẽ ngã chết, nhưng căn cứ vào ta nhìn trộm tình yêu tiểu thuyết ngàn năm sau mà suy tính, nhảy vực là hồn, không chết người.”

“Như vậy ngộ nhỡ hồn đã chết?” Mọi người lại rống.

Thần tướng số áo trắng tóc bạc, vuốt râu thở dài “Hồn đã chết liền đầu thai đến hỏi Diêm Vương nhân duyên của bản thân mình, như vậy nhanh hơn!”

Mọi người dại ra rất nhiều, cánh cửa của cửa hàng bỗng nhiên bị đá văng, vợ cả của thần tướng số tính toán tài tình hai tay chống hông xông vào.

“Các ngươi còn tại đây hỏi hắn linh tinh gì đó cho tốn công, hắn từ ba năm trước đây liền trở thành lão hồ đồ, hắn hiện tại chỉ biết nói mê sảng.”

Nói xong, đem thần tướng số giống như xách con chó nhỏ, xách đi ra ngoài. “Mỗi lần thời điểm nên uống dược thì bỏ chạy, đảm đương cái gì tính toán tài tình, có rảnh không bằng tính bản thân mình còn sống tốt thêm được mấy năm nữa đi!” Nguyên bản thần tướng số đạo cốt đầy mình, giờ đây lại ngây ngô cười, bị thê tử dẫn theo đi ra ngoài.

Có lẽ thần tướng số thật là một thế hệ nổi danh, nhưng là tám mươi tuổi, hắn lại hiểu rõ thiên cơ cũng sẽ bại bởi lớn tuổi.

Mọi người rơi vào đường cùng, cũng chỉ biết hậm hực hờn dỗi trở về.

Chỉ thấy thần tướng số rời đi, bỗng nhiên quay đầu lại, nét mặt già nua đầy nếp nhăn. “Các vị nhớ kỹ a, muốn tìm nhân duyên nhanh đi nhảy vực đi!”

Núi rừng yên tĩnh đắm chìm trong ánh mặt trời dịu nhẹ, tiếng chim hót thánh thót càng làm cho khung cảnh rừng thu này thêm phần mát mẻ. Bỗng nhiên, một tràng tiếng thét chói tai từ trên không truyền xuống, đánh vỡ vẻ tĩnh lặng, thâm u của đất trời.

“Aaaaaaaaaaaaaa … cốp”

Cuối cùng, tiếng thét biến thành tiếng va chạm của cằm…

Đau quá! Đau quá đi! Mạc Đề Đề không ngừng kêu rên, chưa nói tới xương cốt trong người đã rơi rụng tan tác từ bao giờ, chỉ riêng cái ba lô to đùng trên lưng đã ép nàng tới mức không thể động đậy.

“Cái công ty xuyên qua đáng ghét kia! Đã thu tiền của người ta rồi mà sao chất lượng phục vụ lại kém như vầy”

…. ây da, bò dậy, bò dậy thôi…

Bỗng nhiên, Mạc Đề Đề phát giác có cái gì đó không đúng, xúc cảm dưới thân là… Nàng cúi đầu nhìn đống lá dưới chân mình- đây đều là những thứ bị gãy rụng do nàng va phải trong lúc ngã xuống nhưng là, bên trong đống cành lá hình như còn có thứ gì khác thì phải?!

Quả nhiên, dưới núi lá truyền ra giọng nói non nớt của trẻ con: “Người có thể đứng lên một chút được không?”

A, có người! Nàng vội vã nhảy dựng lên làm đồ đạc trong chiếc ba lô to uỳnh sau lưng bị rơi xuống đất rất nhiều nhưng chuyện này không quan trọng, quan trọng là…nàng xuyên qua thời không đi đến cổ đại, người đầu tiên nàng nhìn đến liệu có phải không cũng giống như trong tiểu thuyết là một người đàn ông tốt, anh tuấn, nhiều tiền? Chưa kết hôn? Tốt nhất là không nên tự cao quá, biết coi trọng nàng…Nghĩ đến đây, nàng nũng nịu nói: “Công tử ~”

“Yêu quái”

Đáp lại tiếng gọi mềm mại đầy tình cảm, là một tiếng thét chói tai, cùng tiếng gào khóc thảm thiết. Mạc Đề Đề trừng mắt nhìn tiểu tử đang bò dậy từ trong đống lá. ưhm, bề ngoài trông thanh tú chỉ tiếc hơi gầy quá, đôi mắt vì bị kích động mà hoảng hốt. Đứa trẻ này cùng lắm là 10 tuổi thôi.

“Vì sao lại là một đứa trẻ con ?!” Soái ca đâu ? Mỹ nam đâu? Về căn bản là không giống những tình tiết trong tiểu thuyết mà…

“Đại tiên tha mạng!” Thiếu niên hướng về phía nàng quỳ xuống, không ngừng dập đầu lạy., tuy rằng không biết đây là yêu quái gì, nhưng là xem đối phương mặt mũi thì bầm dập lại còn phát ra ánh mắt đáng sợ; trang phục, trang sức thì kỳ quái cùng với cái túi sách khổng lồ trên lưng, khẳng định không phải con người.

Mạc Đề Đề không kiên nhẫn nhéo cổ áo hắn: “Đừng ầm ĩ nữa! Mau nói cho ta biết đây là đâu? Năm nay là năm bao nhiêu? Có hay không có soái ca nổi tiếng?

Thiếu niên vội vàng thành thật trả lời: “Nơi này là trấn Hạ Sa thuộc nước Lạc Nhật, còn soái ca….soái ca là cái gì ạ?”

“ A, ta đã quên cổ nhân các người có cách nói chuyện không giống với chúng ta. Soái ca chính là mỹ nam tử, mỹ nam tử, hiểu chưa? Phải có nhiều tiền, dáng người tốt. Tốt nhất là võ công cũng phải cao cường.” Tách… Một giọt nước miếng không cẩn thận rơi xuống.

Thiếu niên đầu óc đã mê muội, nghe xong một đống sau càng thêm ngây ngẩn nhìn nàng. Chiếc áo không tay màu hồng phấn cùng chiếc quần ngắn màu lam làm lộ ra những đường cong. Rõ ràng nhìn thì thật là đồi phong bại tục thế nhưng cũng lại cực kỳ đẹp mắt. Đương nhiên, đó là phải lờ đi những vết bầm tím trên khuôn mặt của nàng. Chỉ là, rất quái dị, hắn nhìn không ra những hoa văn kỳ quái trên quần áo nàng được may như thế nào? Mẫu thân của hắn, cũng được coi như là thợ may số một số hai của trấn Hạ Sa, e rằng cũng không có khả năng này.

Nàng không kiên nhẫn, thò tay ra gõ cái đầu nhỏ của hắn một cái: “Nói mau a~, thiên hạ đệ nhất mỹ nam tử của các ngươi ở nơi nào?”

Thiếu niên hoàn hồn, ngượng ngùng thu lại ánh mắt: “Người đó đã chết…”. Hắn chưa từng gặp qua cổ áo ai lại mở ra lớn như vầy, làm lộ cả một khoảng da trắng mịn. Yêu quái này thực sự là rất phóng đãng.

Mạc Đề đề còn đang bận tiêu hoá tin dữ: “Cái gì?! Đã chết?!” Đáng giận a~, sao lại không đợi nàng đến mà đã chết rồi. “Vậy còn đệ nhất phú hào hay đại loại như thế thì sao,có hay không?”

“Hình như là có…”

Nàng mừng rỡ, càng thêm vội vàng truy vấn: “Hắn đẹp trai không? Võ công cao chứ? Dáng người được không?”

“Bề ngoài rất đẹp mắt, võ công rất cao, dáng người…” Thiếu niên xấu hổ không nói được nữa. Các yêu quái bây giờ đều háo sắc như vậy sao?

Mạc Đề Đề kích động đến sắp nổi điên, bỏ mặc thiếu niên, ngửa mặt tuyên thệ cùng trời cao:

“Tốt, chính là nam nhân này. Ta nhất định phải gả làm vợ của hắn!”

Thật là bậy bạ nha! Có phải những lời nói của hắn đã vô tình làm hại người khác rồi không? Thiếu niên vội vàng dè dặt nhắc nhở: “Đại tiên, vị chủ nhân cao quý này đã thành thân”.

Răng …rắc…, tấm lòng thiếu nữ vừa mới được cao hứng giãi bày – nát =)))))

Nàng dùng tốc độ rất chậm, rất chậm quay đầu, nhéo nhéo thiếu niên: “Tiểu tử, mau nói xem nơi này của ngươi còn có nam tử đẹp trai, giàu có mà chưa thành thân không?”

Nhìn biểu tình dữ tợn của Mạc Đề Đề, thiếu niên khϊếp sợ nuốt một ngụm nước miếng, lắc đầu: “Không, không có.”

Nàng ai oán bỏ tay ra khỏi người của thiếu niên, quay ra tìm kiếm trong chiếc ba lô bự chảng của mình, sau một lúc, lôi ra được một chiếc máy liên lạc

“Alô, đây là công ty cung cấp dịch vụ xuyên qua thời không phục vụ mong ước của thiếu nữ sao? Ta muốn phàn nàn! Công ty các người tính làm cái gì vậy, sao lại quăng ta đến chỗ này… Cái gì, vì nhầm lẫn nên sớm mười lăm năm? Ta phản đối! Đến sớm như vầy, chẳng lẽ muốn ta chứng kiến quá trình trưởng thành của soái ca sao? Không được! Ta muốn đòi lại tiền. Các người phải mang ta trở về, ta muốn xuyên qua thời không một lần nữa!”

Thêm Bình Luận