Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng

Chương 91

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau khi @Càng nghĩ càng thấy sợ bình luận xong, cư dân mạng có IQ không online hoặc căn bản không muốn phí IQ vì bát quái bắt đầu cầu mọi người cống hiến kết quả đã não bổ được.

@Không mang theo đầu óc:

Cầu cư dân mạng não bổ xong chia sẻ kết quả! Làm người khác sốt ruột quá!

@IQ khẩn cấp:

Đúng vậy đúng vậy! Nếu sợ thì cứ nói ra sẽ hết sợ, nhanh chia sẻ đi nào!

Dưới yêu cầu mãnh liệt của mọi người, có mấy người não động xé trời hoặc biết chút nội tình bắt đầu nhả ra.

@Chó mắt titan:

Nếu tôi nghĩ không sai, toàn bộ câu chuyện này có thể biên tập được thành một quyển tiểu thuyết huyền huyễn đó nhà. Đầu tiên, mời mọi người chú ý đến ba tấm ảnh trước, sau đó nhìn lại tấm ảnh cuối, tìm điểm khác nhau đi nào.

@Thích nhất mọi người đến tìm tra:

Tôi tôi tôi! Để tôi trả lời! Ba tấm ảnh trước chỉ có hai người, là ảnh chụp chung của Từ ảnh đế và Mạnh ảnh đế, tấm cuối cùng lại biến thành ba người, trông lại giống như là một tấm ảnh đã cũ? Đã phát hiện điểm kỳ quái trong tấm ảnh cuối cùng! Người rất giống Từ ảnh đế là ai vậy?

@Tay bát quái thiện nghệ trong giới giải trí:

Cái này tui biết nè! Người cực kỳ giống Từ ảnh đế chính là người đóng thế trước kia của anh ấy! Hình như tên là… là gì nhỉ? À, tên là Từ Bạch! Dáng vẻ hắn rất giống Từ ảnh đế, thậm chí mọi người còn nói, hắn chỉ cần mở rộng khóe mắt, làm lại mũi là hắn có thể đánh tráo với Từ ảnh đế luôn! … Má ơi! Có phải tui vừa nói câu gì rất đáng sợ không! Bỗng nhiên nghĩ tới một khả năng!

@Tâm tư kín đáo:… Lầu trên, tui cảm

thấy có lẽ cậu không cẩn thận nói ra chân tướng rồi.

@Chó mắt titan:

Ha hả, nhìn ảnh chụp phát hiện vấn đề đi! Kế tiếp, mọi người nhớ lại bài Weibo gần nhất liên quan đến Từ ảnh đế và Mạnh Thanh Thu đi, nghĩ ra cái gì chưa?

@IQ khẩn cấp:

Thật sốt ruột! Tôi chỉ biết nhân viên của Từ thị nói Từ ảnh đế giống như thay đổi thành một người khác, bắt đầu từ năm năm trước được tìm về… Bắt đầu… Đậu… má. IQ của tôi online rồi hả? Từ ảnh đế dường như biến thành người khác! Thế thân đặc biệt giống Từ ảnh đế! A a a a a! Muốn điên rồi!

@Càng nghĩ càng thấy sợ:

Vậy là cậu hiểu cảm giác của tôi rồi chứ? Thêm việc Mạnh Thanh Thu bảo thuộc hạ cưỡng đoạt kịch bản của người khác, chúng ta ngẫm nghĩ một giả thuyết – Năm năm trước Từ ảnh đế rơi xuống vách núi rồi được tìm thấy, nhưng người đó không phải là Từ ảnh đế chân chính. Như vậy hai bài Weibo trước đã khớp với nhau. Vì sao hai người kia gặp mặt cũng khớp luôn.

@Chân tướng chỉ có một:

Ha ha, tui nghĩ chú cảnh sát có thể tham gia rồi đó.

@Tôi nhìn xem mà không nói lời nào:

Tôi cũng nghĩ chú cảnh sát có thể tham gia rồi đó.

@Mộng Thanh Thu:

Tao nhổ vào! Tụi bây đang đóng phim truyền hình hả?! Thanh Thu nhà tao tốt như vậy, sao có thể hại Từ ảnh đế! Đầu óc tụi bây bị chó ăn rồi sao?! Từ ảnh đế được Từ thị tìm về, chẳng lẽ không làm xét nghiệm DNA sao?! Tụi bây nghĩ Từ gia là đồ ngu hả?

Câu này của fan Mạnh Thanh Thu ngược lại làm không ít người thấy có lý, quả thật tuy não động nghe rất khớp, nhưng không phải là không có sơ hở.

Thế là internet lại bắt đầu một trận khẩu chiến về đề tài ảnh đế thật giả, cố ý mưu sát, cố ý bêu xấu, đảng fan, đảng người qua đường, đảng bát quái, đảng dùng lý trí phân tích sôi nổi lên sân khấu phát biểu ý kiến, tranh luận đến vài ngày.

Lúc mọi người vẫn luôn cho rằng cuộc tranh luận sẽ kéo dài cả tháng mới dần dần hạ nhiệt. Ngày 20/11, Từ thị mở đại hội cổ đông. Tất cả cổ đông của Từ thị đều tham gia, bao gồm cả hai người chị và anh rể của Từ Đồ Chi.

Sáng sớm hôm đó, Tư Không Dịch dẫn năm nhóc chạy đến nhà của Từ Đồ Chi, định động viên tinh thần cho hắn.

“Ồ, anh Từ mặc bộ quần áo này quả nhiên rất đẹp trai! Ừm, tiếp theo đeo khẩu trang nữa là hoàn mỹ! Nếu bọn họ nghe lời, anh có thể dùng ánh mắt tỏ vẻ đồng ý, còn nếu bọn họ không nghe lời, trực tiếp tháo khẩu trang hù chết bọn họ.”

Tư Không Dịch nhìn Từ Đồ Chi mặc âu phục thắt cà vạt, nghiêm túc đề nghị.

Tâm trạng Từ Đồ Chi vốn đang u ám, nghe đến câu cuối cùng của cậu, nhịn không được cười ra tiếng, hắn quay đầu bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Tư Không Dịch: “Tiểu Dịch, đừng làm rộn.”

Tư Không Dịch nhún vai: “Tôi đâu có làm rộn. Lát tôi cùng đi với anh, nếu đám người kia dám lỗ mãng, anh gọi một tiếng ra ngoài, tôi bảo đàn em vọt vào cắn chết bọn họ.”

Từ Đồ Chi nhìn Đại Hoàng cường tráng khỏe mạnh, khóe miệng khẽ nhếch: “Vậy cám ơn cậu. Nhưng cậu yên tâm đi, trong đại hội cổ đông lần này, tôi nhất định sẽ cho Từ Bạch hiểu được cái gì là múc nước đổ giỏ trúc, dã tràng xe cát, cái gì là hối hận không kịp.”

Nói xong câu này, hơi thở của Từ Đồ Chi lại bắt đầu trở nên âm u, Tư Không Dịch nhanh chóng giơ bữa sáng trên tay lên rồi nói: “Được rồi được rồi, ăn điểm tâm trước mới có sức đánh giặc!”

Từ Đồ Chi nhìn cháo hoa còn tỏa hơi nóng và tiểu lung bao, cùng gương mặt tươi cười gần như phát sáng của Tư Không Dịch, trong lòng ấm áp, lại cảm thấy có chút khổ sở. Một người tốt như vậy, một người có thể làm bạn cả đời, vậy mà hắn lại bỏ lỡ. Ngay cả tư cách theo đuổi cũng không có.

Thở dài một hơi, Từ Đồ Chi ngồi xuống bàn cùng ăn điểm tâm với cậu.

Tư Không Dịch hỏi vài câu mà cậu để bụng đã lâu: “Anh Từ, nghe nói cổ phiếu Từ thị mấy ngày nay rớt giá thê thảm, còn có rất nhiều cổ đông bán cổ phần công ty, nếu bây giờ anh tiếp nhận Từ thị, vậy phải nhận một cục diện rối rắm sao?”

Từ Đồ Chi uống một ngụm canh, trong lòng đã có dự định cười nói: “Bọn họ bán thì tôi mua, tôi mua cổ phiếu của cổ đông với giá thấp, chờ cổ phiếu tăng, tôi liền có lời. Hơn nữa cổ phần của hai bà chị và anh rể ngu ngốc kia cũng thành của tôi. Từ thị đã xuống dốc rất nhiều, tôi tiếp nhận cục diện rối rắm này, nói như thế nào cũng phải triệt để chỉnh đốn lại. Đến lúc đó có được quyền *cổ phần khống chế, tôi chính là người cầm quyền ở Từ thị.”

*Cổ phần khống chế: nắm trong tay một số lượng cổ phần nhất định, khống chế các nghiệp vụ trong công ty

Sau khi ngẫm nghĩ một lúc, Tư Không Dịch lộ ra vẻ mặt bội phục và hơi cảm thán: “Chậc chậc, thật lợi hại, đây là kế hoạch từ sớm của hai anh phải không?” Sở dĩ nói là hai người, vì Tư Không Dịch đã sớm nghĩ đến chuyện này có liên quan đến Yến Khôn. Bá đạo tổng tài đều là như thế này đây, quả thật phúc hắc âm hiểm, hơn nữa không có lợi thì không làm!

Từ Đồ Chi cười cười: “Chuyện này một mình tôi không làm được, ít nhiều gì cũng cần Yến tổng. Nhưng làm ăn nói chuyện làm ăn, Yến tổng thật sự là rất biết thừa nước đυ.c thả câu, tôi cực khổ thu hồi 45% cổ phần, trong đó phải đưa cho Yến tổng đến 40%, nghĩ lại tôi thật sự rất thiệt thòi. Thật ra cho mười năm và cả đời cũng không có gì khác nhau.”

Tư Không Dịch a một tiếng, tuy cậu là bạn bè nên giúp Từ Đồ Chi mắng Yến Khôn vài câu, nhưng cân nhắc đến việc Yến tổng đã thăng chức lên thành A Yến, người yêu so với bạn bè vẫn quan trọng hơn một chút. Thế nên cậu chỉ có thể an ủi Từ Đồ Chi: “Không sao, không phải chúng ta còn có 55% cổ phần sao! Vẫn là đại cổ đông, vẫn có được quyền cổ phần khống chế.”

Từ Đồ Chi nghe thế dừng một chút, hắn mở miệng muốn nói gì đó rồi lại thôi. Tư Không Dịch tinh mắt liền nhận ra: “Anh Từ? Anh sao vậy? Có gì muốn nói sao?”

Từ Đồ Chi suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn nói ra: “Tôi muốn chuyển cho cậu 10% cổ phần Từ thị.”

Hai mắt Tư Không Dịch lập tức trợn to, vừa muốn mở miệng từ chối, Từ Đồ Chi đã nói trước: “Cậu đừng từ chối, nếu không có cậu, căn bản không có tôi bây giờ. Tuy là Yến tổng giúp tôi đại ân, nhưng tất cả khởi đầu đều nhờ có cậu. Vì vậy, nếu cậu không nhận lòng biết ơn của tôi, thì tôi cảm thấy, cho dù có đoạt lại được Từ thị cũng không có ý nghĩa gì nữa.”

Từ Đồ Chi nói rất nặng, vẻ mặt cũng cực kỳ trịnh trọng. Tư Không Dịch há miệng nhìn hắn, không biết phải từ chối thế nào, cuối cùng chỉ có thể gật đầu nói: “Được rồi, tôi nhận cổ phần công ty. Nhưng 10% rất nhiều, anh đưa tôi 5% thôi. Chia lợi nhuận đủ tôi mua một căn nhà là được. Đến lúc đó mời anh đến chơi.”

Từ Đồ Chi như rút được gánh nặng nở nụ cười không nói tiếp nữa. Dù sao đến lúc đó hắn chỉ cần viết văn bản, cho cậu ký tên là được.

Sau đó Tư Không Dịch gần như dùng dáng vẻ hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang dẫn năm tên đàn em và Từ Đồ Chi lái xe đến Từ thị. Đương nhiên là Từ Đồ Chi lái, cậu đang định thi bằng lái, nói cách khác, hiện tại cậu không có bằng lái xe.

Đến trước cửa chính tổng công ty Từ thị, Tư Không Dịch tinh mắt thấy vài người đã đứng sẵn ở đó. Xem ra là hai cặp vợ chồng, trong đó có một cặp vợ chồng trung niên trông hơi giống Từ Đồ Chi, người đàn ông trung niên mặt mày nghiêm túc, mà người phụ nữ lại khẩn trương và sốt ruột. Còn gương mặt cặp vợ chồng kia lại tràn đầy hoài nghi.

Từ Đồ Chi ngồi trong xe hít nhẹ một hơi: “Tiểu Dịch, cậu ngồi ở đây chờ tôi đi. Hiện tại cậu giấu mặt vẫn tốt hơn.”

Tư Không Dịch gật gật đầu nhìn hắn mở cửa xuống xe.

Sau đó cậu ngồi trong xe cùng năm nhóc chứng kiến một màn bừng tỉnh nhận thân trước cửa Từ thị, rõ ràng hình ảnh thật khiến người ta cảm động, nhưng cậu lại không cảm động nổi – Nếu thật là cha mẹ và chị em yêu Từ Đồ Chi tha thiết, phải sơ ý đến cỡ nào mà không nhận ra, năm năm trời không phát hiện con trai, em trai họ không đúng? Bây giờ lại kích động nước mắt giàn dụa, so với cảm động, cậu chỉ thấy châm chọc mà thôi.

Tư Không Dịch không thấy được tình hình sau khi Từ Đồ Chi bước vào Từ thị. Nhưng không sao – có Tiểu Văn ở đây.

Tiểu Văn đeo camera mini đậu lên đèn chùm trong phòng họp, Tư Không Dịch ngồi trong xe thấy được tình hình toàn bộ căn phòng.

Đầu tiên là Từ Bạch phẫn nộ chỉ trích cổ đông bán tháo cổ phần, đến khi người nhà họ Từ dẫn Từ Đồ Chi tiến vào, gương mặt Từ Bạch trở nên trắng bệch, đầy kinh hoàng không thể tin được, mà sau khi kinh hoàng chính là sợ hãi cực độ và giãy dụa sắp chết.

“Ba mẹ! Chị! Mọi người làm gì vậy? Sau lại đưa một người không liên quan vào đây? Đang mở đại hội cổ đông, là lúc thảo luận sự sống chết của Từ thị!” Từ Bạch cảm thấy hắn chỉ cần làm ra vẻ hợp tình hợp lý, không hề chột dạ là có thể khiến người khác không nghi ngờ.

Nhưng sau khi hắn vừa dứt lời, người mẹ luôn ra ngoài đánh bài, ngẫu nhiên sẽ làm cho hắn một bữa cơm liền xông lên, hung hăng tát một cái vào mặt hắn. “Đồ lừa đảo! Đã đến nước này mà mày còn dám nói như hợp tình hợp lý! Tao sống nửa đời người, cho tới giờ chưa từng thấy người nào nham hiểm độc ác, bụng đầy ý xấu như mày! Nếu không phải Từ Đồ Chi của chúng tao mạng lớn, toàn bộ gia tộc họ Từ đều bị mày phá nát!”

Bà Từ nói xong lại quá tức giận, hung hăng đánh Từ Bạch lần nữa.

Ngay từ đầu Từ Bạch ngốc ra, nhưng sau đó hắn kịp phản ứng. Hắn cẩn thận nhìn vẻ mặt người nhà họ Từ trước mặt, sau đó tuyệt vọng phát hiện, trong mắt bọn họ đều là phẫn nộ, khinh bỉ, thậm chí còn mang theo sát ý.

Từ Bạch lùi ra sau một bước, hắn nhìn người đàn ông đeo khẩu trang dường như cao bằng hắn, một suy đoán vô cùng đáng sợ nhảy ra trong đầu hắn. Trong nháy mắt khi bà Từ còn muốn đánh tiếp, Từ Bạch hung hăng chộp lấy tay bà, vẻ mặt vô cùng dữ tợn nói: “Hắn ta là ai?!”

Tay bà Từ bị nắm chặt, muốn giãy dụa nhưng không thoát được, lập tức cầm túi xách dứt khoát nện vào mặt Từ Bạch. Hắn không hề đề phòng bị túi xách bằng da đập mạnh vào mũi, trước mắt bao nhiêu người, mũi hắn cứ vậy mà bị lệch qua một bên! Không phải bị đánh gãy mũi, mà là bị méo xẹo vô cùng mất tự nhiên do có vật lạ trong mũi!

Mấy cổ đông trong phòng đều kinh ngạc la lên, Từ Bạch hoảng sợ giơ tay vuốt mũi, đang muốn thanh minh gì đó, Từ Đồ Chi bên kia lại cười lạnh mở miệng: “Giả chính là giả. Dù chỉnh giống đến cỡ nào cũng không phải là thật.”

Dù đã qua năm năm, Từ Bạch vẫn như cũ nghe giọng nói này là lập tức nhận ra! Hắn thấy Từ Đồ Chi rõ như ban ngày xuất hiện trước mặt hắn, cả người khϊếp sợ không thốt nên lời. Một cảm giác rét lạnh từ tận sâu trong xương tủy lan truyền toàn thân hắn.

Từ Đồ Chi đang nhìn mình! Hai mắt Từ Đồ Chi đầy sát ý! Hắn thế mà còn sống trở lại! Hắn nhất định sẽ gϊếŧ mình! Hắn chính là ác quỷ từ địa ngục bò ra, hắn muốn báo thù!

Gương mặt Từ Bạch ngày càng trắng, cuối cùng hắn hét một tiếng xoay người muốn chạy ra khỏi cái nơi hít thở không thông này. Nhưng ngay lúc hắn vừa mới mở cửa, nghênh đón hắn chính là gương mặt tươi cười y hệt lưu manh của đội trưởng Triệu.

“Ồ, Từ ảnh đế, à không, thế thân của Từ ảnh đế. Từ Bạch, chúng tôi hoài nghi anh gϊếŧ người không thành, lừa gạt ngầm chiếm đoạt tài sản của người khác, mời đi theo chúng tôi một chuyến.”

Đến lúc này, Từ Bạch đã biết hắn hoàn toàn tiêu đời, hắn điên cuồng giãy dụa muốn tránh thoát bàn tay của đội trưởng Triệu, khi phát hiện tất cả chỉ là phí công, hắn cười lớn quay đầu lại nói: “Từ Đồ Chi! Mạng mày lớn! Từ trên núi cao như vậy ngã xuống cũng không chết, nhưng mày không chết thì thế nào? Mạnh Thanh Thu mày yêu nhất năm năm trước cũng vứt bỏ mày không thương tiếc, mày không tưởng tượng nổi chứ gì? Là hắn bảo tao gϊếŧ mày rồi để tao chiếm lấy địa vị của mày! Ha ha ha, cho dù tao bị bắt cũng đáng, ít nhất tao đã cho ảnh đế đỉnh đỉnh đại danh đội nón xanh, còn hưởng thụ cuộc sống xa xỉ, quản lý Từ thị suốt năm năm. Hiện tại Từ thị đã bị tao và hai chị em tốt của mày phá hỏng hết rồi, mày trở lại thì có năng lực làm được cái gì? Ha ha ha! Tính ra, tao làm vậy cũng đáng!”

Từ Bạch điên cuồng cười to bị đội trưởng Triệu áp giải đi, chờ sau khi cảnh sát đi hết, bầu không khí trong phòng có vẻ hơi lúng túng. Mọi người hoặc quang minh chánh đại, hoặc thật cẩn thận nhìn lén Từ Đồ Chi. Mà hắn lại mặt không thay đổi, bình tĩnh thong thả đi đến vị trí tổng tài Từ thị ngồi xuống, gõ lên bàn một cái:

“Các vị, tôi vừa trở về, có thể nói cho tôi biết một chút, hiện tại Từ thị đã hỗn loạn thành cái dạng gì không?”

Vẻ mặt mấy cổ đông trở nên cứng đờ, trên thực tế, có rất nhiều người ở đây không phải là cổ đông công ty.

Chuyện sau đó Tư Không Dịch không xem tiếp nữa, chẳng qua vẫn để Tiểu Văn tiếp tục quay phim. Bởi vì cậu phát hiện sự xuất hiện của Từ Đồ Chi hình như đã được người nào đó có tâm báo cho truyền thông biết, không lâu sau khi Từ Đồ Chi tiến vào Từ thị, có rất nhiều phóng viên lái xe đến vây chặt trước cửa chính của công ty, gương mặt ai cũng kích động, hưng phấn không thôi.

Trong đó còn có người mượn chiếc BMW của người yêu bạo kiều nhà cậu làm bối cảnh đứng tường thuật.

“Quý vị khán giả thân mến! Tôi là người chủ trì Tiểu Hồng của đài truyền hình Khoai Lang! Mọi người có thể nhìn thấy, hiện tại tôi đang đứng trước cửa tổng công ty Từ thị! Mấy phút trước, chúng tôi nhận được một tin, Từ ảnh đế, Từ Đồ Chi chân chính hôm nay đã xuất hiện trong đại hội cổ đông, vạch trần thân phận của Từ Bạch, người đã giả mạo Từ Đồ Chi năm năm nay!! Tin tức này nhất định làm mọi người khϊếp sợ không thôi, thế nhưng tin này có thể chính là đáp án cho hai đề tài

#Từ Đồ Chi thật giả



#Mưu sát hay là bêu xấu! ồn ào huyên náo hai ngày trước trên Weibo! Hiện tại chúng tôi sẽ chờ ở đây, nghe nói cảnh sát đã đến. Nếu không có gì bất ngờ thì Từ Bạch sẽ trực tiếp bị bắt. Mong mọi người đừng bỏ lỡ, hãy cùng chúng tôi truy tìm và thảo luận chân tướng của việc này!”

Phóng viên kia nói xong lại dựa vào cửa thủy tinh, Tư Không Dịch nhìn cái mông bẹt bẹt trước cửa, tự hỏi cậu nên trực tiếp lái xe đi, hay vẫn là quay kính xe bảo người rời đi mới tốt?

Ngay lúc đó Đại Hoa meo một tiếng.

Đám phóng viên vây quanh trước cửa Từ thị cũng giống như uống máu gà, điên cuồng nhắm về phía cửa chính, đương nhiên bao gồm cả Tiểu Hồng vừa tựa người vào kính xe. Chờ mọi người chạy như điên qua bên kia, Tư Không Dịch mới quay kính xe nhìn sang, liếc mắt một cái liền thấy được một người đàn ông giống y hệt Từ Đồ Chi đang bị đội trưởng Triệu và mấy cảnh sát áp giải ra ngoài.

Tên kia hẳn là ảnh đế giả mạo, tu hú chiếm tổ chim khách năm năm nay.

Tư Không Dịch nhìn Từ Bạch bĩu môi, trong lòng càng không thích người nhà họ Từ. Ngay cả cậu, người vừa mới quen biết Từ ảnh đế không đến nửa năm mà liếc nhìn một cái đã biết người này không phải là Từ Đồ Chi, rốt cuộc mấy người nhà họ Từ mắt mù đến cỡ nào vậy?

Nhưng ngay lúc đó, điện thoại video bên trong chiếc BMW vang lên rồi tự động mở ra. Tư Không Dịch bị giật mình, quay đầu lại liền thấy gương mặt bất mãn của Yến tổng.

“Em đã nghỉ học đến trưa, vì một người ngoài. Hiện tại chuyện này đã kết thúc, về nhà ăn cơm.”

Yến tổng tỏ vẻ, có thể nhịn đến giờ không đi bắt người là hắn đã cực kỳ quan tâm. Nhưng Tư Không Dịch lại nhìn nhìn chiếc BMW, đặc biệt vô tội nói với màn hình video: “… Nhưng em không có bằng lái xe. Hay là em tìm xe kéo đến kéo đi?”

Yến Khôn: “…” Biện pháp dọa người như vậy mà em cũng không xấu hổ nói ra được!

“Chờ ở đó.” Yến tổng nghiến răng nghiến lợi nói.

Mà cùng lúc đó, trong một phim trường, Mạnh Thanh Thu nhìn tin tức trực tiếp trên internet, kinh sợ đến cắn răng.

______________________________

Anh Từ Đồ Chi cũng đáng thương, nếu trong bộ khác thì anh có thể là nam chính diễn một màn báo thù ngược tra rồi.
« Chương TrướcChương Tiếp »