*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tư Không Dịch đội mũ, đeo kính râm, cảm thấy cậu không giống đi báo danh chút nào, ngược lại giống một tên paparazzi đi chụp lén. Lúc này cậu đeo hai cái ba lô trên vai, trong đó có giấy báo trúng tuyển, giấy chứng minh và hộ khẩu, còn lại là đồ ăn vặt và đồ dùng đơn giản.
Trời biết cậu mất rất nhiều sức lực mới làm cả nhà Chung Khôi không đưa cậu đi báo danh, một mình cậu muốn mọi người không chú ý đến đã rất khó khăn rồi, nếu cả nhà Chung Khôi cùng đến, vậy chắc chắn một phút sau sẽ bị bại lộ rồi vây chặt.
Đây là bài học mà Tư Không Dịch mới đổ máu học được mấy ngày trước – Vài ngày trước cậu còn không có cảm giác bản thân đã nổi tiếng, cho nên đỉnh đạc, chỉ đội một cái mũ liền cùng bốn nhóc ra ngoài tản bộ, nhân tiện còn phát hiện ven đường có một cây liễu hơi có tư duy, lúc ấy cậu đang vỗ vỗ lên cành liễu, nghĩ xem có nên mua về trồng ở đâu đó trong công ty không, cậu bỗng nghe một tiếng thét chói tai, sau đó ngơ ngác phát hiện bản thân bị vây kín.
“A a a a a! Nam thần của tôi! Nam thần của tôi nam thần của tôi!!”
“Trời ơi! Tư Không Dịch! Người thật nhìn đẹp trai như ánh mặt trời a! Nam thần, ký tên cho em đi!”
“Nam thần, cầu gả em! Cái gì em cũng sẽ làm a a a a!”
“Lông Đại Hoàng đúng là màu vàng óng a! Còn phản quang! Nó đang cõng Đại Hoa và Tiểu Bạch! Ấm áp muốn chết!”
“Công chúa Đại Hoa đẹp chết tui rồi! Muốn vuốt vuốt vuốt quá!”
Một lúc sau Tư Không Dịch mới kịp phản ứng, cậu đây là bị fan vây quanh, lần đầu tiên gặp tình huống nhu vậy, cậu nghĩ không thể không nói câu nào mà bỏ đi. Vì thế cậu ôn hòa trò chuyện với mọi người, sau đó bị fan càng lúc càng nhiệt tình lôi kéo ký tên đến hơn hai tiếng, nếu không phải Đại Hoa tức giận chạy đi, cậu lấy cớ chạy theo nó, lúc này có lẽ cậu còn chưa thoát thân được.
Nhưng dù vậy cậu cũng đã làm ách tắc giao thông, may mà cậu có số điện thoại của cục trưởng Triệu, cuối cùng ba cảnh sát giao thông đến mới kiểm soát được tình hình.
Tư Không Dịch một đường chạy về công ty, chật vật ngồi trên sô pha trong đại sảnh thở dốc, sau đó cậu gặp Trần Hi và Tạ Kỳ, hai người biết cậu vất vả chạy về, không phúc hậu nở nụ cười. Tạ Kỳ không chỉ cười ha hả, mà còn đăng chuyện này lên Weibo.
@Thái hoa tiểu vương tử giới ca hát Tạ Kỳ V:
#hình ảnh#hình ảnh#hình ảnh#
Ha ha ha, đừng ai cản tôi, để tôi cười cho đã! Tư Không Dịch của chúng ta có lẽ còn chưa biết cậu ấy hot thế nào, thế là chỉ đội một cái mũ, hơn nữa còn ngốc manh dẫn theo Đại Hoàng, Đại Hoa và Tiểu Bạch cùng đi ra ngoài! Rõ ràng là tỏ vẻ “Tôi ở đây, mau tới bắt tôi đi!”. Sau đó chúng ta có tấm ảnh này: Gương mặt hỏng mất thở hổn hển.
Phía dưới là đám fan cười như điên trêu chọc.
Sau khi cậu thấy bài đăng liền bày vẻ mặt chết không hối hận.
Từ đó về sau khi ra ngoài, cậu đã biết phải đeo kính râm. Mà vị tổng tài đặc biệt rất bận nào đó còn đặc biệt kéo cậu đi ăn một bữa, trên bàn cơm ném cho cậu một quyển sách. Tư Không Dịch còn tưởng Yến Khôn đại tổng tài đưa kịch bản gì đó cho cậu, kết quả mở ra liền trợn mắt.
“Hướng dẫn ngụy trang? Anh đưa cho tôi cái này làm gì?”
Lúc này Yến Khôn không đeo mắt kính, hơn nữa vừa mới gội đầu, mái tóc hơi ướt rũ xuống hai bên trán, thoạt nhìn khá gợi cảm. Kết hợp với ánh mắt không phút nào không kiêu ngạo, thậm chí là ngạo mạn kia, suýt chút nữa nhân viên phục vụ vì nhìn hắn mà bất cẩn phạm sai lầm. Lúc này, Yến Khôn lưu manh cười một tiếng, giọng nói vui sướиɠ khi người gặp họa: “Cậu cần phải cám ơn tôi đã nhanh chóng đưa nó cho cậu, sau này cậu sẽ thường xuyên dùng đến.”
Khóe miệng Tư Không Dịch giật giật: “Vậy tôi cám ơn anh nhiều.”
Yến Khôn không thèm để ý câu trào phúng này chút nào, vươn cặp chân dài thay đổi tư thế: “Hai ngày nữa là ngày cậu báo danh.”
Tư Không Dịch đang ăn beefsteak gật gật đầu: “Đúng vậy, không biết tính tình bạn học thế nào đây? Tôi học ngành truyền thông, có lẽ không khác với sở thích của mọi người. Tôi hơi rối rắm có nên ở ký túc xá hay không, tôi còn phải nuôi bọn Đại Hoàng.”
Yến Khôn nhìn vẻ mặt phiền não của cậu, cảm thấy cậu đúng là tự rước lấy phiền: “Dáng vẻ cậu bây giờ còn muốn ở ký túc xá? Buông tha cho mấy thanh niên kia đi, bọn họ còn phải học tập, đừng làm họ đi sai đường.”
Tư Không Dịch không còn gì để nói: “Mọi người đều đã thành niên, phải có năng lực tự kiềm chế chứ? Hơn nữa sinh viên Đại học Bắc Kinh chắc là không có say mê theo đuổi idol gì đó, quan trọng nhất chính là tôi không có hot như vậy. Hiện tại bộ phim
Dong binh chi vươngcòn chưa chiếu mà.”
Câu trả lời của Yến Khôn chính là cười châm biếm một cái, cậu lập tức nhớ đến tình cảnh bản thân bị vây quanh trước đó, hơi mệt tim.
“Được rồi, tôi định dứt khoát thuê một căn nhà cạnh trường học. Haiz…” Hy vọng giá tiền không quá đắt, cậu không thể ở ghép, vì mấy nhóc cần không gian riêng, hơn nữa chúng nó cũng không giống mấy con thú khác, cần điệu thấp.
Dường như Yến Khôn vẫn luôn chờ Tư Không Dịch nói những lời này, vì thế sau khi cậu vừa nói xong, hắn làm như thuận miệng mà nói một câu: “Tôi có một căn nhà cạnh trường đại học Bắc Kinh, có sân.”
Tư Không Dịch vụt ngẩng đầu lên, chỉ thấy hai mắt hắn sáng quắt nhìn cậu, trên mặt còn kém viết mấy chữ – Mau cầu tôi đi.
Tuy cậu cực kỳ không muốn khuất phục, nhưng có món lợi trước mắt mà không chiếm thì đúng là thằng ngốc. Vì thế cậu nghĩ nghĩ rồi nói: “Anh Yến, giúp đỡ chút nha?”
Yến đại tổng tài ngạo kiều nhếch khóe miệng: “Nếu cậu đến ở thì cần phải làm hết tất cả việc nhà, coi như tiền thuê nhà.”
Tư Không Dịch gật gật đầu: “Không thành vấn đề không thành vấn đề! Tôi đã sống một mình từ nhỏ, cực kỳ giỏi làm việc nhà, Đại Hoàng, Đại Hoa, Tiểu Bạch cũng sẽ làm.”
Yến tổng nghe thế vừa lòng gật đầu: “Mỗi tối phải về nhà ăn cơm. Chín giờ tối đóng cổng, sau chín giờ cậu có thể ngủ ngoài đường.”
Tư Không Dịch nghe thế hơi ngơ ngác, cậu không hiểu nhìn Yến Khôn: “Tôi ở một mình còn có giờ đóng cổng? Hơn nữa tôi sẽ không nấu cơm…”
Ngay sau đó, cậu nghe được câu trả lời giống như chuyện Nghìn lẻ một đêm.
“Tôi làm.”
“A, anh làm… Anh làm?”
Tư Không Dịch trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Yến đại tổng tài, cái tên thoạt nhìn giống như thần tiên, cả người mặc âu phục sản xuất có hạn đắt đỏ, ăn cơm vô cùng xoi mói, nhìn ai cũng giống như thiểu năng trí tuệ, thế mà sẽ nấu cơm?!
“… Thật hả?”
Yến Khôn nhướng mày nhìn gương mặt giật mình của Tư Không Dịch, đồng dạng bày vẻ mặt giật mình còn có ba con thú cưng, gân xanh trên trán nhịn không được giật giật: “Tôi nấu cơm cậu có gì bất mãn?”
Tư Không Dịch nhanh chóng cười nói: “Không có gì, không có gì, anh Yến thật lợi hại. Thế nhưng anh cũng ở đó hả?”
Yến Khôn cười lạnh một tiếng: “Cậu có ý kiến?”
Tư Không Dịch thở dài, có nhà chính là đại gia, cho dù vị đại gia là một tên bá bạo tinh kiều. “Không có, chỉ là sợ bọn Đại Hoàng làm phiền anh.”
Lúc này Yến tổng mới hơi mỉm cười: “Địa bàn của tôi, tôi phụ trách thức ăn, tôi nghĩ chúng nó sẽ rất hiểu chuyện.”
Đại Hoàng Đại Hoa Tiểu Bạch Tiểu Văn: Gâu meo chít vo ve.
[Người dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Chúng em hiểu rõ.]
Tư Không Dịch chỉ có thể ha hả một tiếng trong lòng. Sau đó tự đóng gói bản thân và bốn tên đàn em đưa đến nhà Yến đại tổng tài – Một ngôi biệt thự nhỏ có tầng lửng và sân nhỏ, trong khu nhà giàu nổi tiếng đứng đắn bên cạnh đại học Bắc Kinh.
TruyenHD“… Đồ nhà giàu gian ác. Nhưng ở đây đến trường rất thuận lợi. Hơn nữa sau này tao cũng sẽ có tiền.” Tư Không Dịch nhớ lại dáng vẻ nhà quê hôm qua khi mới chuyển đến bị Yến Khôn âm hiểm bên cạnh chụp lại, liền nhịn không được cắn răng. Lúc này chắc là Yến tổng đã đến công ty rồi. Đại Hoàng, Đại Hoa, Tiểu Bạch đã lẻn vào trường thám thính địa bàn.
Tiểu Văn ở lại làm vệ sĩ cho Tư Không Dịch.
Vo ve. [Phía trước chín giờ có một người khả nghi, mau né.]
Khóe miệng Tư Không Dịch giật giật, kéo vành nón xuống thấp vòng qua rừng cây nhỏ trong trường học.
Nửa giờ sau.
Vo ve. [Xung quanh bàn ghi danh phía trước có ít nhất mười người khả nghi, ừm, em thấy tiểu chủ nhân trốn không thoát vận mệnh bị bao vây lần nữa. Muốn em đi chích bọn họ không?]
“Thôi, dù sao cũng là ngày nhập học đầu tiên, chúng ta vẫn nên thân thiện chút đi. Chuyện đáng sợ như chích độc bạn học này sau này ít làm thôi. Tiểu Văn, không nên vừa đến mùa hè là mày liền kích động cáu gắt như vậy.”
Tiểu Văn cao lãnh không thèm trả lời.
Sau khi Tư Không Dịch bước vào sảnh báo danh, cậu nhanh chóng xếp hàng. Cũng may trước cậu chỉ có hai người, hơn nữa trong sảnh cũng rất trật tự, dù mọi người trò chuyện cũng chỉ nói nhỏ giọng, nên trước khi cậu nộp giấy báo trúng tuyển, tất cả đều thuận lợi. Nhưng mà sau đó…
“Tư Không Dịch? Sinh viên khoa truyền thông? Cầm phiếu này đến quầy bên kia đóng học phí trước, cậu có mang tiền mặt theo không, không có cũng không sao, có thể chuyển khoản trực tiếp. Sau đó đi làm thẻ sinh viên. Rồi tìm một đàn anh khoa truyền thông dẫn cậu đi về phòng ngủ, sau đó đi nhận lớp là được.”
Tư Không Dịch vội vàng cười nói: “Dạ, cám ơn thầy.”
Sau đó cậu phát hiện, không biết từ khi nào cậu đã bị vây trong đám người.
Tư Không Dịch: “…” Có cảm giác như Đường Tăng, thật nhớ Ngộ Không Đại Hoàng.
“Ồ đàn em! Cậu chính là Tư Không Dịch hả? Quả nhiên ngọc thụ lâm phong, tuổi trẻ đầy hứa hẹn! Anh là đàn anh khoa truyền thông, đi, anh dẫn em đi nộp tiền và làm thẻ sinh viên!”
“Chào đàn em, anh là phó hội trưởng hội học sinh Tiêu Diêu, mời em gia nhập hội học sinh, góp một phần công sức vì tương lai tươi đẹp của đại học Bắc Kinh.”
“Ối, mấy người đừng chen tôi! Kiểu tóc của tôi bị mấy người chen lấn lộn xộn hết cả rồi! Đàn em Tư Không! Anh là hội trưởng câu lạc bộ Noãn Nam Thiên, mời em gia nhập câu lạc bộ của bọn anh. Bọn anh rất quen thuộc nhất cử nhất động của em trên internet, em chính là một warm boy! Nhanh gia nhập câu lạc bộ ấm áp của bọn anh! Câu lạc bộ của bọn anh có rất nhiều fan nữ đó!”
“Ha ha, người ta không có thiếu fan! Tránh ra, một người diễn xuất tốt có ngoại hình như vậy mà không vào câu lạc bộ diễn kịch của chúng tôi thì đúng là không hợp ý trời, đàn em Tư Không, cầm giấy này, có rảnh thì điền vào nha!”
Ngắn ngủn mấy phút đồng hồ, trong tay Tư Không Dịch đã có hơn mười đơn gia nhập khác nhau. Cậu nhìn mấy người đang mỉm cười lộ ra vẻ mặt “Cậu không báo danh chúng tôi liền không đi”, đột nhiên trước mặt bao nhiêu người, cậu lau mặt nói: “Đàn anh đàn chị, hiện tại tôi cảm thấy giống như là thái giám bị ép lật thẻ bài cho hoàng đế vậy.”
Trong nháy mắt, toàn bộ đại sảnh yên tĩnh đến đáng sợ.
Sau đó liên tiếp những tràng cười vang lên không ngừng.
“Ha ha ha!”
“Ôi, đàn em Tư Không thật biết đùa!”
“Khụ khụ, theo như cậu nói, tôi là nam sao có thể làm phi tử?”
Tư Không Dịch thấy mọi người cười đùa, không hề có chút không khí căng thẳng nào, liền giơ tay cầm đơn gia nhập nói: “Cám ơn mọi người đã ưu ái, nhưng chờ tôi báo danh xong, về phòng ngẫm lại xem nên gia nhập câu lạc bộ nào đã. Dù sao đã lựa chọn thì phải cố gắng mà, mọi người đều là những người chăm chỉ, xuất sắc, sau khi tôi gia nhập câu lạc bộ cũng phải nghiêm túc cố gắng mới được.”
Mọi người vốn cũng hơi băn khoăn đối với việc Tư Không Dịch tham gia câu lạc bộ, dù sao cũng không phải là “sinh viên” bình thường, mà là một người có gần mười triệu fan trên mạng, ký hợp đồng với Quang Diệu Tinh Quang, tương lai nhất định sẽ là một minh tinh nổi tiếng. Minh tinh nhiều ít gì cũng có chút kiêu ngạo và cáu kỉnh, bọn họ lo lắng Tư Không Dịch không dễ ở chung giống như biểu hiện trên mạng. Kết quả, hiện tại xem ra là bọn họ lo lắng dư thừa rồi, thanh niên này đúng thật là rất dễ ở chung, hơn nữa còn mang theo vầng sáng “Khiến người ta yêu thích” a!
“Vậy đàn em à, chúng tôi sẽ chờ cậu trả lời! Dù cậu không gia nhập cũng không sao, có thể tính cậu là nhân viên ngoài biên chế! Tài nguyên như cậu không thể lãng phí!”
Mấy người ở câu lạc bộ khác cũng sôi nổi tỏ vẻ, dù là làm vật biểu tượng cho câu lạc bộ cũng được, bọn họ cũng rất vui lòng. Nếu không phải sợ Tư Không Dịch quá bận, phỏng chừng mấy người này sẽ liên hợp làm Tư Không Dịch tham gia tất cả các câu lạc bộ.
Tư Không Dịch: “…” Mấy người này quá nhiệt tình, cậu có chút chịu không nổi.
Sau đó Tư Không Dịch cũng thuận lợi báo danh xong, rồi lại bị đàn anh nhiệt tình kéo đến phòng ngủ. Tuy người này đã biết cậu không ở trong ký túc xá, nhưng vẫn đề nghị cậu nhận biết mấy bạn học chung phòng. Dù sao bạn cùng phòng ký túc xá trên cơ bản chính là anh em tốt trong tương lai mà.
Tư Không Dịch cũng hiểu đàn anh này nói rất đúng, nghĩ đến khoảng cách giữa biệt thự của Yến Khôn và trường học chỉ cách một bức tường, thậm chí trên tường còn có một cánh cửa thông, cậu liền quyết định vẫn nên ôm chăn đặt trong ký túc xá, như vậy cậu có thể thỉnh thoảng ở lại trường học. Đại Hoàng, Đại Hoa có thể nuôi thả mà.
Vì thế Tư Không Dịch gật gật đầu, đẩy cánh cửa phòng 406.
Vừa vào cửa, cậu liền thấy được một hình ảnh không thể miêu tả bằng lời, không hiểu sao cảm thấy phiền muộn cho cuộc sống sinh viên sau này.