Chương 34: Tạm Ly
Chỉ thấy Long Nguyệt Thanh vung tay lên, trước mặt mỗi người đều xuất hiện một cái bình ngọc, nói “Trừ bỏ bà bà, trong bình của các ngươi đều có một lạp(khỏa, viên)
trúc cơ đan, trực tiếp dùng liền hảo. Bình của bà bà chính là bồi nguyên đan, tổng cộng hai mươi lạp, bà bà mỗi nguyệt
(tháng)
dùng một lạp. Nửa năm sau, lại cách nửa năm phục dùng một lần, có thể củng cố bồi nguyên, tăng cường thể chất, kéo dài tuổi thọ.”
Năm người sau khi nghe được đều mở ra bình ngọc, trong đại điện liền tản mát một cỗ hương khí thơm ngát, đều thật sâu hít một ngụm, lộ ra biểu tình thoải mái. Long Ngự Thiên lúc này mở miệng nói “Các ngươi hiện tại là có thể dùng. Nguyên Triết, ngươi không phải vẫn hỏi ta sao, lúc này dùng liền hảo a.” Cố ý không đề cập tới việc kia, chờ xem hí kịch. Long Nguyệt Thanh biết phụ hoàng ôm đang tâm tư gì, chuyện tình mấy ngày trước hắn còn ghi tạc trong lòng ni. Trong lòng cũng cười hắc hắc, hướng mọi người gật gật đầu.
Năm người lấy ra một khỏa đan dược nuốt vào, đều cảm nhận được có một cỗ nhiệt lưu chảy trong cơ thể, thoải mái đến phát ra tiếng rêи ɾỉ. Long Ngự Thiên nhanh chóng lôi kéo Long Nguyệt Thanh ngồi cách bọn họ thật xa, hai người trên mặt đều là một bộ biểu tình xem hí kịch.
Ngải Địch trước hết tiêu hóa hoàn dược lực, dược lực cơ bản đều tích trữ trong cơ thể chậm rãi cải thiện thể chất của bà. Nhưng bởi vì niên kỷ
(tuổi)
cùng thể chất, bà bà nếu tu chân hội rất khó đạt được thành tựu. Đặc biệt hơn nữa, sau khi tu chân hội tạo ngộ với rất nhiều khiêu chiến, đặc biệt thiên kiếp, bà bà khẳng định hội không thể vượt qua. Bởi vậy Long Nguyệt Thanh thầm nghĩ chậm rãi kéo dài tuổi thọ của bà bà, nhượng bà bà vui vẻ sống liền hảo.
Ngải Địch nhìn đến biểu tình của phụ tử hai người, cũng rất hiếu kì. Long Nguyệt Thanh đánh tiếng với bà bà “Bà bà, cách bọn họ xa một chút, cứ chờ xem, hắc hắc.” Ngải Địch đầu đầy hắc tuyến, tiểu Thanh nhi như thế nào biến thành xấu?
Ngải Địch nhìn mấy người, từ trong làn da dần dần chảy ra một tầng hắc mỡ, còn có một cỗ dị vị, lại một đầu hắc tuyến “Thanh nhi, đây là có chuyện gì a?”
“Bà bà đừng nóng vội, đây là dược vật giúp bọn hắn bài trừ tạp chất trong cơ thể, sau khi bọn họ thanh tẩy sẽ không có việc gì, hắc hắc.”
“Nguyên lai ngươi trước đó không nói cho bọn họ chính là muốn nhìn bọn họ bị chê cười a.” Cái này nhượng bà cũng thấy thú vị. Ngẫm lại sau một lát nữa, bộ dạng của bọn họ sau khi nhìn thấy trạng huống trên người mình khẳng định hảo ngoạn. Trong đó có hai vị chính là đế quốc trọng thần a, ai, nàng như thế nào lại nghĩ như vậy, đồng dạng bị phá hư. Đồng dạng mang theo ý cười chờ đợi.
“A…, a…, sao lại thế này a…” đây là tiếng hét tối cao của Lý Nguyên Triết, ba người động tác nhất trí đều che lại lổ tai, thật sự là lượng hô hấp kinh người a.
Ba người còn lại đều biết Long Nguyệt Thanh sẽ không hại bọn họ, huống hồ hiện tại thân thể cảm thấy phi thường thoải mái, cảm giác tốt chưa bao giờ có, khả khi sờ sờ trên người lại thấy một tầng mỡ, đây là có chuyện gì? Hơn nữa ba người đối diện, biểu tình nhìn thế nào cũng là một bộ đã biết trước sẽ xảy ra loại tình huống này, đang tủm tỉm nhìn bọn họ.
Long Nguyệt Thanh vội vàng ngăn lại Lý Nguyên Triết, thanh âm này rất cao a, ngoại nhân còn tưởng rằng Long Hoa điện phát sinh huyết án gì ni “Nguyên Triết thúc thúc, ngươi đừng có la nữa, nhanh đi tẩy rửa, lập tức sẽ có được một làn da hảo.”
Ba người khác vừa nghe mặt nhăn đắc lợi hại, nguyên lai là Lý Nguyên Triết này nhìn trúng làn da hoàn hảo của Long Ngự Thiên, lúc này mới nhượng bọn họ xấu mặt như vậy, đều nhìn về phía Lý Nguyên Triết. Lý Nguyên Triết chạy nhanh tới long trì của Long Ngự Thiên, Ôn Tư Đặc cũng theo sau, hai người khác thì trở lại phòng của mình thanh tẩy.
“A, Ôn Tư Đặc, ngươi như thế nào vào đây. A , đều bị ngươi nhìn hết, ngươi không thể chờ ta tẩy hảo rồi hãy vào sao?” Ba người ở bên ngoài lại nghe đến tiếng thét chói tai.
“Hừ, đều là đại nam nhân, sợ cái gì, nhìn thì có làm sao.” Thầm nghĩ nhanh tẩy rửa, ai lo lắng hắn a, cũng không phải cô nương gia, thứ hắn có mình cũng có a.
“Ha ha. . .” Long Nguyệt Thanh cười ngã vào lòng phụ hoàng. Long Ngự Thiên cũng là thần tình mang ý cười, huynh đệ này của hắn rất có khả năng a. Ngải Địch còn lại là liều mạng nhịn cười ý, bà còn muốn cấp mặt mũi cho hai vị đại nhân a, không thể làm càn ni.
Bốn người sau khi tái xuất hiện ở trước mặt mọi người, đều nhượng người khác lóa mắt. Mấy người bề ngoài đều là nhân trung chi long, vốn không thua kém, hiện tại lại được trúc cơ đan cải tạo càng thêm xuất sắc.
“Di, Tiểu Thanh Thanh, làn da quả nhiên trắng hơn, cũng nhẵn nhụi hơn, thật hảo a.” Người nào đó vừa mới chịu tội khi nhìn thấy vẻ ngoài của mình thì việc vừa rồi một chút cũng không để trong lòng , nhãn thần mị khai.
“Thanh nhi, đan dược này rốt cuộc có công hiệu gì, sẽ không chỉ dùng để đến cải thiện làn da đi. Biến hóa trong cơ thể cũng rất lớn, thân thể thực thư sướиɠ, đấu khí đều tiến triển.” Ôn Tư Đặc chú ý tương đối nhiều, nói ra cái nhìn cùng nghi vấn của mình.
Long Nguyệt Thanh lúc này mới ngồi thẳng dậy, hướng bọn họ giải thích công dụng của trúc cơ đan, nó giúp bọn họ cải tạo thể chất, càng thích hợp tu chân.
“Ngươi là nói nhượng chúng ta cùng nhau tu luyện công pháp của ngươi sao? Chúng ta có thể tu luyện sao? Sư phụ của ngươi đồng ý sao?”
“Công pháp của ta thuộc loại tu chân công pháp, hiện tại phụ hoàng đã bắt đầu tu luyện, đã bái sư bá của ta vi sư
(làm thầy). Hai loại công pháp này không có sự đồng ý của sư phụ thì không thể truyền cho người ngoài, nhưng bên người ta còn có bộ công pháp khác không có hạn chế, cho nên muốn hỏi một chút ý nguyện của các ngươi.”
Tiếp theo Long Nguyệt Thanh đem một ít tri thức của Tu Chân Giới nói cho bọn họ, cùng với sự tàn khốc của Tu Chân Giới, thiên kiếp mà người tu chân cần phải đối đầu. Y tin tưởng bọn họ hội tuyển trạch
(lựa chọn)
con đường tu hành, dù sao trừ bỏ phải đối mặt với các loại nguy hiểm, còn có thể nhượng bọn họ đạt được lực lượng thật lớn, kéo dài tuổi thọ. Hơn nữa thiên địa lại rất rộng lớn.
“Nói như vậy công pháp của ngươi là đến từ tinh cầu khác? Chúng ta cũng có thể tu thành thần?”
“Đúng vậy.”
“Hảo, ta nguyện ý.”
“Điện hạ, ta cũng nguyện ý.”
“Hảo, về sau chúng ta cùng sấm Tu Chân Giới, xùng sấm Tiên Giới.” Long Nguyệt Thanh xuất ra bốn ngọc giản, phân cho bốn người “Ta sẽ đưa các ngươi tới một nơi càng thích hợp cho việc tu luyện, các ngươi không cần chống cự. Cái này gọi là ngọc giản, bên trong có ghi lại công pháp tu hành cùng tri thức tu chân, các ngươi đến lúc đó chỉ cần đem tinh thần lực tham vào liền có thể đọc được. Sau đó từ từ tu luyện, lần đầu tiên nhập định rất trọng yếu. Đều chuẩn bị hảo?”
Bốn người gật gật đầu, chợt lóe, đã không thấy. Ngải Địch nhìn đến trợn mắt há mồm, tiểu Thanh nhi của bà càng ngày càng lợi hại , bà đã không cần lo lắng cho y nữa.
Vài ngày sau, bốn người lục tục đi ra, thần thanh khí sảng. Ôn Tư Đặc đạt tới linh tịch hậu kỳ, Lý Nguyên Triết hiện tại là ma vũ song tu, không còn là ma pháp sư với thân thể suy yếu, đạt tới dung hợp kì. Long Hành cũng đạt tới linh tịch sơ kỳ, Khoa Đặc cũng là dung hợp kì.
-----------------------------------------------------------------------------
Đã là thần ân lịch năm 11960, tân niên của Long Đằng đế quốc nhiễm một cỗ tân khí, bởi vì đã diệt trừ được một cái u ác tính thật đại. Quốc nội phi thường đoàn kết, không một quốc gia nào dám xem thường Long Đằng đế quốc. Sau trận chiến cùng Duy Khẳng cũng đủ hướng các quốc gia trên Áo Đặc đại lục thể hiện thực lực của Long Đằng, bọn họ đều muốn cùng Long Đằng giao hảo. Thần Thánh đế quốc cũng phái ra sứ giả đến giao hảo.
Long Ngự Thiên vì chuyện Ngải Khẳng giam cầm tinh linh nên đã tự mình thông qua ma pháp thông tấn trận hướng tinh linh vương giải thích. Thủ phạm đã trừ, mười tinh linh đang trên đường trở về, hy vọng tinh linh vương có thể lượng giải. Tinh linh vương đối sự cố gắng trong vài thập niên của Long Đằng đế quốc đều xem ở trong mắt, tình trạng của tinh linh đã được cải thiện rất lớn, cũng biết việc này không thể trách Long Ngự Thiên, tỏ vẻ vẫn cùng Long Đằng bảo trì quan hệ minh hữu.
Long Đằng đang từng bước phát triển, Thanh Phong xan quán ở trên đại lục đang từng bước mở rộng, thực lực của mọi người đang từng bước đề thăng. Tiểu Ngân đã kết nội đan sớm được xuất quan, có thể cùng Long Nguyệt Thanh tiến hành trao đổi linh thức. Nó là đệ nhị cao thủ sau Long Nguyệt Thanh, cả ngày không rời khỏi mỹ thực, Ngải Địch thực thích tiểu thú đáng yêu này, tự nhiên vì nó vội trước vội sau.
Long Ngự Thiên cũng đạt Kim Đan kỳ, đồng dạng luyện hóa một kiện chiến giáp hộ thân cùng Liệt Không Đao, thực lực đại đề thăng. Ôn Tư Đặc cũng rất nhanh kết đan. Long Hành cùng Khoa Đặc vì thường xuyên tiến nhập nạp thiên giới tu luyện, thực lực tiến bộ nhanh nhất, một người đạt linh tịch hậu kỳ, một người là linh tịch sơ kỳ.
Bởi vì Tứ hoàng tử Long Nguyệt Tân biểu hiện xuất sắc, Long Ngự Thiên đã bắt đầu cho hắn tham chính. Ý tưởng trong nội tâm cùng Long Nguyệt Thanh giống nhau, muốn đem hắn bồi dưỡng thành tân đế tương lai.
-----------------------------------------------------------------------------
Thần ân lịch tháng 7 năm 11960, trong Long Hoa điện.
Long Ngự Thiên một bộ ai oán cùng biểu tình không tha nhìn Long Nguyệt Thanh: “Thanh nhi, ngươi thật sự muốn làm như vậy sao?”
Long Nguyệt Thanh chủ động đầu nhập vào lòng hắn, ôm chặt hắn “Ta cũng luyến tiếc rời đi phụ hoàng, nhưng ta phải học cách trưởng thành. Phải đi ra ngoài cùng mọi người tiếp xúc giao lưu, dùng đôi mắt của mình để nhìn thế giới này. Huống chi chúng ta hiện tại đều có thể ngự kiếm phi hành, chừng ấy lộ trình đối chúng ta không tính xa, một ngày là có thể tới, không phải sao?”
Long Ngự Thiên biết Long Nguyệt Thanh làm đúng, có một số việc phải tự mình trải qua mới có thể lĩnh ngộ, hắn không nên cứ như vậy đem bảo bối giam ở bên người. Bảo bối càng thích hợp với không gian rộng lớn, y không thuộc về hoàng cung. Hẳn chỉ là không muốn, mấy năm nay đã quen với việc bảo bối làm bạn bên cạnh mình. Hắn không thể ích kỷ, lúc này hắn càng muốn sớm một chút đem ngôi vị hoàng đế giao ra để có thể bồi Thanh nhi cùng nhau du ngoạn lịch lãm, chính là trước mắt còn không thể thực hiện được.
“Bảo bối, là phụ hoàng ích kỷ, rất luyến tiếc Thanh nhi. Yên tâm, việc Thanh nhi muốn làm phụ hoàng đều hội duy trì. Bất quá phải thường xuyên nhớ tới phụ hoàng, phụ hoàng khi nào có thời gian sẽ đến gặp ngươi.”
“Thanh nhi cũng luyến tiếc rời đi phụ hoàng, chỉ vì muốn sau này có thể cùng phụ hoàng sánh vai. Ta mỗi ngày đều sẽ nhớ phụ hoàng. Chúng ta có thông tấn châu(viên ngọc truyền tin), phụ hoàng nếu nhớ ta có thể cùng ta nói chuyện, ta cũng sẽ như vậy.”
Năm nay Long Nguyệt Tân muốn đến Áo Đặc ma khí học viện, vì đi theo Long Nguyệt Thanh cùng Long Ngự Thiên nên đã chậm trễ việc học của bản thân, nên quyết định tháng chín năm nay đến tham gia nhập học. Long Nguyệt Thanh quyết định cùng Long Nguyệt Ny và Khoa Đặc đồng hành đến đó, thuận tiện lịch lãm đại lục, gia tăng kiến thức cho mình, bởi vậy hướng Long Ngự Thiên đưa ra đề nghị này.
Long Ngự Thiên lấy ra một phong thư, đưa cho Long Nguyệt Thanh “Đây là thư tín ta viết cấp hiệu trưởng Lạc Khắc Phỉ Lặc, vị này là Kiếm Thần, ngươi có thể trực tiếp tới tìm hắn biểu lộ thân phận. Hắn cùng với tổ tiên của Long gia chúng ta có giao hảo, cũng là lão sư của ta. Năm đó ở ma khí học viện ít nhiều có hắn ban trợ ta mới có thể bình yên thoát thân, cho nên cứ yên tâm đi tìm hắn, hắn hội giúp ngươi che dấu thân phận. Đây là ấn chương
(con dấu)
đại biểu cho chủ nhân của Thanh Phong xan quán, ngươi cũng thu hảo, trên đường có thể sử dụng, nhượng ta yên tâm.” Lại lấy ra một ấn chương giao cho y, tinh tế dặn dò.
Mọi người sau khi biết được tình huống đều nắm chặt thời gian cùng Long Nguyệt Thanh đoàn tụ, mỗi ngày đều đến Long Hoa điện báo danh, Ngải Địch mỗi ngày đều làm mỹ thực cho y. Hài tử trưởng thành, chung quy phải rời gia. Long Nguyệt Thanh luyện chế một ít đan dược lưu lại cho mọi người, cũng luyện chế cho Ngải Địch bà bà một kiện pháp bảo chủ động phòng ngự, cấp bà bà hộ thân. Thời gian còn lại đều dành cho phụ hoàng, hai người cả ngày dính vào nhau, Lý Nguyên Triết đã phát hiện chỗ không thích hợp, lại không nói gì.
Rốt cục cũng tới ngày biệt ly, Long Nguyệt Thanh cùng Long Nguyệt Tân, Long Nguyệt Ny, Khoa Đặc và Tiểu Ngân đứng ở đầu vai cùng phất tay cáo biệt mọi người. Tạm thời ly khai phụ hoàng, bắt đầu hành trình lịch lãm đại lục của y.