Chương 12

Cho nên nhìn thấy những ác quỷ kia hung dữ như vậy, bé mới nói lại lời mà Mạnh bà bà đã dạy.

Khổng Lẫm cười một tiếng, nói với hai quỷ thần khác: "Bây giờ đại nhân đi qua, cũng có thể làm cho những quỷ hồn kia được thoải mái, không phải sao?"

"Đại nhân đều đã muốn học cách làm một Diêm Vương tốt, các ngươi vẫn luôn che chở, muốn đến lúc nào, mười năm? Hai mươi năm? Hay là giống như chúng ta, ngàn năm vạn năm?"

"Địa phủ bây giờ, tiếp tục như vậy có thể chống đỡ bao lâu? Chúng ta có được tín ngưỡng kém hơn đại nhân."

Tô Văn nắm chặt bút Phán Quan, không nói nên lời.

Tiểu Tê Vô nhìn bọn họ lại bắt đầu không vui, vì vậy đỡ tay vịn của ghế nhỏ, nghiêm túc nói: "Bổn vương có thể học!"

Tô Văn quay đầu nhìn bé, không tiếng động để cho bé ngồi yên đừng động.

Cuối cùng, để cho Đế Thính đổi phương hướng.

"Ta xem như là đã biết tại sao tỷ lệ sinh ra của năm sau lại không bằng năm trước rồi, tiếp tục như vậy còn có người được đầu thai sinh ra sao? Hiệu suất làm việc của Địa phủ các người cũng quá thấp đi."

"Đừng nói đầu thai, vật tư bảo đảm của một quỷ hồn ở Địa phủ cũng không có, lúc còn sống ta thật vất vả mới mua được xe nhà, sau khi chết còn phải chen chúc với các ngươi trong vòm cầu, số của ta thật khổ"

"Đừng nói nhà xe, nơi này không có internet không có điện thoại di động, ta thậm chí ngay cả nhang đèn, tiền giấy cũng không ăn được, cũng không biết biến thành quỷ làm gì? Quỷ còn có thể chết sao? Để cho ta chết thêm một lần nữa đi!?"

"Những thứ mà các ngươi đang nói là cái gì, internet? Điện thoại di động là cái gì?"

"Các ngươi đây là không biết, bây giờ chúng ta không giống thời các ngươi ăn không no mặc không đủ ấm, bây giờ là xã hội chủ nghĩa, là thời đại nhân dân làm chủ, hiện đại hóa trí năng hóa sớm đã thông dụng, dáng vẻ này của các ngươi, muốn gửi một bức thư cũng phải chờ mười ngày nửa tháng..."

...

Bên bờ Vong Xuyên có đầy quỷ chen chúc, bởi vì Diêm Vương đã uống no sữa, bây giờ hoàn cảnh trên Địa phủ cũng không khó sống như lúc trước, cho nên mọi người đều ở bờ sông Vong Xuyên nói chuyện, liếc nhìn ra, quỷ đứng đầy đó, rất là nguy nga.

Đây là phương thức giải trí duy nhất trong ngàn năm.

Dùng một cách nói khác, đây cũng được tính là một hiện trưởng "Trao đổi văn hóa cổ hiện".

Đế Thính nghe được, tiểu Tê Vô ngồi trên lưng nó, một ít thứ kỳ kỳ quái quái mà nó biết được cũng sẽ truyền lời cho tiểu Tê Vô.

Cho nên tiểu Tê Vô nghe được trí năng gì đó, xã hội chủ nghĩa, trên mặt đầy tò mò.

Bé quay đầu nhìn về phía mọi người: "Xã hội bọn họ nói, là cái gì vậy?"

Đế Thính bổ xung: "Xã hội chủ nghĩa hiện đại hóa."

Tiểu Tê Vô: "Ừ ừ, hình như rất lợi hại."

Miếu Thành Hoàng của Khổng Lẫm có rất nhiều ở Nhân gian, mặc dù dần dần ít đi, nhưng biết nhiều hơn hai vị quỷ thần khác, y giải thích: "Đó là thứ của Nhân giới."