Nếu Tư Trấn Khấu đã nói như vậy, Yến Bạch Thu cũng yên lặng thỏa hiệp.
"Vậy được rồi, trước bắt cá."
Tư Trấn Khấu nghe ra giọng điệu của Yến Bạch Thu có mấy phần cô đơn, bất quá sau khi nhìn thấy cái nồi sắt nhỏ, một vài cái bát và mấy đôi đũa, đôi mắt Yến Bạch Thu liền sáng lên.
"Tư đại ca, ngươi thế nhưng còn mang mấy thứ đó đến đây? Còn mang theo cả đồ ăn?" Hai cái túi cứ như là túi càn khôn, có một ít cải thìa, củ cải, muối, và các loại gia vị gừng hành, tỏi, còn có ít chai lọ, vại, bình, thoạt nhìn chính là không ít. Thời điểm Yến Bạch Thu nhìn thấy mấy thứ này cứ như nhìn thấy bảo bối, cầm ở trên tay niết niết liền mặt mày hớn hở.
Tiêu xay, bột ớt, bột thì là, mè trắng.
"Tư đại ca, ngươi thật là cẩn thận, mọi thứ ngươi đều mang đủ." Yến Bạch Thu cầm cái bình nhỏ, yêu thích không nỡ buông tay.
Vì lần này có thể ở chung với Cầu Cầu, hơn nữa còn có thể lấy lòng Cầu Cầu, có thể nói là Tư Trấn Khấu đã vắt hết óc suy nghĩ, tận dụng mọi khả năng để có thể khiến người trong lòng vui vẻ.
Nhìn người thương không chớp mắt nhìn các đồ vật nhỏ, Tư Trấn Khấu cảm thấy mọi nỗ lực đều không vô ích.
"Ân, ngày trước ta còn ở quân doanh, quân lương khan hiếm, quanh năm suốt tháng rất ít khi được ăn đồ ăn mặn, đầu óc Thẩm Trác rất tốt, khi rảnh rỗi chính ta sẽ đi ra ngoài tìm con mồi, tìm cách thay đổi khẩu phần ăn, từ đó liền hình thành thói quen mang đồ gia vị bên người khi đi ra ngoài." Lời này là nói thật, bất quá lúc ấy không thể so với hiện tại, có thể để ở trên người cũng chỉ có chút muối.
Yến Bạch Thu hứng thú bừng bừng, ngồi xổm xuống, nhìn Tư Trấn Khấu đanh dựng một cái bếp lò nhỏ đơn giản.
Bếp lò nhỏ dùng để đặt nồi sắt nhỏ, nhặt các cục đá ở bên trong ao hồ là có thể dựng được. Yến Bạch Thu bận trước bận sau đi nhặt đá, nơi này viên đá nào cũng trắng tinh như ngọc, từng viên từng viên bóng loáng, giường như bị mài giũa, sạch sẽ lại sinh đẹp.
"Đây." Yến Bạch Thu đem cục đá trong tay cho Tư Trấn Khấu đang nghiêm túc dựng bếp lò nhỏ, hai người một người nhặt đá, một người dựng bếp, giống như con nít chơi đồ hàng, thập phần có tư vị.
Yến Bạch Thu cảm thấy có chút vui vẻ, bếp lò kia không lớn, chẳng mấy chốc đã dựng xong, Yến Bạch Thu cảm thấy chưa đã thèm.
Tư Trấn Khấu vỗ vỗ tay, cầm lấy tay Yến Bạch Thu lôi kéo về phái cái hồ bên cạnh nói:"Chúng ta đi bắt cá đi."
Yến Bạch Thu cả kinh:"A, bắt cá?"
Chẳng lẽ, chính mình cũng phải đi bắt?
Hắn còn tưởng rằng Tư đại ca sẽ tự mình đi bắt đâu, hơn nữa hắn một chút cũng không muốn bắt cá đâu.
Bất quá hồ nước này rất trong, lại có rất nhiều đã cuội, thoạt nhìn cũng không tồi, xuống nước chơi có vẻ rất vui.
"Hảo a, hảo a, chúng ta đi bắt cá."
Hai bên ven bờ đêu là đá, hai người cởi giày, tất, hiện tại tuy rằng đã nhập thu, nhưng nhiệt độ cũng không thấp, để chân trần dẫm lên trên mặt đá cũng rắn vẫn có chút lạnh.
"Cẩn thận một chút, chốc lát ngươi chỉ cần đứng im một chỗ, hay ngồi trên tảng đá đừng đi nữa." Tư Trấn Khấu dặn dò, đồng thời ngồi xổm xuống, xắn ống quần Yến Bạch Thu lên.
Cởi bỏ áo ngoài, xắn tay áo, cuốn ông quần lên tới đầu gối, Yến Bạch Thu nhìn thấy giò heo của chính mình, có chút không dám nhìn thẳng.
Tư Trấn Khấu lại có chút yêu thích không buông tay, vươn móng vuốt nhéo mấy cái.
Ngô, cảm xúc còn thật không tồi.
Vẫn là cảm giác trắng trắng nộn nộn, cảm giác toàn là thịt.
Yến Bạch Thu cả người cứng đờ, không cam lòng nhúc nhích:"...."
"Hảo, có thể xuống nước." Lưu luyến thu hồi móng vuốt, Tư Trấn Khấu đối với Yến Bạch Thu quay đầu lại đạm nhiên cười cười, ánh mắt lóe tinh quang, đem chính mình lột hết chỉ lưu lại cái quần khố ngắn.
Yến Bạch Thu nhìn toàn bộ hình trình này để trong mắt, từ lúc Tư Trấn Khấu cởϊ áσ ngoài, áo trong, quần dài, đầu tiên là kinh ngạc cảm thán l0ng nguc người này rộng lớn, cánh tay rắn chắc cường tráng, da thịt màu đồng cổ thì có chút ghen tỵ, lại nhìn khối cơ bụng sáu múi kia, tuyến nhân ngư hoàn mỹ như ẩn như hiện dưới lớp quần đùi màu trắng.
A a a, dáng người siêu cấp hấp dẫn a.
Hoàn toàn chính là dáng người mọi nam nhân đều mơ ước a, không chỉ có cơ ngực cơ bụng, còn có bả vai kia, đều thu hút ánh mắt của Yến Bạch Thu.
Không biết vì sao, Yến Bạch Thu có chút yên lặng, muốn nuốt nước miếng, lại ý thức được đây là thời điểm không tiện, mặt lại càng thêm đỏ, tai cũng hồng hồng, cảm thấy hổ thẹn vì hành vi của mình, có chút quẫn bách không dám nhìn thẳng.
Từ từ, không đúng a, hiện tại hắn cùng Tư Trấn Khấu là người yêu a, thân thể của người yêu chẳng phải là để cho hắn xem sao?
Sau khi nghĩ thông suốt điểm này, đôi mắt Yến Bạch Thu sáng như sao, một khuôn mặt đỏ rực như tích huyết, thập phần ngay thẳng quang minh chính đại nhìn chằm chằm Tư Trấn Khấu.
Ánh mắt Yến Bạch Thu quá rõ ràng và trực tiếp, Tư Trấn Khấu làm sao không có phát hiện, đối với ánh mắt hâm mộ cùng khao khát của người thương, Tư Trấn Khấu chưa từng nghĩ tới thân thể mình lại có mị lực cường đại như vậy.
Tới phía trước bắt cá, mục đích của y rất là đơn thuần, bất quá Tư Trấn Khấu vẫn luôn không có phát hiện, mình cũng có một mặt giống với các nam nhân khác, tâm có chút hư vinh. (Mọi mặt đều đẹp trong mắt người yêu)
Trước kia khi ở trong quân doanh, luôn có những binh lính khoe thê tử của mình hiền tuệ lại mỹ miều (thông minh-xinh đẹp), chiếm được những ánh mắt hâm mộ, ghen tỵ của những binh lính khác, cái loại cảm giác lâng lâng đắc ý này khiến Tư Trấn Khấu rất khó hiểu.
Mà hiện tại Tư Trấn Khấu đã có thể lý giải được.
Nhìn ánh mắt khát vọng nóng rực lại ái mộ kia của Yến Bạch Thu, Tư Trấn Khấu không thẳng lưng, màu da màu đồng cổ một khi đã c0i quần áo toàn thân đều là cơ bắp rắn chắc, kiện mỹ dị thường, tràn ngập tính công kích thị giác, một vẻ đẹp hoang dã khiến người ta mê muội.
Hiện tại bị người trong lòng nhìn chằm chằm như vậy, Tư Trấn Khấu cảm thấy l0ng nguc ấp áp, thập phần hưởng thụ ánh mắt sùng bái của Yến Bạch Thu, dưới chân nhẹ nhàng thích ý như đạp lên mây.
Yến Bạch Thu mê mẩn đến rối tinh rối mù, nhìn một hồi lâu, cảm thấy thật thỏa mãn con mắt.
Người yêu sở hữu dáng người siêu cấp đẹp, nghĩ muốn tiến lên sờ sờ, cảm xúc kia có phải hay không thích như trong tưởng tượng.
Tư Trấn Khấu hoàn toàn không biết nội tâm của Yến Bạch Thu trong giờ phút này, nếu là biết, lập tức không nói hai lời, liền tiến lên kêu người này cứ sờ cho tận hứng. Y dám bày ra mị lực của bản thân là bởi nơi này không có người ngoài, nơi này lại cực kì bí ẩn, Từ đại tướng quân liền bại lộ một mặt khác của chính mình.
Đáng tiếc a, đây là lần đầu tiên mang theo Cầu Cầu tới đây chơi.
Nếu thân thiết hơn y cũng không ngại thoát y không còn một mảnh, một mảnh vải cũng không dư thừa, để người trong lòng có thể thưởng thức chính mình, như vậy, người trong lòng có khả năng sẽ nhìn mình bằng một con mắt khác.
Dưới kích động như vậy, tiểu Trấn Khấu dưới lớp vải trắng liền căng lên, xuất hiện một cái lều trại thật rõ ràng.
Yến Bạch Thu đứng ở một bên, cách Tư Trấn Khấu vài bước chân phát hiện ánh mắt y nhìn mình càng ngày càng nóng, theo bản năng lùi về phía sau một bước, ánh mắt đột ngột rơi xuống phía hông của người kia, Yến Bạch Thu lại một lần nữa ngây người.
Má ơi, chỗ đó của Tư đại ca thật lớn a, đây là muốn nghịch thiên a.
Vật kia ở dưới lớp quần đùi, cảm giác như sắp nứt vỡ.
Ai da, kích cỡ này, chiều dài này, thật sự là thứ mà người bình thường không thể có a, Tư đại ca không hổ là Tư đại ca của hắn, tiểu Trấn Khấu lớn lên giống như dáng người.
Mang theo kinh ngạc, cảm thán, bội phục, Yến Bạch Thu nhìn một lúc, cái mặt đỏ đỏ trước đó giờ như muốn bốc khói. Dùng tốc độ nhanh nhất, Yến Bạch Thu quay người, nặn ra vẻ thật thà đứng đắn, vô tội, tựa như cái gì ta cũng chưa nhìn thấy.
Thiên a, đầu óc hắn rốt cuộc đang nghĩ tới cái gì a?
Liền tính Tư Trấn Khấu là người yêu của hắn, hắn cũng không thể làm trò trước mặt người ta, ngay trước mặt người ta nghĩ tới mấy hình ảnh kiều diễm này a.
Ngàn vạn lần không thể để Tư đại ca biết mình có xái ý nghĩ này, nếu không, Tư đại ca sẽ hiểu lầm, khẳng định sẽ cho rằng mình là người da^ʍ uế.
Vì tỏ vẻ chính mình thật thuần khiết, Yến Bạch Thu lại làm bộ mình cái gì cũng không nhìn tới, lại lần nữa xoay người, bất quá tầm mắt kia không còn dám nhìn một cách táo bạo dừng lại ở vật cách hai chân kia nữa.
Tư Trấn Khấu khóe miệng cong lên, đem hết thảy nhìn ở trong mắt.
Xem ra, Cầu Cầu đối với thân thể y thật vừa lòng.
Mặt đã bị hủy rồi, nhưng thân thể lại được người trong lòng thưởng thức, vậy để thân thể này tới chinh phục người yêu đi. (Trên mặt Tư Trấn Khấu có sẹo chỗ trán thì phải, lâu rồi nện Mun cũng quên)
Tránh cho cướp cò, Tư Trấn Khấu cũng không có lưu lại trên bờ lâu, bước lên cục đó, bước đến khu vực gần giữa hồ. (Cái chỗ này mọi người có thể hiểu là suối cho dễ tưởng tượng nha, Mun lười soát lỗi quá).
Nhìn thấy Tư Trấn Khấu rời đi, chỉ có thể nhìn sau lưng đối phương, trong mắt Yến Bạch Thu có chút mất mát nhỏ, bất quá nghĩ tới ăn uống xong còn có thể đi ngâm suối nước nóng, đến lúc đó lại có thể nhìn cơ thể hoàn mỹ của Tư đại ca, tim Yến Bạch Thu đập có chút loạn nhịp.
Thấy Tư đại ca nghiêm túc bắt cá, Yến Bạch Thu cũng không có lo lắng, đi theo xuống nước, nghe theo Tư Trấn Khấu nói không có đi theo mà đứng ở chỗ nước nông bên cạnh, nước xanh trong vắt, thêm đá cuội trắng, đi qua chỗ sâu thêm tý là tới đầu gối, còn chỗ nước sâu hơn nữa thì Yến Bạch Thu không có đi qua.
Nước có chút hơi lạnh, nhưng cũng không phải lạnh như băng, để chân trần, Yến Bạch Thu cảm thấy rất có ý tứ, ở mấy chỗ khe đá hở, phát hiện một ít cá nhỏ trắng, một ít tôn trứng, Yến Bạch Thực này mới nghiêm túc lên. Bởi vì nước rất trong, có thể nhìn thấy đáy, ở dưới lại là đá trắng, không nhìn kĩ kì thật nhìn không ra, mà những cá tôm nhỏ đó, đại bộ phận đều lúp ở khe đá hở bên cạnh, có lẽ hiếm có người tới nơi này, cá tôm thoạt nhìn rất vụng về, một chút sợ người cũng không có, còn tốp năm tốp ba chạy tới.